“Đa tạ ân cứu mạng và sự nâng đỡ của Trác quản gia!” Lúc này, trước mặt mọi người, Lệ Kinh Thiên quỳ xuống bái lạy trước mặt Trác Uyên.
Điều này không khỏi khiến tất cả mọi người ở đây hơi kinh hãi, vẻ mặt kỳ quái. Dù sao, thân là cường giả một đời, cho dù Lệ Kinh Thiên có cung kính với Trác Uyên, cũng tuyệt đối không có khả năng quỳ bái tùy tiện, đánh mất thể diện.
Trừ phi là có ân huệ lớn, mới có thể khiến cho vị cường giả này cam tâm tình nguyện ném đi hoàng kim dưới đầu gối, dập đầu bái lạy ân nhân. Nhưng mà ân huệ này đến tột cùng có bao nhiêu lớn, mọi người cũng không hiểu rõ lắm.
Trác Uyên chậm rãi nâng Lệ Kinh Thiên dậy, hắn hài lòng mà khẽ gật đầu, cười nói: “Lệ Lão là người một nhà, không cần khách khí như vậy!”
“Đâu có, ân huệ của Trác quản gia, Lệ mỗ nào dám quên được. Nếu Trác quản gia không ra tay tương trợ, sao hiện giờ Lệ mỗ có thể đột phá Hóa Hư Cảnh, chỉ sợ một thân tu vi cũng đều bị hủy!” Lệ Kinh Thiên lộ vẻ kích động, vẻ mặt cảm kích lên tiếng.
Đến lúc này, mọi người mới hiểu được vì sao lão ta lại quỳ xuống với Trác Uyên. Có thể cứu lại một thân tu vi, còn giúp lão ta đột phá Hóa Hư Cảnh mà từ xưa đến nay chưa có người nào trong Thiên Vũ có thể đạt tới, đây quả thực có thể so với thay da đổi thịt, ân đức của phụ mẫu, lão ta lại há có thể không quỳ sao?
Lãnh Vô Thường ở bên cạnh nhìn thấy, khẽ vuốt chòm râu, lẩm bẩm thành tiếng: “Lệ Lão vừa mới đột phá Cảnh Giới Hóa Hư, nếu đối phương thật sự có cao thủ như vậy, e rằng cũng không phải địch thủ!”
“Đã vậy, còn có chúng ta đây!”
Nhưng mà lão ta vừa mới dứt lời, một tiếng hét lớn vang lên, phu thê hai người Cừu Viêm Hải và Tuyết Thanh Kiến từ ngoài phòng tiến vào, toàn thân muốn xuất ra khí thế hào hùng, rõ ràng chính là lại có đột phá.
Mọi người đưa mắt nhìn qua, hai mắt cũng không nhịn được run lên, cảm thấy ngạc nhiên hết sức. Hai người này liên thủ cũng xem là khó gặp địch thủ ở Thiên Vũ, hiện tại họ lại đột phá tới Thần Chiếu Cảnh đỉnh phong, thậm chí mọi người cũng cảm thấy được, bọn họ chỉ cách Hóa Hư Cảnh, cũng chỉ thiếu một bước nữa!
Nếu hai người liên thủ mà nói, thủy hỏa cùng dung hòa, uy lực tăng mạnh, cũng có thể hành động như một vị cao thủ Hóa Hư Cảnh!
Trời ơi, tốc độ tăng trưởng của tu vi của những cao thủ Lạc gia này thật sự kinh người, chẳng qua chỉ mới có thời gian mấy năm, đều đã bồi dưỡng ra ba vị cao thủ Hóa Hư trấn giữ!
Đây quả thực chính là kỳ tích!
Thật không hiểu Trác Uyên này đã sử dụng thủ đoạn gì, có thể khiến cho tiến độ tu vi của những cao thủ dưới tay nhảy lên nhanh chóng như măng mọc sau mưa vậy. Phải biết rằng, trước khi vào Lạc gia, bọn họ mặc dù cũng xem như là cao thủ tuyệt thế, nhưng tuyệt đối không có tiến triển nhanh chóng như vậy!
Gương mặt mọi người đều lộ ra nghi ngờ, nhưng càng nhiều hơn là hâm mộ sâu sắc và ghen tỵ!
Lúc này, một đạo thân ảnh tiến vào, cũng đã lý giải nghi vấn của tất cả bọn họ.
