Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

“Nguyệt Nhi, muội luyện Ẩm Ma Đao pháp đến đâu rồi, lần thi đấu ngoại môn này có nắm chắc lên được nội môn không đấy?” Nguyệt Linh nhìn muội muội bên cạnh, không khỏi vui vẻ cười nói.  

             Vẻ mặt Nguyệt Nhi có chút cứng đờ, do dự trong chốc lát rồi mỉm cười trấn an, gật đầu nói: “Yên tâm đi tỷ tỷ, không thành vấn đề.”  

             Mà bên kia, Khuê Lang cũng đang vỗ một cái vào vai con trai mình, cười to ra tiếng: “Cương nhi, trận tỉ thí ngoại môn lần này, con cần phải thuận lợi tấn thăng, nếu không coi như đã phụ công cha dốc sức bồi dưỡng đấy!”  

             “Yên tâm đi, cha, hài nhi sẽ không khiến người thất vọng!” Trong mắt thoáng qua tia sáng, trên mặt người thiếu niên kia lộ ra vẻ kiên nghị, bình tĩnh gật đầu.  

             Thấy vậy, mặt Khuê Lang cũng tràn ngập ý cười, quay sang nhìn Nguyệt Linh. Cả hai đều vui mừng hớn hở.  

             “Nguyệt Linh, ngươi cảm thấy nếu con trai ta gặp muội muội của ngươi, kết quả ai sẽ thắng đây?” Mày khẽ nhướng lên, Khuê Lang nhìn về phía Nguyệt Linh trêu đùa.  

             Nguyệt Linh tự tin ngẩng đầu, không chút nghĩ ngợi mà lập tức buột miệng đáp: “Còn phải hỏi, tất nhiên là muội muội ta, Nguyệt Nhi rồi!”  

             “Không, là con trai của ta mới phải. Tuy rằng, thực lực của Nguyệt Nhi không yếu nhưng hài tử của ta có vẻ mạnh hơn đấy!” Khuê Lang chậm rãi lắc lắc đầu, bất ngờ bật cười, thoải mái mở miệng.  

             Nguyệt Linh nghe thế thì mở to mắt ra, lườm nguýt một cái: “Chắc chắn là muội muội của ta!”  

             “Không, hài tử của ta!”  

             “Muội muội ta!”  

             Trong chốc lát, chẳng hiểu sao mà hai người đột nhiên bắt đầu cãi nhau, thậm chí là cãi đến mức mặt đỏ tía tai. Nguyệt Nhi và thiếu niên kia thấy vậy thì đều bất lực nhún vai, lắc đầu cười khổ.  

             Hiện tại còn chưa bắt đầu thi đấu ngoại môn, hai người gân cổ lên tranh cãi làm gì chứ, hơn nữa cũng có là bọn họ được ra sân đâu!  

             Lúc này, chẳng biết Trác Uyên bay tới trước mặt bọn họ từ lức nào, hắn giống như một linh hồn vậy, nhằm ngay khi bọn họ đang cãi vã kịch liệt, ung dung mà chen vào một câu: “Này, theo ta cảm thấy, khả năng lớn là bọn họ sẽ kẻ tám lạng người nửa cân. Ai cũng không mạnh hơn người kia là mấy, vậy nên các ngươi cũng chẳng cần tiếp tục tranh luận làm gì, tất cả đều vui mừng, đúng không!”  

             Ách!  

             Bỗng dưng, hai người đồng thời dừng tranh chấp, cùng nhau trợn mắt nhìn về phía Trác Uyên đang đứng một bên, trăm miệng một lời mà mắng to: “Cút!”  

             Trác Uyên lập tức co rụt cổ lại, khinh thường bĩu môi rồi hậm hực lui về phía sau vài bước.  

             Khuê Lang hung tợn nhìn Trác Uyên, tức giận nói: “Họ Trác kia, miệng ngươi cũng quá thối rồi, qua một thời gian nữa là con trai ta phải tham gia tỉ thí ngoại môn rồi đấy. Ngươi không nói lời dễ nghe được thì thôi đi, còn cố ý nguyền rủa nó thua làm gì?”  

             “Không sai, nếu như lần này Nguyệt Nhi mà xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, mặc kệ bối cảnh của ngươi lớn thế nào, lão nương cũng sẽ không bỏ qua!” Ánh mắt Nguyệt Linh phát ra từng tia sáng dữ tợn y như một con cọp mẹ, cắn răng nghiến lợi mà nhìn về phía Trác Uyên.  

             Trác Uyên thờ ơ nhún vai, từ chối cho ý kiến: “Chuyện này không liên quan gì đến ta cả, chẳng phải các ngươi bắt đầu trước à? Hai người đấu võ với nhau, không phải thua thì chính là thắng, hoặc hòa. Chẳng lẽ còn có trường hợp hai người đều thắng sao?”  

             Ừm…  

             Cùng đường, hai người nghẹn họng trân trối mà quay qua liếc nhìn nhau. Ai cũng hung hăng cắn môi, tức giận hừ một tiếng rồi phất ống tay áo, nói không nên lời.  

             “Trác Uyên, ngươi chỉ được cái mồm mép lợi hại!” Cuối cùng, Khuê Lang bất lực thở dài, lắc lắc đầu. Trong lòng chợt dâng lên cảm giác vô lực.  

             Nếu tên con ông cháu cha này cứ ở mãi không rời đi, chắc hắn ta sẽ bị hắn chọc cho tức chết mất.  

             Nguyệt Nhi cũng bĩu môi nhìn hắn, trên mặt lộ ra một chút phẫn nộ. Mỗi lần gặp mặt, tên tiểu tử này chọc mình đến tức điên thì thôi đi, thế mà hôm nay hắn còn dám chọc cho tỷ tỷ tức nữa sao?   

             Vị thiếu niên kia khi nhìn thấy cảnh tượng này, lại hoàn toàn trở nên ngây người.  

             Khuê Lang cha của hắn ta, trước kia khi ở trong nhóm đệ tử nội môn, là một người vô cùng xuất sắc. Kể cả hiện tại, khi người đã bị xếp vào phòng tạp dịch rồi nhưng người vẫn xưng bá vương.  

eyJpdiI6Iml2eUNCd3ptTVFSN3czYjJxZHIxQWc9PSIsInZhbHVlIjoid3FkZTQwRUVtRU55eHF4dUNcL0RHTVwvMHM5QVlnVVVQV25XYjZGU2xvaE85eEhcL1FxRUNpNHpTSEI1aDg4ek1FZlwvV0tOZFRwVUZEUkVUcE1QQWNDaUd1TUR0Zm04dk0rMysyRlVMSVlTTXNJbDlkaXlwWFZodTFBV1wvNFRuaVlWeWJNb2VuZklzOUZjVW5VdXYwVDhtR3QrZlN2bUVUQ0dXa0RkYlcxOXIyXC9sOFkxSFhkck1BWmRqNDgxQ0s2U1RGdk9oVnpMQ1JuSm9CTmhXVGpPejF3VzlWV25nNU1jTXYyeGZVZkx1TXFaSHF2cFEwaEZMVzR6VmxwQ2pGVHRqbkNOVUNxaU8xQjFIaVJDdzNQNDA3cnRmem5UcWdLdTFoY2ZySzBqb1Vqdk5LYnFHdG1Fa2xNQ0Z4XC9sVDhkcWlOb3FkdHlYNlNKMkVKUm9Xa1oxRGdNaFhuTERvUjNxY3B0eWpqTGJNbzhoU21YTmZwSEl6Zys0bEZXUXJPSkxQOXN3XC9pVk1LNU1EWUZoRkEwdFcwVFR2T0ozWVBBUDI0QTBCbmJEM2RSWUtaRG1KZHhBWTZYWmVMT0xIbVVzaTZBN1prditQKzA0am9qeUt3VG5XQXlaMHRBYmg4RE8xQklYS2dzMUJEWCtrNitja1wvMjZpZUp5bytYSFBvUnlmcUVOV0k3eWNMVkJ3QnQrRmxcL3lZOUx2Y1VcLzBONzloVGpRd3Q1QVI3bGtWb2l3dXdyYm1EdnE2dnFpcjZVN3Y5cXk4UnV6RHJMb0thdHdZbHQzWjJneXhxOTYzZldpTGV0YmJhSzZcL2RDZGxPcWFqMWM5UEtcL2w2TW0xYXJkN3Z5N3FrZlYxdDg1M2ZlRndGaXlDSGlYQktvVVlJVVJWZE52d1BBUE1ScTBuVm1OYTVaNW4yUEcxQ2RhcHEzZTRwYXhabkRDSWd3XC9wUW10b0FiVENzMWl0d0E9PSIsIm1hYyI6ImJkY2U4MDhkZmUyZDk2N2QxZjkyNTE0NjYyZWEzNzkzOGFjZDZjNGE2ZDViY2Y3NzI2MTZiNTRhNmM5OGRmY2QifQ==
eyJpdiI6IlRGV0NmS1ZrZHo3ZTB4WU5USVVab0E9PSIsInZhbHVlIjoiNytNcmVGS2RzVFh6bEhDVFwvQjE2SzhiTW12Vms1Q2FzOHpPNDJmeUVjQlB5eForZzQ5elpMbFU4TXFCZ1JzWmVBTWlJSURhdnd5SmREVUYrZHlEM0pNVVlYclBOc0JYalN3MGNmSythNFlWSFNRb1BFejErNEg1cGRyUHl0bGRpa0txZWxFdmpiYmJCcVdpVXVlYlFPY3A5QkcxSmZOV2g5QllqUE5PMlhQOUdrRjZoVmR4M2xueUtyZzBmQ2VSSUZvalwvUkQxXC8wSG9jZEhoSk5ZeUpud096UzA0ZDZqdEcrbHRoNnVFVUV6VnpLU29NRFFIM3BOKzF1SlwvTzJhR2xwRmlPc29NM1NWcWZId0FJYjJGcHBzYXRwVGlNcU9IXC9ib1ZDVEZaazF1VmIrU0VwVDhGUGpOYmZ6M2ljM2ZYdTVIXC8wMjNTUEhjeTJyajV5WXFla2hBPT0iLCJtYWMiOiI5YTU3ODA4ZTEzMzgzY2NiYzcxNDhjOWJkYWI2NWViODAyNmViYWI2NjJlZjBkMDFmNTI3YTU5ZTE1MWY5MGNlIn0=

             Nhìn các đệ tử tạp dịch còn lại đang sợ hãi rụt rè, nghiêm túc mà đứng thẳng thành một hàng, Trác Uyen bên kia lại tung tăng nhảy nhót, nói chêm chọc cười, thỉnh thoảng còn trêu đùa hai vị lão đại vài câu. Trông thấy đã biết có sự khác biệt rõ rệt, thật khiến cho hắn ta tò mò mà.

Ads
';
Advertisement