Lý Quân vẫn bình tĩnh, thản nhiên nói: “Cô không cần phải trốn, tôi nói cứu cô thì sẽ không ai có thể đụng tới cô.”
Cô gái nghe vậy thì âm thầm bĩu môi.
Thật là bá đạo.
Những người này không dễ đối phó.
Rất nhanh, những người mặc đồ đen kia đã bao vây xe Lý Quân.
Dù sao thì kính trên cửa sổ xe cũng vỡ nát nên nhìn rất rõ.
Một người đi tới trước cửa xe, trên mặt có vết sẹo, hắn lạnh giọng nói: “Xuống xe, chúng tôi cần lục soát.”
Giọng điệu của bên kia rất mạnh mẽ và trịch thượng.
Hoàng Phù Dĩ Khiết sợ đến lòng bàn tay đều đầy mồ hôi, tim như muốn nhảy ra khỏi cổ họng.
Lý Quân nghe được vẻ không khách khí của đối phương, lông mày anh nhíu lại.
“Xuống xe? Mày là cái thá gì? Dám ra lệnh cho tao xuống xe, mau cút đi.”
“Mày nói gì?”
Đối phương ngây người, cảm thấy người thanh niên trước mặt hình như không nhận thức được tình huống của bản thân.
Hắn ta ngang ngược tóm lấy cổ Lý quân.
Nhưng ngay sau đó, “Rắc” một tiếng, tay còn chưa chạm được tới cổ đã bị Lý Quân vặn gãy.
Người đàn ông kêu la đau đớn.
Lý Quân chủ động mở cửa xe bước xuống.
Sau khi xuống xe, anh tóm lấy cổ người đàn ông rồi đập xuống đất.
“Bịch.”
Người đàn ông bị té tới hộc máu, Lý Quân giẫm lên ngực hắn ta rồi liếc nhìn những người còn lại một cách ngạo nghễ.
“Cút hết cho tao, dám cản xe của tao thì đây sẽ là kết cục của chúng mày.”
Nghe vậy, đám người áo đen cảm thấy tim mình như bị lỡ nhịp.
Quá kiêu ngạo.
Khiến bọn họ có một cảm giác như đang đối mặt với quân vương.
Lúc này, người đàn ông trung niên dẫn đầu đi tới, cười lạnh nhìn Lý Quân.
“Các hạ thật uy phong, chúng tôi chính là người nhà họ Liễu tỉnh Giang Nam…”
“Bịch!”
Chưa kịp nói xong, cơ thể đã cong thành con tôm, bắn ngược về phía sau, rơi xuống cách đó ba mươi mét.
Lý Quân đứng ở vị trí vừa rồi của ông ta, lạnh lùng như một Ma thần.
Những người còn lại hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn Lý Quân như thấy quỷ.
Thủ đoạn quá đáng sợ, mặc dù thực lực của họ không tệ nhưng không một ai nhìn thấy rõ cách thức Lý Quân ra tay như thế nào.
“Ầm!”
Lý Quân đóng cửa xe, phân phó tài xế: “Đi.”
Tài xế khởi động xe, không một ai dám cản đường họ nữa.
Hoàng Phù Dĩ Khiết phát ngốc, những người tới đây đều là cao thủ nhà họ Liễu, nhưng ở trước mặt Lý Quân lại không chịu nổi một đòn.
Cuối cùng cô cũng biết sự tự tin của Lý Quân tới từ đâu.
Ô tô lái về hướng biệt thự.
Hoàng Phủ Dĩ Kiệt bị thương nặng, xuống xe đã rất yếu nên không thể tự mình đi vào.
Lý Quân túm lấy tay cô, sau đó khiêng trên vai rồi bước vào trong biệt thự.
Hoàng Phủ Dĩ Kiệt trợn tròn mắt, cô còn tưởng Lý Quân sẽ ôm mình.
Trước khi xuống xe còn đang nghĩ, lúc Lý Quân ôm cô có nhân cơ hội chiếm tiện nghi hay không.
Dù sao cô cũng xinh đẹp như vậy, ở Giang Nam này biết bao người đàn ông chỉ hận không thể đi chết vì cô.
Không ngờ đối phương lại khiêng cô như cái bao tải như vậy.
Lúc này, cô lại nghi ngờ sâu sắc về bản thân mình.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất