Sau khi Chu Ly rời đi, Lý Quân bắt đầu an tâm tu luyện.
Trong những ngày tiếp theo, anh đều ở trong biệt thự của mình, mặc kệ thế giới bên ngoài dậy sóng thế nào, anh cũng không màng đến.
Tin tức về trận chiến với nhà Khấu đã nhanh chóng lan truyền khắp giới võ đạo Giang Nam, cái tên Lý Quân đã trở thành chủ đề nóng để bàn luận trong các gia tộc.
Mãi đến ngày thứ bảy, Lý Quân mới bước ra khỏi biệt thự.
Vừa lấy điện thoại ra, đã nhận được một cuộc gọi.
“Lý Quân, anh bận gì thế?”
Đầu dây bên kia vang lên một giọng nói có chút nghịch ngợm, người gọi chính là Loan Thục Ninh, điều này khiến Lý Quân hơi bất ngờ.
Loan Thục Ninh rất hiếm khi chủ động liên lạc với anh, nghĩ đến cô gái có khí chất xuất chúng ấy, khóe miệng Lý Quân không khỏi nhếch lên một nụ cười.
“Hai ngày trước tôi đã đến tỉnh Giang Nam rồi, anh có muốn ra ngoài gặp tôi không?”
Lý Quân nghe ra sự mong chờ trong giọng nói của Loan Thục Ninh.
“Được thôi.”
Đôi mắt Lý Quân khẽ nheo lại.
Tu luyện suốt mấy ngày, quả thật cũng nên ra ngoài thư giãn một chút, huống hồ, Loan Thục Ninh cũng là một trong số ít bạn bè của anh.
“Thật chứ? Tôi chỉ đùa một chút thôi, không làm phiền công việc của anh chứ?”
Giọng nói của Loan Thục Ninh không giấu được niềm vui.
Nửa giờ sau, Lý Quân xuất hiện trên một con phố sầm uất.
Từ đằng xa, anh đã thấy Loan Thục Ninh đang vẫy tay về phía mình.
Giữa đám đông, cô mỉm cười rạng rỡ như một đóa hoa.
Khi Lý Quân bước tới, Loan Thục Ninh lập tức ôm chầm lấy Lý Quân.
Hương thơm dịu dàng cùng hơi ấm từ cô làm cơ thể Lý Quân hơi cứng lại.
Loan Thục Ninh dường như cũng nhận ra mình có phần vui mừng quá mức, thế là cô vội buông Lý Quân ra, sắc mặt cũng thoáng đỏ lên.
Mà lúc này, Lý Quân mới chú ý đến một người đàn ông đứng sau Loan Thục Ninh, sắc mặt anh ta có vẻ không vui.
Loan Thục Ninh giới thiệu: “Đây là Chu Viêm, bạn học chung đại học của tôi, cậu ấy là người Giang Nam, lúc tôi đi dạo phố thì tình cờ gặp cậu ấy, anh nói xem có phải rất trùng hợp không?”
Thực ra, Loan Thục Ninh cũng cảm thấy khó xử, ban đầu cô chỉ muốn đi dạo phố một mình với Lý Quân, nhưng không ngờ lại gặp bạn học.
Chu Viêm còn chủ động đề nghị làm hướng dẫn viên khiến cô không thể từ chối.
“Đây là bạn của tôi, Lý Quân.”
Loan Thục Ninh giới thiệu Lý Quân với Chu Viêm.
“Chào anh, rất vui được gặp anh, tôi và Thục Ninh là bạn học thời đại học, nghe nói anh cũng là người Sở Châu, Giang Nam là quê nhà của tôi, nếu có việc gì cần thì cứ đến tìm tôi. Tôi quen biết rất nhiều bạn bè, có thể giúp được anh.”
Chu Viêm vẫn bình tĩnh, nhưng trong lời nói lại khéo léo nhấn mạnh đến mối quan hệ và địa vị của mình.
Lý Quân mỉm cười, chỉ bắt tay anh ta một cách lịch sự.
Nhìn cổ tay trống trơn của Lý Quân, trong mắt Chu Viêm thoáng hiện sự khinh thường.
Chu Viêm âm thầm đánh giá Lý Quân qua cách ăn mặc để đoán địa vị xã hội của Lý Quân, nhưng không tìm thấy điều gì đặc biệt trên người anh, điều này khiến anh ta lấy lại phần nào tự tin.
Chu Viêm mặt mày tươi cười bắt đầu giới thiệu những đặc trưng của Giang Nam cho Lý Quân và Loan Thục Ninh biết, đồng thời cố tình tiết lộ thông tin về bản thân.
Theo lời anh ta nói, gia đình anh ta kinh doanh khá lớn ở Giang Nam, đã bốn đời định cư tại Giang Nam, cũng quen biết nhiều người có địa vị cao, nhà ở cũng thuộc dạng biệt thự triệu đô, đúng chuẩn “phú nhị đại”.
Lý Quân không bận tâm, chỉ đi theo hai người Loan Thục Ninh, cùng bọn họ đi dạo tham quan vài nơi.
“Đêm nay ở vịnh có một buổi tiệc khiêu vũ trên du thuyền, sẽ có nhiều nhân vật nổi tiếng của Giang Nam đến tham gia, kể cả một vài ngôi sao đình đám.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất