Cực Phẩm Chiến Long - Lý Quân (FULL)

 

Lúc nói những lời này, Chu Viêm luôn chú ý đến biểu cảm của Loan Thục Ninh và Lý Quân.  

 

Nhưng anh ta phát hiện, gần như lúc nào ánh mắt của Loan Thục Ninh cũng đặt trên người Lý Quân, còn Lý Quân thì tỏ ra thờ ơ với những gì anh ta nói, điều này khiến trong lòng Chu Viêm cảm thấy căm tức.  

 

Anh ta thầm nghĩ: “Thằng nhà quê này từ đâu tới? Mình vừa nói là có quen biết với thiếu gia Nghiêm mà anh ta lại không hề có phản ứng gì, xem ra anh chẳng biết thiếu gia Nghiêm là ai.”  

 

Một kẻ tầm thường như thế lại được Loan Thục Ninh chú ý, thật là bất công.  

 

“Thục Ninh, lần này cậu đại diện gia tộc đến đây bàn chuyện làm ăn, nhất định phải làm quen với nhiều người hơn, buổi tiệc trên du thuyền tối nay rất thích hợp, đúng lúc tôi có thư mời, có thể dẫn cậu đi cùng.”  

 

Nghe nhắc đến việc kinh doanh của gia tộc, Loan Thục Ninh mới nhớ mục đích chuyến đi đến Giang Nam lần này của mình là để mở rộng thị trường cho nhà họ Loan ở Giang Nam.  

 

“Lý Quân, tối nay anh đi cùng tôi được không?”  

 

Loan Thục Ninh nhìn Lý Quân với vẻ mong chờ.  

 

“Được thôi.”  

 

Lý Quân cười nói.  

 

Anh thì không sao cả, dù sao anh cũng chỉ muốn ra ngoài thư giãn.  

 

Loan Thục Ninh lập tức vui mừng hẳn lên.  

 

Còn sắc mặt của Chu Viêm đứng bên cạnh thì càng lúc càng khó coi.  

 

Sao tên Lý Quân này đánh ghét vậy chứ.  

 

Buổi chiều, cả ba người đi dạo thêm vài chỗ, đến lúc gần đến giờ thì bọn họ tiến về phía cảng.  

 

Chu Viêm lái một chiếc Lamborghini màu bạc, trông rất nổi bật.  

 

Anh ta lái xe đến trước mặt hai người, hạ cửa kính xuống, trên mặt đầy vẻ đắc ý, nói: “Thục Ninh, mau lên xe đi.”  

 

Sau đó anh ta quay sang nói với Lý Quân: “À... thật ngại quá, xe thể thao này chỉ có hai chỗ, e rằng anh phải đi taxi rồi.”  

 

Mặc dù ngoài miệng thì nói lời xin lỗi, nhưng ánh mắt anh ta lại tràn đầy vẻ khoái chí.  

 

Chu Viêm có tình ý với Loan Thục Ninh nên đâm ra rất có ác cảm với Lý Quân, luôn tìm cách khiến Lý Quân bẽ mặt.  

 

Trong mắt Loan Thục Ninh thoáng hiện vẻ không vui.  

 

Bảo cô ngồi vào xe và bỏ mặc Lý Quân ư, vậy sao mà được, cho nên cô cười nói: “Chu Viêm, cậu cứ tự lái xe đi, tôi và Lý Quân sẽ bắt taxi tới, đúng lúc tôi muốn nói chuyện với anh ấy.”  

 

Nghe vậy, sắc mặt Chu Viêm lập tức trở nên khó coi.  

 

Vốn dĩ anh ta muốn nhân cơ hội làm Lý Quân xấu hổ, thật không ngờ lại phản tác dụng.  

 

Loan Thục Ninh thà đi taxi cùng Lý Quân, cô lại còn nói có chuyện muốn nói với Lý Quân, điều này chẳng phải bảo rằng anh ta là người thừa sao?  

 

Chu Viêm tức giận, đổ hết lỗi lên đầu Lý Quân: “Lý Quân, Thục Ninh là tiểu thư nhà danh giá, thường ngày đều có xe riêng đưa đón, anh cũng không muốn cô ấy vì anh mà phải ngồi taxi cũ kỹ chứ? Anh khuyên Thục Ninh đi.”  

 

Lý Quân lắc đầu: “Không cần phải bắt taxi, để tôi gọi điện bảo tài xế đến đón tôi.”  

 

Nói xong, Lý Quân lập tức rút điện thoại di động ra gọi điện cho tài xế, sau khi Tiểu Trịnh nhập viện, Liêu Xương đã sắp xếp cho Lý QUân một tài xế mới.  

 

“Nếu Lý Quân đã gọi tài xế đến đón, vậy thì chúng ta cùng chờ rồi xuất phát chung nhé.”  

 

Chu Viêm muốn xem thử có phải tên này đang khoác lác không. Trong mắt anh ta, Lý Quân hoàn toàn không giống một ông chủ chút nào.  

 

Khoảng mười phút sau, một chiếc Rolls-Royce màu đen dừng lại trước mặt Lý Quân.  

 

Tài xế nhanh chóng xuống xe, chạy tới mở cửa.  

 

“Cô Loan, mời lên xe.”  

 

Lý Quân lịch sự làm động tác mời với Loan Thục Ninh.  

 

Loan Thục Ninh mỉm cười ngồi vào, sau đó Lý Quân cũng lên xe.  

 

Còn Chu Viêm đứng một bên, mặt đơ ra tại chỗ, sắc mặt vô cùng khó coi.  

 

Không ngờ một tên nghèo nàn mà anh ta coi thường lại thật sự có tài xế riêng, vả lại còn lái một chiếc xe sang trọng.  

 

Hơn nữa, nếu anh ta không nhìn lầm thì đây là mẫu Rolls-Royce phiên bản giới hạn, giá trị phải lên đến hàng chục triệu.  

eyJpdiI6IjhVR2pmdnZKbnlDYlBVM1JmWlh5SWc9PSIsInZhbHVlIjoiUHo4QmNoS2pMWCtSRjB4UXhqcXNKa245Y1k1VkR6bHliXC9JT1dqMk5OMWt3b2x4NGJDSlRHVlYrSDZrYVZsN2IiLCJtYWMiOiI5Zjg4ZWJkZjNkMjQ4MDZjMmQ3MjBjMTZlZmEyN2MzNjE1MjJhM2I2ODgzNWYwNDI1ZDA2YTFmNTk2OTA3MDNmIn0=
eyJpdiI6Imlndzlia1lTNzY5OVdLZ3ZsdWYyNUE9PSIsInZhbHVlIjoiaUdpV0l5aDZqajNcL3o2ZUxEZ2s4Z0tUWElzUko4ZDljYmQxc2RRQ0xRUnRmaVJrbjQ4WlFcLzVoUlwvZFQxMHF1RUM1a0xIMHBXWmZSQzZVcnk2RlJGVmM0eW9lZXY5am1cLzdNYmduOEpRZXNodmEzN0t0YXhMWnE3Tk5ocmtuNHZINTk3dnVhUzRiNVNZU3V4am50alwvbXc9PSIsIm1hYyI6Ijg1OWI4OTQxOGQ5YTI4OGI2ZmQwM2QwZjM5YzY3ZDBkOTkwYjk5NDYwN2NmNjZiYTQ4NjYyNjZkNTkwMzdlMjUifQ==

Chu Viêm siết chặt nắm tay, trong lòng vô cùng tức giận.

Ads
';
Advertisement
// //
//
//
// // //
//
//x //
//
///