Cực Phẩm Chiến Long - Lý Quân (FULL)

Lúc này, Lý Quân có thể cảm nhận rõ ràng sát khí toát ra từ mỗi thanh vũ khí.  

 

 

Pháp môn "A Tỳ Tam Đao" mà anh tu luyện cũng bắt đầu tái hiện trong đầu một cách rõ ràng.  

 

Ngay sau đó, ánh mắt anh mở to, tia sáng sắc bén lóe lên rồi vụt tắt, hàng loạt binh khí trong hồ Rửa Kiếm lập tức bay lên khỏi mặt nước, tỏa ra từng luồng khí thế sắc bén.  

 

Đồng thời, Lý Quân đưa tay lên, toàn bộ sát khí trên những vũ khí đó lao về phía anh, tràn ào ào vào cơ thể Lý Quân.  

 

Khi lượng lớn sát khí tràn vào cơ thể, Lý Quân chỉ cảm thấy toàn thân như bị sát ý cuồng bạo lấp đầy, một cảm giác muốn bùng nổ mãnh liệt xâm chiếm anh.  

 

Sau khi sát khí bị hấp thu hết, những vũ khí kia lần lượt rơi xuống đất leng keng, như thể mất đi linh hồn.  

 

"Chuyện này là sao..."  

 

Hoàng Phủ Ngọc Tỷ và con gái ông ta là Hoàng Phủ Dĩ Khiết đều kinh ngạc đến mức không thốt lên lời.  

 

"Người thanh niên này thật không đơn giản."  

 

Hoàng Phủ Ngọc Tỷ thầm nghĩ, mất một lúc lâu mới có thể bình tĩnh lại.  

 

Lúc này, ánh đỏ trong mắt Lý Quân cũng biến mất, anh mạnh mẽ áp chế sát ý trong cơ thể xuống.  

 

"Đi thôi."  

 

Hoàng Phủ Ngọc Tỷ nói.  

 

Bọn họ đi qua vài khu vực rèn vũ khí trước khi đến một lò luyện khổng lồ phía trước.  

 

Trên đường đi, người của nhà họ Hoàng Phủ đều chủ động hành lễ với Hoàng Phủ Ngọc Tỷ.  

 

Hoàng Phủ Ngọc Tỷ chỉ khẽ gật đầu, toát lên phong thái uy nghiêm của một gia chủ.  

 

Chiếc lò cao hơn bốn mét, khi Lý Quân đứng trước nó cũng trông có vẻ hơi nhỏ bé.  

 

Khi thấy Hoàng Phủ Ngọc Tỷ tiến đến lò luyện lớn nhất, người trong nhà họ Hoàng Phủ đều biết gia chủ chuẩn bị mở lò luyện khí, bọn họ lập tức tụ tập xung quanh.  

 

Ngay cả những bậc trưởng lão trong gia tộc Hoàng Phủ cũng bị kinh động.  

 

Toàn bộ bầu không khí dưới lòng đất ở nơi này trở nên náo nhiệt.  

 

"Rèn thanh đao này cần bốn mươi chín ngày đêm, nếu cậu không tin tưởng nhà họ Hoàng Phủ tôi thì có thể ở lại đây chờ đợi cho đến khi chế tạo đao hoàn thành." Hoàng Phủ Ngọc Tỷ nói với Lý Quân.  

 

Nghe thấy cần bốn mươi chín ngày, Lý Quân lắc đầu: "Không cần đâu."  

 

Hoàng Phủ Ngọc Tỷ nghĩ rằng Lý Quân tin tưởng nhân phẩm của nhà họ Hoàng Phủ bọn họ nên lập tức mỉm cười.  

 

Nhưng câu nói tiếp theo của Lý Quân suýt khiến ông ta tức đến hộc máu.  

 

"Trên đời này, không ai dám chiếm đoạt đồ của tôi, nếu có thì người đó chỉ có một kết cục là chết."  

 

Hoàng Phủ Ngọc Tỷ giận đến mức hừ lạnh một tiếng.  

 

"Lý tiên sinh cứ tự nhiên."  

 

Nói xong, ông ta ném thẳng một khối thiên thạch vào lò luyện.  

 

Lý Quân từ biệt rời đi.  

 

Vừa rời khỏi thế giới dưới lòng đất, điện thoại của anh đã đổ chuông, là Tống Nhược Huyên gọi đến.  

 

Lý Quân nhíu mày.  

 

Mình đã tính toán xong với nhà họ Tống rồi, tại sao cô ta còn gọi điện thoại cho mình?  

 

Sau một lúc do dự, anh vẫn bấm nút nghe máy.  

 

"Lý Quân, anh đang ở đâu vậy? Tôi gọi anh rất nhiều cuộc điện thoại mà không được, suýt thì lo chết mất!"  

 

"Không gọi được? Chắc là do dưới lòng đất không có tín hiệu."  

 

Lý Quân lạnh lùng đáp: "Cô gọi điện thoại cho tôi có chuyện gì?"  

 

"Người đã hạ lời nguyền lên mẹ tôi vừa đến nhà của tôi rồi, còn ép chúng tôi khai ra ai đã phá giải cấm chú cho mẹ tôi, thủ đoạn của hắn ta quá đáng sợ nên chúng tôi không dám không nói thật, thế nên... thế nên..."  

 

"Thế nên các người đã khai ra tôi rồi đúng không?"  

eyJpdiI6IklLWmR0eTFkSzN5Q3plV3RcL0ZuXC9xZz09IiwidmFsdWUiOiJkaVVxbmRMRTl2dTlcL3NRbFEwZnhOUFFZRDhwZVp5K1lIYUxyRnlQVnRVcHBFc28xQXZNREtBQTNaMWdsMFwvVEgiLCJtYWMiOiIzOWQ4NTBjZjFmNTJlMmNjOTYzNjY2OGE2MDkxMTc4OWFlZDU2ZTJlZDQ1YjBjZDExN2IzNGI3YWI4MTQ0OWRiIn0=
eyJpdiI6IlBXSTEwcXRnSURkYTV4UXIwOHkyZHc9PSIsInZhbHVlIjoiTWVwbnMxZUVvVW5WanBDcGdDYkNzSG5pMkJ3Wkc0WjZmNjNMdWg3SEVKVGFZMGtjeTNLTkRhNmZUNlFtQjJFTjg2NHN3bmRiRFg3MmJQRFpHT2JtMEhyWW9uMW0rd1ZJXC82V3lURTJ6TERjeWxaaW4zakxCZ0dFbExXXC83UWF3aHpLKzI4NXdXbGlkS1wvcTdJNGRBSzhcL0FCamJqc0kxUE14OXBxNk56d2Q3QT0iLCJtYWMiOiI0ZTY1ZTFkZThjNDUxOGEzZTM1ZGVjZTE3NTgwZDliM2ZmZjM3ODJiZjBjYWE2OTcxYzkzZmQ1MzBiZmM1Nzg5In0=

Ads
';
Advertisement