Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

Đám người Lệ Kinh Thiên nhìn thấy tất cả đã trợn tròn mắt. Đường đường là cao thủ Hóa Hư Cảnh, thế mà lại bị một tiếng thét đẩy lui thần hồn, rốt cuộc thực lực của người này mạnh mẽ đến mức nào.  

             Cũng là Hóa Hư Cảnh, cho dù chênh lệch lớn hơn thì cũng không thể kém đến mức này. Quả thực giống như sự chênh lệch giữa Hộ Long Thần Vệ Thần Chiếu Cảnh và cường giả Thần Chiếu Cảnh bình thường, không theo lẽ thường!  

             Trác Uyên quay đầu nhìn ba người họ, giống như hiểu rõ tâm trạng của bọn họ, vô thức cười khẽ: “Đừng ngạc nhiên sớm như vậy, ba lão già này còn chưa ra tay đâu. Vừa rồi Khẩu trưởng lão chỉ tùy tiện thét một tiếng mà thôi!”  

             “Cái gì?” Ba người không khỏi hoảng hốt, đồng thời nhìn về phía Trác Uyên, khó tin hỏi.  

             Như này còn chưa xem là ra tay, vậy đến lúc bọn họ ra tay thì sẽ khủng khiếp đến mức nào chứ!  

             Trác Uyên vô thức bật cười, bình tĩnh giải thích: “Sự khác nhau lớn nhất giữa cao thủ Hóa Hư Cảnh và Thần Chiếu Cảnh là ngưng tụ thần hồn. Bọn họ dựa vào thần hồn, trước khi phóng ra thần hồn thì không tính là năng lực. Mà tiếng thét vừa rồi của Khấu trưởng lão chỉ là tu luyện Khô Vinh công quyết đến mức tận cùng, xuất hiện một loại bản lĩnh gọi là Ma  m Chấn Hồn mà thôi!”  

             “Bốn người còn lại cũng giống nhau ở chuyện này! Thiệt trưởng lão là Hoặc Tâm Mê Chú, Nhãn trưởng lão là Hoan Mục Ma Đồng, Nhĩ trưởng lão là Nhĩ Thính Bát Phương, Tị trưởng lão là Khứu Hương Vạn Lý, có tác dụng kỳ diệu khác nhau. Năm người bắt tay với nhau bổ sung cho nhau, mạnh mẽ không suy yếu, hoàn mỹ không thiếu sót. Nếu không phải là người có thực lực vượt qua bọn họ rất nhiều thì người bình thường rất khó chống lại bọn họ. Đây chính là thực lực của trưởng lão thân vệ của đại cung phụng Ma Sách Tông, Khô Vinh ngũ lão!”  

             Mọi người hiểu rõ gật đầu, nhìn về phía năm lão già kia chậc chậc nói kỳ lạ, nhưng ngay sau đó lại nghi ngờ hỏi: “Trác quản giả, ngươi nói là trưởng lão thân vệ có nghĩa là gì?”  

             “Ha ha ha... Có tin đồn nói vị trí đại cung phụng của Ma Sách Tông rất được tôn sùng, được các đệ tử quỳ bái, có tuổi đời già nhất trong tông, thậm chí có cả năng lực hủy bỏ quyền lực của tông chủ. Vì vậy bên người lão ta sẽ có những hộ vệ đặc biệt, gọi là trưởng lão thân vệ. Vốn dĩ năm người này có thể tiến vào tông môn làm cung phụng, thế nhưng bọn họ lại là thân vệ của đại cung phụng, đành phải đứng ở vị trí trưởng lão. Chẳng qua thực lực của bọn họ cao hơn rất nhiều cung phụng đấy!”  

             Nghe xong, mọi người vô thức trở nên càng hoảng sợ hơn, nhìn Trác Uyên chăm chú, Lệ Kinh Thiên dựng thẳng ngón tay cái, khen ngợi: “Trác quản gia, người như vậy mà ngươi cũng mời đi theo giúp đỡ được à? Không phải ngươi làm đệ tử Ma Sách Tông mà làm cung phụng đó chứ?”  

             Trác Uyên bật cười lắc đầu, từ chối cho ý kiến: “Những chuyện này đều là tông chủ Tà Vô Nguyệt của Ma Sách Tông nói, ai biết lão ta có xem trọng lão tử hay không? Chẳng qua cho dù như vậy lão ta có thể sai năm lão già này đến giúp đỡ ta một tay đã nói rõ đạt đến trình độ nào đó rồi. Ta thấy thực lực của năm lão già này, đừng nói là đối phó với ba tên cao thủ Hóa Hư Cảnh, ngay cả ba mươi tên cũng dư dả!”  

