“Không bằng dừng tay tại đây, cậu gia nhập Hợp Hoan Tông làm đệ tử chân truyền của Thân Nguyên tôi, tôi bảo đảm...
Nghe thấy những lời này, một đám võ giả lập tức đơ người, bọn họ thế nào cũng không ngờ Thân Nguyên này lại muốn lôi kéo Dương Chấn.
Dương Chấn đương nhiên biết Thân Nguyên không thể có ý tốt gì, anh sớm đã nhìn thấu chút tâm tư nhỏ đó trong ánh mắt láo liêng của ông ta rồi.
Dương Chấn khinh thường nói: “Ông ngay cả tư cách làm đồ đệ của tôi còn không có, kêu tôi làm đệ tử của ông, ông càng không xứng!”
Khi nói chuyện, toàn thân ma khí của Dương Chấn tăng vọt, bốc lên, nhấc tay một cái có thể hút một đám mây trong bầu trời vào trong tay.
Ngay lập tức, không khí trở nên vô cùng mỏng manh, đè mọi người không thở được, cả bầu trời mây đen bao phủ, trong đó ánh lên màu đỏ ngầu, giống như ngày tận thế.
“Ầm ầm!”
Một tia chớp xẹt qua, tiếng âm thanh cực lớn khiến trái tim của mọi người không khỏi run rẩy.
Một màn này gây sốc mọi người, Thân Nguyên há to miệng, không dám tin mà lẩm bẩm nói: “Chuyện... chuyện này sao có thể, cậu ta vậy mà có thể mượn thế của thiên địa...
Dương Chấn không cho Thân Nguyên thời gian suy nghĩ, bỗng nhiên tung một chưởng.
Thân Nguyên không dám giữ chiêu nữa, ông ta dùng hết toàn lực ngăn cản.
Hai đạo linh lực khủng bố va chạm vào nhau, mặt đất của cả Hợp Hoan Tông đều run rẩy kịch liệt, không ít cường giả tu vi quá thấp nổ tung tại chỗ.
Thân Nguyên phun ra máu bị đánh bay mấy chục mét, cơ thể đập thành một cái hố hình người dưới đất, người đứng trên mặt đất cũng không thể nhìn thấy bóng dáng của ông ta.
Mà khóe miệng của Dương Chấn lại rỉ chút máu, liên tục lùi lại mấy chục bước thì ổn định được cơ thể.
Ngay lập tức, toàn trường im phăng phắc, các võ giả khác đồng loạt dừng tay, nhìn cái hố hình người ở trên mặt đất với vẻ khó tin.
Một lát sau mới có người nói mà khóe miệng run rẩy: “Lẽ nào, ngay cả Thân tông chủ cũng bị Dương Chấn một chưởng đánh chết sao?”
"Bup!"
Vào lúc này, một võ giả đột nhiên quỳ xuống trước Dương Chấn, sau đó liều mạng dập đầu.
Ông ta vừa dập đầu tới mức máu thịt mơ hồ, vừa van xin Dương Chấn: “Cầu xin Dương... Dương đại nhân tha cho tiểu nhân một mạng, ngài cũng nhìn thấy rồi, đều do lão già đáng chết Thân Nguyên đó ép chúng tôi ra tay, xin ngài tha mạng..
Thấy vậy, các võ giả khác lũ lượt quỳ xuống dập đầu cầu xin, ngay cả loại cường giả như Thân Nguyên cũng bị một chưởng đánh chết, bọn họ không có can đảm tiếp tục nữa.
Ngay lập tức, trong Hợp Hoan Tông đều là tiếng van xin, ngay cả người của Hợp Hoan Tông cũng như vậy.
Ánh mắt của Dương Chấn quét qua những người quỳ dưới đất, sau đó anh vận chuyển ra một đạo linh khí, bỗng phất ra đối với những võ giả mới đầu ra tay với mình ở trong số đó.
Không đợi những võ giả đó ngẩng đầu nhìn rõ là chuyện gì thì đã mất đi sự sống.
Dương Chấn chưa từng nương tay với người muốn giết mình.
Cuối cùng, chỉ giữ lại một số võ giả quả thật bị Thân Nguyên cưỡng ép gia nhập quỳ dưới đất run rẩy.
“Vù...”
Đột nhiên, trong cái hố do Thân Nguyên tạo thành, theo tiếng xé gió mãnh liệt, Thân Nguyên vậy mà bay ra như ma quỷ.
Ngay khi Dương Chấn nghe thấy trong cái hố có động tĩnh thì đã cảm nhận được, cơ thể hơi di chuyển, tránh một kích của Thân Nguyên.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất