Điên Cuồng Vì Em - Lam Tuyết Giang - Nghiên Hân (FULL)

 

Hoàng Tử Bình nhìn cô một cái, ở một góc gương mặt của anh mà cô không nhìn thấy được có một đôi môi khẽ nhếch lên cười hạnh phúc. 

Chủ đề bánh kem đã kết thúc, chỉ còn lại tiếng lửa đang cháy lên. Trông cái đêm dài mênh mông này, lại đang ở đất khách, trai đơn gái chiếc cùng ở chung một căn nhà gỗ nhỏ, đặc biệt là khi bọn họ đã kết thúc mối quan hệ đó, rốt cuộc vẫn là cảm thấy không được thoải mái. 

Lam Tuyết Giang bắt đầu ôm đầu gọi ngồi tại chỗ, từ từ rồi, đầu óc trầm xuống. 

Hoàng Tử Bình xem xét nét mặt, “Lam Tuyết Giang, em sao thế?” 

chậm. 

“Không có gì.” Lam Tuyết Giang lắc đầu, động tác có vẻ chậm 

Toàn thân đều mềm nhũn ra, không biết có phải do nhịp độ thùng sát phát ra cao quá không, mà thấy có chút chóng mặt hoa mắt. 

“Không sao?” Hoàng Tử Bình quay hắn gương mặt qua, đưa tay hướng về cô, sờ vào trán liền thấy nóng hổi, khiến anh nhíu mày lại, “Tại sao lại nóng thế này!” 

Lông mày Lam Tuyết Giang khẽ động, hình như nghe anh nói thế, hơi thở lập tức thở ra hơi nóng như lửa. 

Hoàng Tử Bình đưa tay xuống, sờ sờ vai cô và cánh tay của cô, nhiệt độ đều cao đến mất khiến người ta giật mình, quần áo trên người đều ước hết cả rồi, đã bắt đầu có triệu chứng muốn bệnh, nhìn kỹ, gò má và mắt của cô đỏ ứng một cách bất thường. 

Từ lúc xuống khỏi xe taxi, Lam Tuyết Giang đã cảm thấy có chút lạnh, sau đó dầm mưa một trận, không bệnh mới là lạ. 

Hiện giờ đều mong chờ nhất là trời mau sáng, nhân viên sau khi mở cửa, có thể mau chóng quay về khách sạn thả mình trên giường... 

Đang mê man suy nghĩ như vậy, cảm giác như kế bên có tiếng soạt soạt như tiếng cởi áo. 

Lam Tuyết Giang nhìn qua, ngay lập tức liền hoang mang, “Hoàng Tử Bình, anh tính làm gì.” 

Đang nói chuyện, áo sơ mi trên người Hoàng Tử Bình cũng đã cởi hết ra, thân thể cường tráng được ánh sáng ngọn lửa chiếu vào nhìn rất rõ. 

Sau đó lại tiếp tục cởi dây nịch, tiếp sau đó vài giây cởi luôn cả cái quần tây, toàn thân trên dưới trên còn lại cái quần tứ giác... 

Sau khi cởi hết ra, anh đưa tay qua chỗ cô. 

“Anh đừng có qua đây! Không được.” 

Đối với Lam Tuyết Giang đôi tay đưa qua là móc vuốt ma quỷ, cô dùng 

đôi tay mình ôm lấy bản thân, thấp giọng la. 

Nhưng cô làm sao có thể chống cự được sức mạnh của Hoàng Tử Bình, 

áo lem dài bên ngoài rất dễ dàng đã bị cởi xuống, áo cổ chữ T bên trong cũng 

bị lỗi từ dưới lên trên rồi cởi ra, còn nhanh hơn so với lúc nãy anh tự cởi, nháy mắt một cái chỉ còn lại cái áo ngực, “Hoàng Tử Bình, đừng mà...” 

“Kêu đủ chưa? Đã phát sốt thành ra như vậy, mà cổ họng còn la được lớn được!” 

Hoàng Tử Bình thấp giọng trách móc, nhìn cô làm ra một bộ dáng giống 

như sắp bị cưỡng hiếp, anh tức đến mức muốn đánh cho một trận, “Em cho rằng trong đầu tôi chỉ toàn nghĩ đến mấy chuyện đó sao?” 

“...Chẳng lẽ không phải?” Lam Tuyết Giang cắn môi hỏi ngược lại. 

Hoàng Tử Bình thật sự là bị làm cho tức chết, nghiến răng nói, “Lam Tuyết Giang, có phải em muốn bị ăn đòn không?” 

Đã là lúc nào rồi, anh sao còn có thể suy nghĩ đến mấy chuyện đó, thì anh đúng là không phải người rồi. 

Hoàng Tử Bình đưa năm ngón tay ra rồi nắm chặt lại, quả thật là có chút nông nổi muốn đánh người. 

“.” Lam Tuyết Giang cũng nhìn thấy, có chút lo lắng lắc đầu, “Không muốn!” 

Động tác trên tay của Hoàng Tử Bình không hề ngừng lại, mí mắt và giọng nói đều trầm xuống, “Áo trên người em đã ước hết rồi, nhất định phải cởi hết ra. Và lúc này chỉ có duy nhất cách này thôi, nếu không không cần đợi đến lúc mặt trời ló dạng, em đã sốt đến biến thành ngu luôn rồi!” 

Chưa hết, còn lẩm bẩm nói, “Vốn đã rất ngốc rồi.” 

“...”Lam Tuyết Giang chỉ có thể nắm chặt bàn tay, anh mới ngốc đó! Khẽ khẽ “Lạch cách” một tiếng. 

Lần này toàn bộ quần áo trên người cô đều bị lột sạch hết, ngay cả ngày quần hình tam giác cũng bị cởi ra luôn, cô ấy chống cự, “E.” 

 

“Điều ước cả rồi, nhất định phải cởi.” Hoàng Tử Bình trả lời rất thẳng thắn. 

Anh chí ít còn mặc được cái quần tứ giác, nhưng lại lột sạch cô trần truồng như một đứa trẻ sơ sinh. 

Lam Tuyết Giang hoài nghi anh nhất định là cố ý. 

Gò má của cô lại càng ửng đỏ hơn, rất nhanh, cả cổ và lỗ tai của cô đều đỏ cả lên, dù cho căn nhà gỗ nhỏ chỉ nhờ vào lửa để thắp sáng, nhưng cô không mảnh vãi chế thân chỗ nào cũng để lộ ra như vậy chẳng khác nào cô 

eyJpdiI6IlhUcElUdjRrN0x3UXB2cEszVGNqRXc9PSIsInZhbHVlIjoiRHpCMG5XcVFqZm5HRHQxd3V0WUVzNWVHVFl0OHIxK3d5UFlyeVVlcDBkb2dmZFAzZ2JrRG9oMGcrY1JnOFRzTWY5YVhaNmRGYnBFTnllXC9jYzlIV1d1a2tpUXVZTlcydVRTUzl4VXRBQmdvWFFwNUJxMlZPREM5Mk94MEw4NHlFS0piRjlXVys4UXBLUDJyM2ZIQzkwN3I4MUw1Smg3ZDNya3FhMHREckVvVWh6RTZrQXZtVUhVU2dFTklWYVhRVk1iSW1lbXR5TUZvNlBCejV4Vm5oNDUzNnFENlB2eEZUQWg4dk9RMlFOVTg9IiwibWFjIjoiNTBkMjU2MzE4ZjY0ZDAzZjc3ZTlmNDI0ODczMjFlY2IyNGEzYTVkNGU3MGM2Mjc2ZTgyMzUxOTA1MjI2MTU5MCJ9
eyJpdiI6Ikd5M2J3VWFsMTg2V0dmZXFHY3lJSnc9PSIsInZhbHVlIjoiMjkyblFLc0hHYUQyYklGMmloYVZHUkJDZG5VTzZOMEVOUCtRdE9YdWkzaEN5RHdoNnJ2VHpkcE5Ca0had3BQeFlEV3JHUlhJQzFKeklZK1NHc2xERldEN2QyenVYbWg2N0NJWkFjWVhOS2FiM3Y5MVhKTU8rUXJtNmRGKzZOQlE1UDJtRG9WRmN6VlFWUW1RUG9ub0hDdmdxMkJjdWg2YWFOSTR5QzAwVVMyK1BwclZyWjhkclVlY2t0dHpSU1wvZnFsbVJxc20wV3g0a1VjdDVCdHVUbzFQRXJVWlVrdjJ4Y01cLzBrcTkranlpcjZoZWI2SEJLbXJubE1QSW16cXY0d0hQcUxxNWlONkJ5NzV0S1Q0RTJUT3g1SHZqNVJ5bmRiRVwvU1JZRUpobFhlOGYyemQxWU5YaWRlQkpPRDAxV0ZJYUpvS08xWURqWU1DK0hkVDVVS3JZTHU4M0pyTVlQQktWbTJwTENJSDVVZktEWnFrbkEyXC9sR1grampMT2lyNStCK2tXSVg1OTFMTTFGZzJNV3VjdXc9PSIsIm1hYyI6IjhmMGUwMTllN2U3NGVkNjEzZWQwZGNlY2I2NThmMjZjM2FkYTQxZjc4NjBiNmQxYWI0YWEzMTlhYzAyMDkxZTcifQ==

“.” Lam Tuyết Giang bĩu môi.

Ads
';
Advertisement