             Mọi người khẽ giật mình, lại nhìn xuống dưới, đồng thời gật đầu...  

             Cùng lúc đó, ba người Hổ Lang Xà gian nan bò lên, ánh mắt nhìn về phía năm lão già kia đã tràn đầy sợ hãi. Mặc dù bọn họ biết năm người này lợi hại nhưng không nghĩ tới sẽ biến thái đến mức này.  

             Chỉ mới một người ra tay đã đánh lui ba người bọn họ, muốn chạy trốn cũng không thoát, thực lực như thế thật sự quá đáng sợ!  

             Chậm rãi lau khóe miệng đỏ sẫm, Hổ trưởng lão nghiêm túc ôm quyền với năm lão già kia: “Chắc hẳn cái này là Khô Vinh Trận của Khô Vinh ngũ lão, quả nhiên danh bất hư truyền, tại hạ khâm phục khẩu phục. Chẳng qua các vị lấy năm địch ba, lấy nhiều thắng ít, e rằng thắng mà không vẻ vang gì!”  

             “Ha ha ha... Ngươi đúng là biết trợn mắt nói bừa, Khô Vinh Trận? Chúng ta còn chưa bày ra, vừa nãy chỉ có một mình Khẩu trưởng lão ra tay mà thôi. Nếu nói nhiều địch ít thì phải là ba người các ngươi lấy ba địch một mới đúng. Chẳng qua ta hiểu rõ suy nghĩ của các ngươi, muốn dùng miệng lưỡi đến biện giải, lấy được cơ hội tốt để thoát thân. Đáng tiếc, chuyện này không có nửa phần tác dụng với tu giả Ma đạo chúng ta. Có lẽ chính đạo các ngươi sẽ mệt mỏi vì danh dự nhưng Ma đạo chúng ta chỉ quan tâm thắng thua, không nhìn quá trình! Thua chính là thua, không liên quan đến nhiều người hay ít người, chỉ phụ thuộc vào mạnh hay yếu mà thôi!”  

             Thiệt trưởng lão như mây trôi nước chảy, trong lòng không hề lung lay bởi lời nói của Mãnh Hổ.  

             Mãnh Hổ nghe xong, sắc mặt hơi sầm xuống, trong lòng tức giận nghiến răng, thầm chửi mắng. Cái tông môn Ma đạo này đúng là không biết xấu hổ, đã mạnh như vậy rồi mà năm người còn cùng nhau tiến lên, chẳng chừa lại cho người ta chút đường sống nào.  

             Nếu tông môn chính đạo nghe được lời này đã sớm xấu hổ đỏ mặt, so tài công bằng rồi!  

             Dường như nhìn ra suy nghĩ trong lòng lão ta, Thiệt trưởng lão không khỏi cười khẩy, tiếp tục vô sỉ nói: “Nếu như ba vị cảm thấy hứng thú với Khô Vinh Trận của năm người chúng ta, mặc dù các ngươi chưa xứng xin chỉ bảo nhưng chúng ta phá lên, để các ngươi kiến thức một phen!”  

             “A không không không, chúng ta không muốn kiến thức!” Hổ trưởng lão vội vàng xua tay, vô cùng căng thẳng.  

             Hiện tại ba người bọn họ hợp lúc đã đánh không lại một người, nếu năm người kia còn cùng nhau bày trận thì sao bọn họ là đối thủ được? Đây không phải đang ức hiếp người khác à!  

             Chuyện này rất giống một đại hán cao chín thước ăn hiếp một tiểu hài tử ba tuổi, rõ ràng là chuyện có thể giải quyết chỉ bằng một cái tát, không cần xách đao kiếm lại phải thử mười tám loại vũ khí trên người hài tử một lần, rõ ràng là muốn hành hạ đến chết!  

             Ba người liếc nhìn nhau, sắp bật khóc!  

eyJpdiI6ImJ6U0hhZmpDQk9CTXhMbGxBWlgzUXc9PSIsInZhbHVlIjoicXBtdnloM1EwdFFId3h0ZW5uY0xvVmZcL3U1WTNvZ1E1MFRCWW5cL2g3WWNLUmt5eFB0bXk3WFBubGdnNmN1QjR6akhvUlJ2dFE0NEptbENOaUpZOEZaM0t3bEhBZjBCbThqem1pcTREeWFMMzI2Y1o4UmxsbE4ycDNOeVRVSHZPVXd2RENcL2IxZURcL3VvUzR3YVJnR1J6MDVuampEcWdQV2RxanVDOGNZMFBhem95RktrNWVGYmlnbUt5VXB4aFFVd2VVNkVvckQzMXU3OHYxNGxUWlQ5MldXemRtK0VcL3lIXC96RU81N0VQWnhSbmliRk9VenpwWENaYUd0c1UrMjFCVHplRjBnMWVzbVJqc3pGSmI2VWZQRmpQTUNoYmdiTjk3XC9IV0VYR081RkJTQ0V6dng1czNCZGFQRE5NNFlYaUdERDA1SzBPXC9tVjlWMUtzZE52WDg0VTZQb3lOVjBuWlliaERCSytidE5oU3B3NlhhSjVoQ2trTTFxMUNPbDZTWWRBYnFpS093Z0xaZHFcLzlVc3VYNnAwT1l0Mml3UU1CK05ZXC9aMWtJVnkza3RONFA1c1pcL2Fxb0w0VzNvMkt1T0h2aU1VQndPZXpxbXArc2lkdWMxck1abzFna0E0XC96TCt6eFBaSllsU0lYckVtMkhTQ3dCYVJzMkRtVWdIVWFlNmpOVEFtaHlqaEw2MCtDQnQyMnNNZFJEeXAxOWQzVFhkY3lQYWkzdUVEWUgrOXJOS2FwTys3Y29jUXRodzZDS2tHcFlVZGRKZ0orREZjZG1QYk9BQWpNZz09IiwibWFjIjoiM2M2ODc4MDIwZTlmMjNiOTRlNjZmMDdiYTg1Y2M5NDE4NjA5NjAyNjUxNDNhN2Y5OTQxMzYyYWVlYTA5ZTY4ZCJ9
eyJpdiI6IkJ4bitCeGRESmhscGZ2OWJTZGJibUE9PSIsInZhbHVlIjoiOG9yVkl6NlRnV0dLSmdqSW42NGdGQ0QxaTNWXC9jR1hXXC90T3daWHQ2bVRkaUdSZVwvbWgwZzdCRlMyU2hETUlBN1V6aUxjZGVnVTFNT0g0N2I3bVRlRUx0eVZ6WnV1bGNOWDhnTEVcLzZiRENwQnhYSXdCS0hnQTk4R09kRDBkN1orM2oyQUxMWkF0VzFIZmpVcFkreEhVdFN2TkRQY05nR1hcL2hnXC96eCtSa1RYcGcxR0VBVWpMOVQ1T1ZOYzk2enoyMVZHaGZHZWhYQWFVNkFoanc3MzlkdWhFRzJmVFNGeXJHOVdjalJvaEc4am9MQXlPeVMrSDZBTGVkNWdCM1lMVkFIRmdRT3hCNitUUzQrRU1rSXZuSVVvU0M1Tk82VktpRzdpQ3ZINTE3WXFDRk1PdFBDWCthbmMyVnlURk5lbmswOGxKRVNlVndIM0lBSWpib1pCOHhZNU1meGliZWdTQ1VUQW1WNUFjb3RlN3REcENpUEJJWWFDUkRaQ2NQTVg4VXI0bkF5TXJOMktOVDUwWEt1T0ppZ0RDZ3dRYVczUHRUYjhTMEEwVGlYNllIemJiU3NhdHJyR0oxdnJiYlNsaFwvaVMweEs5TndyXC9jSmVnTk1YSVVlMWRpVm40WTEweUZPbEcrNm54andPNytyZ1Q2OFRRc3dvSFZ3Q2oxb3M5TjZFMXY0RVwvWkRJMGRyd1pLQmxqUEYrZDBkbUQrcWlWdHZUaDI4N2JTZ3pMKzNhcnFQbDhrc1AxZHhNZmNwTmM5XC9WVUpMbEkxMVwvSXlIN1ZpNm9Nc3hUY0xzWElOckVFYlZFOVwvZFhjOUdGMHk1YnVmaHhPbW5GQXdFR1p1UmJFVTZFYTlQN1Fmc21Gb2V3bTVaODhxckZGbWNURTRGRldta3ZvWVozdXRuWFU9IiwibWFjIjoiYTkwMDM4MTM3YTA0NDI0ZjcyMzg5YTkxMzA2OTYxMTNlYTAyNmRmNWE5MGViNDU1MzFlYTA1N2I0MjEwYTVmMyJ9

             Đặc biệt là mấy cao thủ thực lực đứng đầu như Lệ Kinh Thiên, nhanh chóng kéo màn sân khấu cho bọn họ thì bọn họ mới tiến vào một cấp bậc cao hơn...

Ads
';
Advertisement