Cực Phẩm Chiến Long - Lý Quân (FULL)

 

Sau khi Long Lộc đi, Lý Quân trở về biệt thự của mình.  

 

Lần này đến Giang Nam, anh cũng mang theo khối thiên thạch đó.  

 

Sau khi nhận được truyền thừa từ A Tỳ Tam Đao, Lý Quân cảm thấy bản thân cần một món vũ khí, và chắc chắn thiên thạch ngoài không gian là vật liệu lý tưởng nhất cho thứ này.  

 

"Tiếp theo chắc phải tìm một bậc thầy chế tạo vũ khí giúp mình chế tạo." Lý Quân nghĩ thầm.  

 

Sau khi cất thiên thạch đi, anh nhận được cuộc gọi từ Cố Nghiên.  

 

Hoá ra là các tổng giám đốc của các công ty dược liệu Giang Nam biết tin Lý Quân đến, muốn tới gặp mặt ông chủ mới này.  

 

Dù Lý Quân định giao việc công ty dược liệu cho Cố Bắc Vũ xử lý, nhưng việc chuyển giao vẫn chưa xong hẳn, giờ người lo liệu vẫn là Cố Nghiên.  

 

“Tất nhiên là được.”  

 

Mua lại nhiều công ty dược liệu như vậy, mình là ông chủ, gặp mặt họ cũng là điều nên làm.  

 

“Tối nay, họ sẽ tổ chức một bữa tiệc tại khách sạn Tử Đỉnh ở Giang Nam, ngoài các tổng giám đốc của các công ty dược liệu, còn có rất nhiều nhân vật nổi tiếng tham dự. Ông chủ của tập đoàn Quân Lâm là anh, sẽ trở thành tâm điểm của buổi tiệc, có lẽ sẽ có không ít tiểu thư danh giá đến tìm anh, diễm phúc của anh sắp đến rồi.”  

 

Cố Nghiên nói đùa.  

 

…  

 

Giang Nam về đêm rực rỡ ánh đèn.  

 

Đối với những nhân viên văn phòng bận rộn cả ngày, buổi tối mới là thời gian để họ tận hưởng cuộc sống.  

 

Bên ngoài khách sạn Tử Đỉnh, ánh đèn lung linh sắc màu.  

 

Trong hầm gửi xe, xe cộ lui tới nườm nượp, đến mức bác bảo vệ sắp không cười nổi nữa.  

 

Tối nay trên 30 khách sạn Tử Đỉnh sẽ diễn ra một bữa tiệc long trọng.  

 

Lúc này, trong đại sảnh, Tống Nhược Huyên đang lướt điện thoại với sự buồn chán.  

 

Bên kia, dì và dượng của cô ta đang hào hứng bắt chuyện với một vài tổng giám đốc vừa bước vào.  

 

Những buổi tiệc như này, Tống Nhược Huyên tham gia nhiều quá hóa quen.  

 

Với khuôn mặt xinh đẹp, cô ta luôn là tâm điểm trong các buổi tiệc.  

 

Ban đầu, cô ta không thích tham gia những hoạt động giao lưu này, nhưng từ ba năm trước, sau khi mẹ cô ta mắc chứng trầm cảm, bố cô ta - người luôn yêu thương mẹ cô ta, đã dành phần lớn thời gian ở nhà chăm sóc bà.  

 

Những hoạt động xã giao của công ty đều rơi lên đầu Tống Nhược Huyên.  

 

Thực ra, việc cô ta có thể tham dự bữa tiệc hôm nay hoàn toàn nhờ vào sự giúp đỡ của dì và dượng. Nếu không, với địa vị của nhà họ Tống, họ không đủ tư cách tham gia.  

 

Bữa tiệc hôm nay do tổng giám đốc tập đoàn Bảo Dược Nguyễn Quân cùng các ông lớn trong ngành dược liệu Giang Nam cùng nhau tổ chức.  

 

Nghe nói là tổ chức để chào đón ông chủ mới của tập đoàn Bảo Dược, Thanh Hoa Dược Nghiệp và một số công ty dược liệu khác.  

 

Đối với hộ kinh doanh dược liệu như nhà họ Tống, dù chỉ nhặt được một chút lợi ích rơi ra từ móng tay của những ông lớn này cũng đủ để họ kiếm bội tiền.  

 

“Nhược Huyên, đến giờ rồi, chúng ta lên tầng thôi. Còn nữa, lúc dì và dượng đang trò chuyện, cháu lại ngồi đây chơi điện thoại, thế thì sau này làm sao tiếp quản công ty được?”  

 

“Bố cháu giờ không còn tâm trí lo việc công ty, nhà họ Tống chỉ có một mình cháu, tương lai phải dựa vào cháu, cháu không thể cứ lơ ngơ như thế mãi.”  

 

Dì của Tống Nhược Huyên bước đến, không kiềm được mà lên giọng trách mắng.  

 

Tống Nhược Huyên cúi đầu tỏ vẻ tủi thân.  

 

“Dạ, cháu biết rồi ạ.”  

 

Chỉ là do mang giày cao gót quá lâu, cô ta thấy đau chân nên ngồi nghỉ một chút, vậy mà lại bị trách mắng như vậy.  

 

Cô ta thấy tủi thân nhưng không dám nói gì.  

 

Công ty của dì mạnh hơn công ty nhà cô ta rất nhiều.  

 

Nhiều mối kinh doanh đều nhờ dì giúp đỡ mới có được, nên dù dì thường xuyên chỉ mặt mắng mỏ, thì Tống Nhược Huyên không bao giờ dám cãi lại.  

eyJpdiI6IlhWN2lXUGs2VWZoN0trNFVCbTZpUlE9PSIsInZhbHVlIjoibGdSOVwvb2NORklydUpmaHZzc1p3a3ZkblV4RnI5ang0TEMxd2hHT0dLSEh4YlNteXlXM2dJWXBmcE1HYlVBNW0iLCJtYWMiOiI5NjExNDViNzg4ODU5MDZhOGE2ZDQxNjc3MDQ1MmQ0NjQ2NTEzYTY0YjRmYzVhNWJkM2U2NDBhZjZjNmI5MWY4In0=
eyJpdiI6ImdUNDdkNEpvTFRRZTh5V0k4VUJzdEE9PSIsInZhbHVlIjoiczA5bzZBU25MNnU3SDdnQm4wdGFXVjVESUh6T0V3ZFwvYUxZa3JJRWRoOHNFbmlGSWl5Z2s0aWdmMGYwN3ZcLzVXRVl1WUN4WGhYTktaSWpQeTZwQ242ejRhRDg4XC9SOUFqd3BxM1pTVFNkeGZaTVNsZlZDZXZvNkRmM1Z6NTZzaDV4TmZmc05pS3lZT3F5alE2Sk52ODRCZjJ4ZmpDdHRGaFJGMWdLdklnenFkakRqSDhjUENZTjRJUGMyNUJINHA0ZzB5aDQ2QkYwcDR5Wmc4cGJ3cFhnR3A5aEo1Q2duRnpFb09rUURxR09lSnM0RmVQMWdtWjZ1QkNqMlFmampxbXhrc1Q4K0V5VzdSa29oTm92aFVXdkZiM3c3K3pvVlwvT1VEVlVcL21LTEdSND0iLCJtYWMiOiIxNDc0ODZjYjFiMjA4NmNmY2E0MDI0MzIyNzY4YzE1MzUyMWRmNzQyMjcwMmQ0MmFkYTdmMGVhYTFlYmI0NTg0In0=

“Hôm nay cố gắng thể hiện cho tốt. Còn nữa, hãy cất vẻ mặt hờn dỗi đó đi, cười tươi lên, các ông lớn trong bữa tiệc không thích thấy một gương mặt như đang đưa đám đâu.” 

Ads
';
Advertisement