Khi Nguyễn Quân giới thiệu Lý Quân, phía dưới vang lên tiếng thầm thì.
Mọi người đều ngạc nhiên nhìn cậu thanh niên vừa xuất hiện, trong suy nghĩ của họ, người có thể thu mua mấy công ty dược phẩm khổng lồ nhất định phải là một lão già năm – sáu mươi tuổi, tới từ một tập đoàn tài chính hùng mạnh nào đó.
Nhưng Lý Quân còn quá trẻ, khó mà tin được anh sẽ trở thành người dẫn đầu ngành.
Mặc quần áo bình thường và không chú ý đến việc ăn mặc, chắc chắn sẽ không để ý những chuyện vặt vãnh.
Đây là đánh giá chung của mọi người dành cho Lý Quân.
Dù sao với thân phận của Lý Quân, cho dù có mặc quần áo vá thì cũng sẽ trở thành đối tượng được mọi người truy đuổi,
Một số nam nữ trẻ tuổi mặc vest chỉnh tề hoặc váy cao cấp được thiết kế riêng, lúc này đều hướng sự chú ý về phía Lý Quân.
Tống Nhược Huyên đứng đó với biểu cảm sửng sốt, cho dù cô có đánh giá cao thân phận của Lý Quân tới đâu thì cũng không ngờ được, hôm nay Lý Quân lại là nhân vật chính.
Ông chủ của mười tám công ty dược liệu khổng lồ, nghĩ tới cảnh tượng được nghênh đón ở sân bay, mọi chuyện đều có thể lý giải.
Muốn thu mua được mười tám công ty, cho dù không phải toàn bộ cổ phần, chỉ cần nắm trong tay tỷ lệ nhất định đã có được quyền phát biểu, đó cũng là một con số trên trời.
Nhưng kết quả này thực sự khiến Tống Nhược Huyên cảm thấy như đang nằm mơ.
Lý Quân mới bao nhiêu tuổi?
Dì út ở bên cạnh thấy vẻ mặt ngơ ngác của cô mới nhớ tới lời nói đầy tự đắc của mình, gương mặt như nóng lên.
Bà nhìn đứa cháu gái bên cạnh với ánh mắt rực lửa.
Bà cũng tham gia ngành sản xuất dược liệu, nếu có thể móc nối quan hệ với Lý Quân, vậy thì lợi ích phía sau quả thật không thể tưởng tượng được.
“Nhã Huyên, không ngờ cháu lại quen biết với Lý Quân, sao không nói sớm cho dì biết?”
Dì út trách móc nói.
Khóe miệng Tống Nhược Huyên lộ ra vẻ châm biếm.
“Cháu cũng định nói, nhưng dì có để cho cháu nói không?”
Sự thiện lương của Tống Nhược Huyên khiến cô không thể nói ra những lời khó nghe, chẳng hạn như hỏi sao dì của cô không nhảy từ trên tầng ba mươi xuống.
Lý Quân bước vào đại sảnh trong vòng vây của mọi người.
Dì út đẩy cánh tay Tống Nhược Huyên.
“Nhanh, đi kính Lý tổng một ly.”
Tất cả mọi người đều đang bàn luận về thế lực sau lưng Lý Quân.
Lý Quân cũng giới thiệu đám người Cố Bắc Vũ cho Nguyễn Quân, lúc này Nguyễn Quân mới biết tập đoàn Chiến Long cũng là xí nghiệp đứng dưới tên của ông chủ mới nhà mình, ánh mắt nhìn Lý Quân lại thêm vài phần kính nể.
Sau này Cố Bắc Vũ sẽ phụ trách quản lý mảng dược liệu, lãnh đạo trực tiếp đám người Nguyễn Quân.
Cộng thêm việc Cố Bắc Vũ rất nổi tiếng trong giới thương mại Giang Nam, hai bên rất nhanh đã cười nói vui vẻ.
Sau khi nghe mọi người khen mình, Lý Quân tìm một vị trí ngồi xuống, lấy ít bánh ngọt ăn ngấu nghiến, buổi tối anh còn chưa ăn cơm, quả thật hơi đói bụng.
Cảnh tượng này không khỏi khiến những người đang quan tâm tới Lý Quân ngạc nhiên.
Là chủ tịch tập đoàn Quân Lâm, ông chủ đứng sau ngành dược liệu khổng lồ, tham gia yến hội lại chỉ lo ăn uống.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất