Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

“Khô Vinh ngũ lão, mặc dù các ngươi nổi tiếng đã lâu nhưng ba người bọn ta cũng không ăn chay, đừng cắt hết đường sống như vậy chứ? Nếu như ép bọn ta, bọn ta có thể làm bất cứ chuyện gì đấy!”  

             “Đúng vậy, đúng vậy, ba người bọn ta khởi xướng tàn nhẫn nhưng bọn ta đều sợ hãi.”  

             Hổ trưởng lão nhìn năm người đứng xung quanh, trên trán ứa ra mồ hôi lạnh, thế nhưng vẫn phát ra lời nói hung ác như cũ, hi vọng có thể quát lui đối phương. Hai người còn lại cũng rối rít hùa theo.  

             Tuy nhiên năm lão già kia vẫn không nhúc nhích như cũ, giống như đang ngồi thiền, hoàn toàn không nghe thấy lời bọn họ nói. Hoặc đã nghe được nhưng lại xem như đánh rắm, bay đi theo gió.  

             Thật lâu sau, vị Thiệt trưởng lão kia mới cười khẽ: “Ha ha ha... Thường nói chó hay sủa thì không cắn, chó hay cắn thì sủa. Hôm nay lão phu thấy ba vị la hét như vậy, ngược lại yên tâm rất nhiều!”  

             Phụt!  

             Tuyết Thanh Kiến không khỏi bật cười, che miệng mình, nhìn về phía Trác Uyên: “Trác quản gia, lão đầu này rất giống ngươi đấy, vô cùng độc miệng!”  

             “Tất nhiên rồi, trên khuôn mặt của lão chỉ còn lại một cơ quan duy nhất là đầu lưỡi, gọi là Thiệt trưởng lão. Miệng không độc thì làm sao xứng với tên của lão ta được, ha ha ha...” Trác Uyên cười khẽ, từ chối cho ý kiến.  

             Ba người Hổ Lang Xa đã giận đến méo mặt, trên mặt đầy sát khí màu đen.  

             Bởi vì đạo lý có thể chịu chết chứ không chịu nhục, hôm nay Thiệt trưởng lão công khai đùa giỡn hành hạ ba người như vậy, bọn họ cảm thấy mất hết mặt mũi. Tốt xấu gì mọi người đều là võ giả Hóa Hư Cảnh, không nể mặt mũi như vậy thật sự hơi quá đáng!  

             Kết quả một tiếng hét lớn vang lên, cả người Hổ trưởng lão bùng lên khí thế dữ dội tàn bạo, đột nhiên một hư ảnh mãnh hổ có đôi mắt màu vàng rực rỡ bao người người lão ta.  

             Chỉ trong một lát, bầu trời giăng đầy mây đen, gió độc gào thét, giống như hổ gầm giữa núi rừng, ai có thể chống lại!  

             Ngay cả Lệ Kinh Thiên thấy thế cũng co rụt con ngươi, bị khí thế của Hổ lão chấn động đến rùng mình. Giây phút này, khí thế của mãnh hồ này có mạnh hơn gấp mấy lần lúc chiến đấu với lão ta khi trước.  

             Xem ra đầu mãnh hổ này cảm thấy nguy hiểm sắp tới nên mới thật sự liều mạng muốn phá vòng vây.  

             Mà quanh người Lang trưởng lão cũng hiện lên hư ảnh sói dữ, lộ ra răng nanh sắc bén, vừa kiêng dè vừa khát máu quan sát năm lão già xung quanh, phát ta tiếng than hừ hừ khẽ.  

             Về phần Dâm Xà thì không còn cơ thể, chỉ có thần hồn hiện ra ngoài, muốn tăng khí thế cũng không nổi. Hơn nữa, ngược lại năng lượng của lão ta không ngừng xói mòn, nếu không chiếm lấy thân thể kịp thời thì rất có thể thần hồn sẽ biến mất giữa lúc đó.  

             Chẳng qua cái này không vội, dù sao cũng là thần hồn của cao thủ Hóa Hư Cảnh, có thể tồn tại trong thời gian rất dài, không dễ biến mất như vậy. Tuy nhiên sức mạnh của thần hồn sẽ tán loạn, ảnh hưởng đến khả năng đoạt xá của linh hồn sau đó, cuối cùng chịu thiệt hại lớn!  

             Khô Vinh ngũ lão ngồi ở đó, không nhúc nhích, cũng không có ý muốn ra tay nhưng lại không chịu rời đi, cứ treo ngược bọn họ như vậy.  

             Ba người Hổ Lang Xà muốn nhanh chóng phá vòng vây nhưng trong lòng lại kiêng dè, muốn ra tay lại không dám, chỉ có thể dùng khí thế dọa người, đứng tại chỗ không biết nên chuyển động như thế nào.  

             Cuối cùng Hổ trưởng lão không chịu nổi bầu không khí nghiêm trọng này nữa, rống to một tiếng, chợt mạnh mẽ phóng thân thể bay vút lên, muốn xông ra khỏi miệng hang.  

             Sài Lang và Dâm Xà thấy vậy cũng rối rít đuổi theo.  

             Nhưng thân thể của bọn họ vừa chuyển động thì Ngũ lão cũng di chuyển theo. Không, phải nói là chỉ có Nhất lão chuyển động, còn các trưởng lão còn lại vẫn ngồi nguyên trên Khô Tọa như cũ, dường như chẳng có chuyện gì xảy ra.  

             Vù...u...u!  

             Khẩu trưởng lão chỉ có một cái miệng đóng mở đột ngột xuất hiện ngay trước mặt, chặn lại đường ba người đang bỏ chạy thục mạng.  

             Con ngươi hơi cứng lại, Hổ Lang Xà thấy chỉ có một người đến, mặc dù sợ hãi tên tuổi Ngũ lão nhưng trong lòng lại vô cùng rõ ràng đây có thể là cơ hội chạy trốn tốt nhất, dù sao đối phương chỉ có một người mà thôi.  

             Ngay sau đó một tiếng gầm vang lên, thần hồn của ba người chợt ngưng kết lại một chỗ, khí thể của Hổ Lang Xà như một mũi tên nhọn dời núi lấp biển phóng về Khẩu trưởng lão.  

             Khí thể phá hủy trời đất thế này, ngay cả Lệ Kinh Thiên nhìn thấy cũng híp mắt lại, cảm thấy hoảng sợ.  

             Thần hồn của ba người này hợp lực lại hùng mạnh như thế. Nếu đổi vị trí, đổi lại lão ta đứng trước mặt bọn họ chắc chắn sẽ bị đánh trúng, kết quả cuối cùng sẽ là thần hồn tán loạn, hoàn toàn không đỡ lại được.  

             Thế nhưng Khẩu trưởng lão kia vẫn đứng im không nhúc nhích ở đó như cũ, sắc mặt bình tĩnh như thường. Đợi đến khi ba đạo thú hồn kia lao đến trước mặt lão ta thì mới nhẹ nhàng mở miệng, phát ra một tiếng thét khiến màng nhĩ của tất cả mọi người ở đây chấn động.  

             A!  

             Ầm!  

             Giống như đánh trúng một luồng sóng xung kích có thể xuyên rách bầu trời, ba đạo thú hồn có khí thể dữ dội lúc trước ngay lập tức bị luồng sóng âm này đánh lui.  

             Hai người Hổ Lang cùng phun ra một ngụm máu tươi, đầu đau nhức như muốn nứt ra, thần hồn hiện ra ngoài biến mất không thấy gì nữa. Mà Dâm Xà kia thì cơ thể lung lay, trên mặt hiện lên vẻ đau đớn, thân thể vốn hư ảo càng thêm trong suốt.  

eyJpdiI6IlgreUNFZzROWU9JaStLQ203aVJndVE9PSIsInZhbHVlIjoicVBYOUxhUlpQWTcyT2lWV3J3RGs1Sm9malVNOVNheUpvMFd2U2hTXC9cL2hqbG1ZeTk1cUpsZTVOeERVazJLd3REaTRQZDN3eXc2WGFNOGNjZkdHZlJjYTBUNlBTWjFMaHV1bUV0QmZZVXpjYzRQUXB4dlgwT1Zmb1JaK3FWYjlvd09pSHNnN0NlTmxqdkMzcDFZVWpGXC83NGI2Q2lMcE5jSUZ1NjVTRnN5SXNzWmI3UGRnXC9nbHlId1JXVEtkNVJTaW5yR1JkblJhbWpwNU9HYmYxZXA4K0FYZWI4XC82WVRVVmtScjk4YWo1RmNHMUdoVjlvZHFGRVRVS0dCTDYzQ0hvN0FDcDdTQk1mV2Q5SnBNalBYNXppT2NUSnNFVTg0a2w2Mk1NYWFVTDBTaWdOS3ozM3hNS2FrY29qdmRScVo1MDNqMFZsZGdsQXBIZ3ZCSTJHeVllemdyeVwvazlmMmZGWnB4Zm42a0JFdzVjPSIsIm1hYyI6ImU3OGI2OTQyMzQ1MDQwMDk5M2U2YzE1Mzg3ZTlhMjNlOWY4NzQ3YzQ0OWMxZmExYzY0OTcwMDQ0MzNkYWVmM2IifQ==
eyJpdiI6InBET1RKcUhtaE0xUWVNRlJxNmE5bVE9PSIsInZhbHVlIjoiV2t3bTNCdG5LNWluV1d2TDBCOVQ0cXB6bVB4enlhUVZzUTRlRzZNVVwva045Y2hQUUhBZ1M4WlpwcStPR1RFMnlEbXExaDc3SjdLUkVRY1wvVytrXC9LVEtXQ24yMnE5QlN0RmVaVWQ3SVRuN0Zsc1NUaTlxdFViR2xUOWJ0UW5MdGxXTnJtMjZyZUNvcnVKaVJ4SXJVODRyK2luWnc3MktcL1RvdmVncCt0RFdmSWlRT1dsc2p5eFdPZU4xdHFFSktSVjFtYVRWOXpGcVJMd0oyZGFseXE0bFE9PSIsIm1hYyI6IjE3OWVmM2JlYjA0OGU4NWQxMGI3MzU0ZDRmYWNkNzdmN2FlMWY2YmVmMmUxZTkwNDExM2U1YWUwZmU4YTI2MzMifQ==

             Ba âm thanh khó chịu vang lên, ba người Hổ Lang Xa nhếch nhác rơi xuống đất, sắc mặt uể oải hơn rất nhiều chỉ trong nháy mắt. Mà Khẩu trưởng lão thì lại quay trở về vị trí ban đầu, ngồi yên tại chỗ đó, giống như vừa rồi chẳng làm gì cả.

Ads
';
Advertisement