Độc Thủ Dược Vương Nghiêm Tùng, vẻ mặt mãn nguyện đi đến trước mặt Trác Uyên, khom người bái lạy, cười nói: “Trác quản gia, ngài để cho lão phu luyện chế linh đan cấp mười, Thông Thiên Đan, lão phu đã luyện thành. Chỉ là thời gian tương đối khó khăn. Nhưng mà không quá một năm rưỡi nữa, lão phu nhất định có thể làm cho mỗi vị trưởng lão chúng ta mỗi người một viên, cải thiện phẩm chất gân mạch của bọn họ. Đến lúc đó, không cần tốn mấy năm, những trưởng lão Thần Chiếu của chúng ta, toàn bộ đều có thể đạt tới Hóa Hư Cảnh. Khà khà khà... Ngài đừng nói, hiệu quả của linh đan này quả thực đúng là tốt, lão Lệ và lão Cừu bọn họ đều dùng ngay lập tức, đã đột phá ngay sau đó!”
“Cái gì, đan dược cấp mười?”
Mọi người bất giác cả kinh, đồng loạt phát ra tiếng kêu to, tròng mắt đều trừng lớn, ánh mắt nhìn về phía Trác Uyên, tràn đầy thần quang không thể tin, sau đó là tán thưởng và hâm mộ.
Linh đan cấp mười... Tiểu tử Nghiêm Tùng này, cũng đã đạt tới trình độ luyện đan sư cấp mười rồi sao? Còn nữa lão ta lấy đâu ra nhiều dược liệu có phẩm giai cao như vậy chứ?
Nội tình ngàn năm của Ngự Hạ Thất Gia bọn họ, đều chưa từng xuất hiện dược liệu cấp mười đó!
Khó trách hắn có thể dễ dàng lôi kéo nhiều cao thủ như vậy, hóa ra ở Lạc gia có rất nhiều chỗ tốt như vậy...
Các vị gia chủ, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong lòng giống như có bình dấm bị đổ, nhưng ánh mắt nhìn về phía Trác Uyên, lại tràn ngập dục vọng và khao khát sâu thẳm.
“Này... Trác quản gia, mấy nhà chúng ta cũng xem như là đồng minh cũ của ngài, hiện tại đại chiến sắp tới, loại chuyện đề cao thực lực này, có phải chúng ta...” Long Dật Phi xoa xoa bàn tay, cười xán lạn nói.
Sao Trác Uyên lại không biết suy nghĩ trong lòng lão ta, hắn thản nhiên lên tiếng: “Long Các chủ khách khí rồi, Trác Uyên ta luôn có chữ nghĩa đi trước, có lợi ích sao có thể không có phần của chư vị? Nhưng mà Long Các chủ cũng nói rồi, bây giờ đại chiến sắp tới, Lạc gia ta thân là người đứng đầu các gia tộc, nên xung phong dẫn đầu, há có thể để cho chư vị đệ tử ở phía trước ném đầu lâu, tưới máu nóng* được, Trác Uyên ta giống như loại người bán đứng đồng đội sao?”
(*ném đầu lâu, tưới máu nóng: ý bảo anh dũng hy sinh, không tiếc máu xương)
“Cho nên, trước tiên những linh đan này cho trưởng lão Lạc gia sử dụng, nhất định chúng ta sẽ che chở phía trước các ngươi. Đợi đến khi đại chiến kết thúc, thì sẽ cùng chia sẻ tài nguyên với các vị!”
Lời của Trác Uyên có thể nói là những chối không nhận, nhưng lại khiến cho mọi người hy vọng phú quý cùng nhau, để bọn họ không tìm ra lý lẽ nào. Nhưng sự hấp dẫn của linh đan này, lại giống như mèo cào, gãi vào trái tim bọn họ, khiến bọn họ không thể không bị Trác Uyên nắm cái mũi dắt đi!
Hắc hắc hắc... Muốn Thông Thiên Đan này sao, vậy cứ đi theo bước chân của lão tử đi, đợi sau khi đại thắng, ta tự nhiên sẽ ban thưởng cho các ngươi!
Trong lòng Trác Uyên lạnh lùng cười, hắn hiển nhiên đã nắm được trái tim của mọi người trong tay.
Cái gọi là có được lòng dân ắt có được thiên hạ, lúc này Trác Uyên chính là vì địa vị không thể lay động trong Lạc Gia ở Thiên Vũ, gây dựng trụ cột vững chắc!
“Chỉ là tạm thời xem là hai vị cao thủ Hóa Hư mà nói...” Lãnh Vô Thường nhíu mày, hình như còn có chút lo lắng, Trác Uyên cũng khoát tay áo, lộ ra một nụ cười thần bí: “Lãnh tiên sinh không cần lo lắng, ta đều đã sắp xếp tất cả mọi chuyện ổn thỏa!”
Thấy ánh mắt kiên định kia của Trác Uyên, Lãnh Vô Thường cũng hơi gật gật đầu, không cần nói nhiều lời nữa.
Quan hệ của lão ta với Trác Uyên không phải ngày một ngày hai, nói thật, với tâm kế của Trác Uyên, Thần Toán Tử của lão ta tại đây trước mặt vị đại quản gia này, chẳng qua cũng chỉ là nhắc nhở mà thôi, chuyện bày mưu tính kế, cũng không tới lượt lão ta làm chủ.
Có thể nói, Lãnh Vô Thường lão ta bây giờ ở Lạc gia, phát huy tác dụng không được quá lớn.
Nhưng mà, lão ta không vội, bởi vì lão ta biết, Trác Uyên rất nhanh sẽ rời đi, đến lúc đó, vị trí đệ nhất mưu sĩ của Lạc gia này còn không phải của lão ta sao?
Khi đó, mới là lúc lão ta tiến hành quyền cước chân chính...
Sau khi chuẩn bị mọi chuyện một cách thỏa đáng, Trác Uyên phát ra mệnh lệnh chính yếu của hắn, chiêu binh mãi mã.
Hắn để cho nhân mã của Ngự Hạ Thất Gia xuất phát trước, lập tức trở lại địa bàn của chính mình, lấy danh nghĩa quân đội Khuyển Nhung xâm chiếm Thiên Vũ, bởi vì Đế vương bị bắt, chiêu mộ nhân sĩ Cần Vương khắp thiên hạ!
Bọn họ đều có danh vọng rất cao trong lãnh địa của bản thân, lại lấy danh Cần Vương chiêu binh, nhất định là làm ít công nhiều, trong thời gian ngắn có thể tập kết mấy trăm vạn đại quân.
Mà những gia tộc Ngự Hạ kia, trước có hoàng thất thông đồng với đại quân Khuyển Nhung, muốn tiêu diệt bọn họ, áp lực như núi lớn, sau có Trác Uyên lấy linh đan phi thường mê hoặc, lấy ích lợi để dụ dỗ, tăng cường ham muốn!
Đây chính là vừa có áp lực, vừa có động lực, động lực của bọn họ nhất thời đều được nâng cao toàn bộ.
Mệnh lệnh của Trác Uyên vừa mới phát ra, bọn họ lập tức ngựa không dừng vó chạy đến bốn phương tám hướng, triệu tập nhân mã, lập công biểu hiện, khỏi phải nói là nỗ lực rất nhiều.
Với niệu tính* của Trác Uyên, có lẽ sau này khi chia linh đan, chính là lúc lấy công lao để quyết định!
(*niệu tính: ý bảo nhạo báng thiện ý, ý chỉ một người rất giỏi trong phương diện nào đó)
Kết quả là, sau khi Trác Uyên vừa mới tuyên bố tan họp, những người này đều hoàn toàn không còn một bóng người, biến mất không còn chút tung tích nào. Hành động nhanh chóng, quả thực là tấm gương hiệu suất!
Trác Uyên cười nhạt một tiếng, chẳng tỏ rõ ý kiến: “Binh pháp có câu, thiên thời địa lợi nhân hòa! Chúng ta muốn quyết thắng với đại quân Khuyển Nhung nếu muốn tất thắng, phải chiếm được ba thứ thuận tiện này. Tình thế bây giờ, nơi quyết chiến không có chỗ nào, so với việc đánh trước cửa nhà chúng ta càng hợp lý hơn. Hơn nữa, xung quanh nơi này ta cũng đã sắp xếp. Chỉ có điều làm sao dẫn bọn họ tới đây quyết chiến với chúng ta đây? Thác Bạt Thiết Sơn cũng là tướng soái một đời, không có khả năng trúng kế dễ dàng, như vậy mà nói, chúng ta chỉ có thể ép lão ta, ha ha ha...”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất