Long Nham ngã gục trên mặt đất, toàn thân máu thịt be bét, không thể ngưng tụ nổi một chút chân khí nào, trong lòng y dâng lên nỗi tuyệt vọng.
Cho đến thời khắc này y mới nhận ra, thực lực giữa y và Lý Quân hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.
Một chưởng vừa rồi của Lý Quân đã thể hiện ra uy thế mà ngay cả gia chủ cũng chưa chắc đã làm được.
Người mà gia chủ từng gọi là "phế vật" này lại mạnh mẽ đến vậy ư.
Lúc này, Lý Quân đã bước tới trước mặt y, đưa tay túm lấy cổ áo y rồi nâng lên.
Nhìn vào đoi mắt lạnh leo của Lý Quân, Long Nham bày ra vẻ mặt cười khổ rồi nhắm mắt lại.
Nhưng Lý Quân không có ý định giết y.
“Để lại mạng chó của ông, quay về nói với Lý Thương là không lâu nữa, tôi sẽ tới nhà họ Long giải quyết mọi ân oán."
Noi xong, Lý Quan nem mạnh Long Nham ra xa, không thèm nhìn thêm lần nào nữa.
Bên cạnh, Hùng Tùy Phong nhìn thấy cảnh này cũng không khỏi bàng hoàng.
Thực lực của Long Nham không thua kém gì ông ta nhưng lại bị nghiền nát chỉ trong chớp mắt.
Thanh niên này thực sự mạnh đến mức khó tin.
Thế mà Lý Thương lại cho rằng hắn là phế vật, đúng là chuyện nực cười.
Luồng khí vừa bộc phát rõ ràng là chân khí cực kỳ hùng mạnh, xem ra Lý Thương đã tính sai rồi.
Lúc này, Lý Quân đã bước bước đến cửa ra vào, đứng kế bên Hùng Tùy Phong và nhìn về phía lối vào.
Vừa tới gần, bọn họ đã cảm nhận được một luồng linh khí đậm đặc tràn ra từ bên trong, ngay cả tốc độ vận hành của "Thương Long Quyết" cũng tăng lên rất nhiều.
"Nếu cửa động đã mở sao còn không vào?"
Lý Quân nhìn Hùng Tùy Phong.
Tên đạo sĩ này rõ ràng biết rất nhiều thứ.
"Đây là di tích do các Luyện Khí Sĩ để lại, tôi chỉ đến xem náo nhiệt, đồ bên trong không phải thứ người như chúng ta có thể lấy."
Hùng Tùy Phong thản nhiên nói.
Lý Quân lại nhíu mày.
Nếu di tích đã mở ra thì đương nhiên phải tranh đoạt bảo vật, lẽ nào lại trơ mắt nhìn bảo vật bị người khác lấy đi.
Chỉ tới xem náo nhiệt thôi sao? Anh thật sự không thể hiểu được cách làm này.
Đúng lúc này, vài bóng người nhanh chóng tiến lại gần phía này.
Quay đầu nhìn thì chỉ thấy toàn là thanh niên khoảng hai mươi tuổi, có cả nam lẫn nữ, nam anh tuấn, nữ diễm lệ.
Trong đó, nổi bật nhất là một cô gái mặc áo trắng, tà áo bay phấp phới như Tiên nhân.
Toàn bộ nhóm người vô hình trung lấy cô ta làm trung tâm.
"Hóa ra là các thiên kiêu nhà họ Vân đến rồi."
Hùng Tùy Phong nhìn thấy bọn họ đã chủ động hành lễ, tuổi tác của ông ta so với bọn họ có thể làm bậc trưởng bối.
Cô gái áo trắng đi đầu nhìn Hùng Tùy Phong, giọng nói thanh thúy dễ nghe vang lên: “Hùng Tùy Phong, năm đó ông cũng từng vào Di Tích Cấm, chỉ đáng tiếc là không vượt qua được khảo nghiệm cuối cùng, những năm qua thực lực đã tiến bộ rất nhiều, nhưng đáng tiếc là ông đã quá tuổi, không thể vào Di Tích Cấm nữa rôi.”
Hùng Tùy Phong cười khổ: "Mọi thứ là số mệnh, tôi đã buông bỏ từ lâu rồi."
Lúc này, lại có một giọng nói vang lên: "Người nhà họ Vân đã đến, xem ra chúng ta đến muộn một bước rồi."
Chỉ thấy vài bóng người nhanh chóng tiến tới, tất cả đều mặc đồ đen, phần lớn là những người trẻ tuổi, có một người lớn tuổi hơn thì trông giống như một người hầu.
Thanh niên dẫn đầu có vẻ mặt đầy ngạo mạn.
“Yến Bất Quần, cô cũng đến rồi à."
Cô gái mặc áo trắng khẽ gật đầu, coi như là chào hỏi.
Ngay sau đó, từng bóng người lần lượt xuất hiện.
Lại có thêm người của ba thế lực nữa tới nơi.
Những thế lực này đều đến từ một nơi gọi là Di Tích Cấm.
"Động phủ mà các Luyện Khí Sĩ ngàn năm trước để lại, nhờ sức mạnh của thiên thạch mà cuối cùng đã mở ra, chỉ là truyền thừa chỉ có một phần, năm nhà chúng ta nên phân chia thế nào hay là phải sớm cạnh tranh cao thấp, tránh để sau khi vào động phủ lại làm tổn thương hòa khí." Yến Bất Quần nói.
Cô gái mặc đồ trắng gật đầu: "Đúng là nên làm vậy, vậy thì mỗi nhà cử một người ra thi đấu, người chiến thắng cuối cùng sẽ có tư cách vào di tích."
“Cứ thế mà làm."
Yến Bất Quần cười lớn, nói xong, ánh mắt hắn ta lập tức hướng về phía Hùng Tùy Phong.
“Hùng Tùy Phong, sao nào, ông cũng muốn so tài với chúng tôi à?"
Hùng Tùy Phong cười khổ.
“Yến công tử nói đùa rồi, tôi nào dám có giấc mộng hão huyền như thế này. Xin cáo từ."
Nói xong, ông ta chắp tay cúi chào, không chút do dự mà xoay người rời đi.
“Còn cậu, không mau cút đi!"
Yến Bất Quần lại đưa mắt nhìn chẳm chằm vào Lý Quân.
Hùng Tùy Phong dù gì cũng từng vào Di Tích Cấm nên hắn ta còn để lại cho vài phần thể diện, Lý Quân chỉ là người trong giới võ đạo thế tục, lại dám đứng đây mà không có chút mắt nhìn, Yến Bất Quần lập tức quát tháo không chút nể nang.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất