Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất (Kiếm Thần Yêu Nghiệt)

 

Phong Huyền Tử cười khẩy, liên tục châm chọc. 

“Bắt đầu đi.” 

Lâm Nhất không tiếp tục nói nhảm với ông ta, ánh mắt nhìn về phía Phong Thiên Nguyên, lạnh nhạt nói. 

Xoat! 

Trong chớp mắt, tất cả ánh mắt đều đổ dồn lên người Lâm Nhất, ai nấy đều trở lên vô cùng căng thẳng. Kiếm khách ở hai cửa trước đều là Tinh Quân, cửa thứ ba lại do tôn giả Thần Đan trấn thủ, còn là tôn giả Thiên Thần Đan, thực lực của hai bên quả thực là nghiêng trời lệch đất. 

Tu vi cùng phong cấm ở Thiên Phách, nhưng tu vi của người sau còn gấp hơn mười lần người trước, có sự cách biệt không thể vượt qua được. 

“Ra tay đi!” 

Phong Thiên Nguyên nghiêm mặt, đồng thời kết ấn với ba lão giả bên cạnh ông ta, phong cấm tu vi của bọn họ ở đỉnh phong Thiên Phách. 

Vào khoảnh khắc thủ ấn được kết xong, từ trong tay áo của bọn họ phóng ra một lưỡi đao, sau đó họ đưa tay nắm chặt lấy chuôi kiếm. 

Vù! 

Lâm Nhất không hề báo trước đột nhiên nghiêng người lùi về sau hai bước, một thanh kiếm quang gần như là quét qua ngay sát mặt hắn mà bay đi. 

Nhanh quá! 

Không kịp nghĩ nhiều, Táng Hoa của Lâm Nhất xuất vỏ, hắn đưa tay vung lên trên, chặn được kiếm quang đến từ một hướng khác. 

Âm! 

Lưỡi kiếm va chạm vào nhau, Lâm Nhất khẽ biến sắc, bước chân lui về sau ba bước, ánh mắt thoáng hiện vẻ kinh ngạc. 

Chỉ với một người mà sức mạnh đã có thể so được với kiếm trận Thương Long, thậm chí còn nhỉnh hơn một chút. Nói cách khác cửa cuối cùng này..... tương đương với việc Lâm Nhất phải đối mặt với bốn kiếm trận Thương Long phiên bản nâng cấp. Hơn nữa trong bốn người còn có một người là phiên bản siêu nâng cấp. 

Chẳng trách Phong Huyền Tử lại chắc chắn hắn nhất định không vượt qua được cửa này như vậy. 

Gào! 

Tiếng long ngâm vang lên, Lâm Nhất sử dụng kiếm uy Thương Long, giơ tay chắn Táng Hoa ở trước mặt, như núi cao đứng bất động, chặn đứng kiếm quang của lão giả thứ ba. 

Ong ong! 

Lưỡi kiếm va chạm tóe ra tia lửa chói mắt, phát ra tiếng vang lớn nặng nề, tựa như hai đỉnh vạc khổng lồ đâm vào nhau. 

Lâm Nhất hơi khụy chân xuống, dùng kiếm uy Thương Long chặn kiếm, sau đó tay cầm Táng Hoa đẩy mạnh về phía trước, tựa như cự long bay lượn, ầm một tiếng đẩy đối phương ra ngoài, người sau nhẹ nhàng chạm đất, hiển nhiên không tốn bao nhiêu sức lực. 

Âm! 

Một ngọn lửa đỏ rực quét tới, Phong Thiên Nguyên cười gắn một tiếng, chém tới trước mặt Lâm Nhất. Kiếm thế của ông ta hóa thành một viên thiên thạch Tinh Thần bốc cháy, kéo theo đuôi lửa dài đằng đẳng mà quét tới. 

Răc! 

Kiếm uy Thương Long quấn quanh người Lâm Nhất xuất hiện từng vết nứt, bị đánh bay thẳng đi. 

Bước chân Lâm Nhất lảo đảo, lùi hết mấy bước mới miễn cưỡng đứng vững lại được, mỗi một bước lùi đều khiến cho mặt đất không ngừng rung lên. 

Nhưng vừa mới đứng vững, đã có ba luồng kiếm quang tựa chim nhạn từ các hướng khác nhau bay tới, mỗi kiếm quang đều cuốn theo hàn ý lạnh như băng, toàn bộ đều nhắm vào chỗ hiểm yếu trên người Lâm Nhất. 

Chỉ cần trúng một kiếm trong đó thôi thì sẽ chết trong nháy mắt. 

Kim Ô Cửu Biến! 

Lâm Nhất nghiêng người bay lên rồi lật người, để lại tàn ảnh, sau đó lần nữa biến hóa, tiếp tục xoay người. 

Trong chớp mắt, giữa không trung khắp nơi đều là tàn ảnh, mà chủ nhân ba luồng kiếm quang đó qua lại như thoi đưa. 

Vụt! Vụt! Vụt! 

Chỉ chốc lát, trong hư không đã có hơn trăm luồng kiếm quang sáng chói đan xen nhau, tầng tầng phong kín tàn ảnh của Lâm Nhất. 

Đến khi bản thể của Lâm Nhất đáp đất để thoát hiểm, quần áo trên người đã hoàn toàn rách nát, máu chảy đầm đìa, đếm trên người có tổng cộng hơn mười vết kiếm. Những chỗ yếu hại đều bảo vệ được, nhưng những chỗ khác thì không được may mắn như thế, mỗi vết thương đều sâu đến mức có thể nhìn rõ cả xương. 

Người người nhìn vào đều cảm thấy ớn lạnh. Từ khi giao đấu đến nay mới chỉ qua được vài giây. 

Nguy hiểm trong đó hoàn toàn vượt xa hai cửa trước, thực lực của tôn giả Thiên Thần Đan thực sự quá đáng sợ. Nhưng điều đáng sợ nhất là, những lão giả này đều đã sống mấy trăm tuổi, kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú, cho dù trình độ kiếm đạo có hơi thiếu sót nhưng cũng có thể dễ dàng loại bỏ được bất lợi. 

Nhưng vẫn chưa xong! 

Hai chân Lâm Nhất vừa chạm đất, đợt khí khoáng đạt mãnh liệt cuộn trào tới, một viên Tinh Thần bùng cháy từ trên trời giáng xuống. 

Âm! 

Tay phải Lâm Nhất cầm chuôi kiếm, tay trái đỡ lấy thân kiếm, chặn một đòn này. Nhưng hắn vẫn bị đánh bay lên trời, khóe miệng tràn ra tia máu, sắc mặt hơi tái nhợt. 

Trong ngọn lửa... Phong Thiên Nguyên một tay cầm kiếm, liên tục cười khẩy. 

Keng! Keng! Keng! 

Ba lão giả tóc trắng xách kiếm bước nhanh trên mặt đất. Theo mỗi bước đi kiếm thế trên người sẽ lại gia tăng lên rất nhiều. Trong lúc bước đi còn không ngừng biến ảo đan xen, khiến cho kiếm thế cuồn cuộn khoáng đạt vốn dĩ vô cùng nặng nề này trở lên mông lung mờ ảo, có phần khó phân được thật giá. 

Suy nghĩ trong lòng Lâm Nhất lướt qua như điện xẹt, chỉ có thể tốc chiến tốc thắng, nếu cứ tiếp tục kéo dài ta chắc chắn sẽ chết. 

Cửa ải này khác hoàn toàn với hai cửa trước, đối mặt với tôn giả Thiên Thần Đan, nếu chỉ đấu tay đôi, ta ở cảnh giới Thiên Phách còn có chút ưu thế, nhưng một khi vượt quá hai người thì hoàn toàn không còn bất kỳ ưu thế nào nữa rồi. 

“Tiểu súc sinh, giờ đã biết lợi hại rồi chứ!” 

Vẻ mặt Phong Thiên Nguyên dữ tợn, nhìn Lâm Nhất lộ ra vẻ đùa cợt. Cái tên này hoàn toàn không biết trời cao đất dày là gì. 

Trong lúc nói, ba lão giả trắng xóa đã cuốn theo kiếm thế ngút trời mà lao đến. 

“Phù Vân Tế Nhật!” 

Kén kiếm ở mi tâm Lâm Nhất nở rộ, kiếm uy Thương Long có xu thế suy yếu trở lên cô đọng lại, Phù Vân Thập Tam Kiếm lại lần nữa được thi triển ra. 

Ầm ầm! 

Chớp mắt, Lâm Nhất lao vào đấu với ba lão giả. Ba lão giả cũng không hề lưu tình, mỗi người đều sử dụng Thánh Linh. 

Cuộc thăm dò lẫn nhau xem như đã hoàn toàn kết thúc, bước vào cuộc ác chiến chân chính. 

So đấu đơn thuần về kiếm chiêu và thân pháp nên Lâm Nhất rơi vào tình thế cực kỳ bất lợi, chỉ có thể dựa vào trình độ kiếm đạo cao siêu để vật lộn với ba người này. 

Ít nhất ba tên lão giả đều không thể tu luyện võ học Thánh Linh của mình đến hóa cảnh đỉnh cao. 

Khi mỗi người bọn họ dùng võ học Thánh Linh giao đấu, Lâm Nhất lấy một địch ba, miễn cưỡng không rơi vào thế hạ phong, không còn chật vật như lúc ban đầu nữa. 

Nhưng người ngoài có thể nhìn ra, trạng thái như vậy sẽ không kéo dài được bao lâu, khí huyết bị hao tổn quá lớn, cuối cùng người kiệt sức nhất sẽ là Lâm Nhất. Ba vị lão giả đều vô cùng dày dạn kinh nghiệm, ai cũng đều để lại đường lui cho mình, còn lấy ba địch một nên bọn họ cực kỳ ung dung. 

Nhất thời, trên trời dưới đất đều là kiếm quang đan xen, Thánh Linh không ngừng va đập vào nhau. 

Dị tượng đáng sợ không ngừng mở rộng, khung cảnh giao đấu trước nay chưa từng có khiến cho người xem kinh hồn bạt vía, hoàn toàn không có sức nói chuyện. 

Trong cực hạn, trình độ kiếm đạo mà Lâm Nhất thể hiện ra khiến cho đám thanh niên xuất chúng xem mà không ngừng cảm thán, không dám tin nổi. 

Sắc mặt Công Tôn Viêm ảm đạm. Đến đây gã coi như cũng biết sự chênh lệch kiếm đạo giữa gã và Lâm Nhất rồi, gã thua tâm phục khẩu phục. 

“Ha ha ha, tiểu tử, dừng đến đây thôi!” 

Ngay khi bốn người đang đấu đến thời khắc quan trọng, giữa trời đất vang lên một tiếng cười vô cùng vui sướng, có Tinh Thần nở rộ từ trong không trung, chiếu sáng tám phương, chói đến mức khiến người ta không mở nổi mắt. 

Phong Thiên Nguyên ngửa đầu cười lớn, kiếm thế trên người gào thét qua lại, ánh lửa vô tận che khuất bầu trời. 

“Vẫn Tinh Chi Kiếm!” 

Ông ta phát ra tiếng gầm thét, kiếm khí cuồng bạo trên người không thể dùng ngôn từ để diễn tả, dị tượng đó cực kỳ kinh người. 

Ngay vào lúc Lâm Nhất bị ba lão giả cuốn lấy, Phong Thiên Nguyên giống như chớp giật mà lao tới, mũi kiếm hàn mang đâm vỡ Tinh Thần. 

eyJpdiI6InAxcm04eWVDZFdGYTc1alB6V2JCVEE9PSIsInZhbHVlIjoibVZyblpmMHJGY3B4OUk4NERpTHZXcjYrWmhoNkx5Ris2TUF1eUIzeFVOQmNlVjlsQ2RkZzlyWmoxeHFrNldXbHVFektEU2psenlyMHIzXC96b09zYXg5SkNVbm11cThhOElTRExLWkFXV1ZVQVRkTktud2xUTzlrTzdDcHJXY3drSGZLM0FJTVZLOXZMOWVCNWJTTmg5dz09IiwibWFjIjoiMDk4N2Q5ZjdkMzNjYWU5ODBjZDRmYmFlMDIyYWMxNWI0NjRiOTU3MTExNmI2NWFmYWFmMTU2OTVkMWU0YzgzOSJ9
eyJpdiI6ImVzSzFiWDRROHBNVzg1dld6RzBHXC9nPT0iLCJ2YWx1ZSI6IllMVldrVkNmRkphaE5aNWhIZkdZQ0FORWJHcWlSdjdzZVd5UVJNa3lcL1FseVBLNE1odlorK2pNVTRtSzcrTlUzeU5cL1wvZW4wbldCXC95TEhONVd3TFZyclhKYWdrXC9qV3VGZWlUUG4zTlU1Q0JrUnhtYUtrcHpcL3dJZkR6cFwvbFgxbFUyQTdINkttNVF4T2pQTCtMSFBsTDR0ZkJkQmxTQ3RSTklFNlh6ejRQREVrMkJtVG5OZTBhdlg3dmZxQ2R5M25rTGFyXC9Rd04rR2ZneDM1ZXFMT3RHV3BrY3dBUGtseHBZOEJkc2dxajROY0RuTjBWMHVMR1kwcDhrS3VxQXlra2l1b3pTUW0yUk9taVp2MmN2ZVA4VHFlN3Q5S2NEWVlqVWprdTlRUHVHdEt5U0QxSmx2SUw1WVZCM1hWa0hTMDhuTXNtZVY2dUx0NFBsV0NtZ3ZZakNGSytHMlRHOWF6Y1hLUDJNYmlocVNkOGVxcmp0VENiK2NQb3MyQlNwYWZ5IiwibWFjIjoiODgyNTI5NzAzNmIxOTE0ODg4NzRjOTYwY2U0NGMyMTMxMDBkMmIwOGVjMDdlZDY4NDdjYWU1ZTBmMWJlMDQwNiJ9

Trong phút chốc, hoa Tinh Ma của Lâm Nhất nở rộ, ma quang ngút trời.

Ads
';
Advertisement