Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất (Kiếm Thần Yêu Nghiệt)

 

 “Kiếm ý Thông Thiên, chính là dung hợp với thiên tướng, sau đó dung hợp với thiên nhân, rồi mới hợp nhất với kiếm hậu thiên. Sự khác biệt lớn nhất giữa Thông Linh và Thông Thiên, chính là một cái có thể nhìn trời, một cái có thể nhìn người…”  

 

   

 

Lời của Lâm Nhất lại một lần nữa vang lên bên tai đám người Lưu Thanh Nghiêm, hắn tiếp tục giải thích về cảm ngộ giữa Thông Linh và Thông Thiên.   

 

   

 

Trước kia, hắn đã từng kể hết mà không giữ lại ít nào, giờ lại giảng giải thêm lần nữa trong trận thực chiến đã khiến mấy người kia như được giác ngộ ngay lập tức.   

 

   

 

Vút!  

 

   

 

Nửa khắc sau, một đạo kiếm ý phóng thẳng lên trời, nhìn như không còn dấu vết gì nhưng tất thảy tựa như đều có thể truy xét được.  

 

   

 

Kiếm ý đã giúp Phùng Chương đang ở đỉnh phong của Thông Linh đột phá giới hạn, thăng cấp lên cảnh giới Thông Thiên.   

 

   

 

Dưới vẻ mặt kinh ngạc của Tiểu Băng Phượng, Phùng Chương cũng chậm rãi đứng dậy, nàng ta ngạc nhiên không thôi: “Ôi trời, chuyện này cũng kỳ diệu quá đi thôi.”  

 

   

 

Ánh mắt Lâm Nhất vẫn bình thản, không dao động chút nào, hắn thản nhiên, nói: “Không có gì là kỳ diệu, thiên phú của bọn họ đều không tệ, bản thân họ lại đều là những đệ tử xuất sắc nhất của Phù Vân Kiếm Tông. Nếu lão đầu kia có lòng dạy dỗ thật thì mấy người này lẽ ra đã thăng đến cảnh giới Thông Thiên từ lâu rồi.”   

 

   

 

Tiểu Băng Phượng bĩu môi, hình như đúng là thế thật.   

 

   

 

Nhưng lão đầu kia dù sao cũng là người nghịch thiên siêu phàm đứng đầu ba bảng, ngay cả con gái mình còn không mấy quan tâm, sao có thể để tâm quá nhiều đến đám Phùng Chương được.  

 

   

 

Khi đám Diệp Tử Lăng đang chịu đựng sự hành hạ ma quỷ, nơi đóng quân của Huyền Vương Điện cũng không hề yên bình.  

 

   

 

Đám người Sở Thiên Hạo, Tần Dương tụ lại một chỗ, xung quanh là vô số trưởng lão của Huyền Vương Điện, bọn họ cau chặt đôi mày, vẻ mặt không mấy lạc quan.   

 

   

 

“Thiên Hạo, nếu ngươi đối đầu với Hạ Hầu Tuyệt, khả năng thắng là bao nhiêu?”  Trưởng lão dẫn đoàn của Huyền Vương Điện nhìn Sở Thiên Hạo, cất tiếng hỏi.  

 

   

 

Sở Thiên Hạo trầm ngâm trong chốc lát mới nói: “Khoảng bốn phần, nếu sử dụng hết quân bài tẩy thì có thể lên được năm phần. Ta đã biết về Hạ Hầu Tuyệt từ lâu, chỉ không ngờ gã lại là thiên tài vô song mà Huyết Nguyệt Động Thiên âm thầm bồi dưỡng. Nếu đoán không lầm, có thể tu vi của gã đã đến Bán Bộ Thần Đan.”  

 

   

 

Bán Bộ Thần Đan!   

 

   

 

Đám trưởng lão và đệ tử đều hít sâu một hơi, sắc mặt lập tức biến đổi.   

 

   

 

Đối với loại yêu nghiệt này, Bán Bộ Thần Đan cũng đồng nghĩa với việc người đó có thực lực vượt cấp, chém giết được những người ở cấp Tiểu Thần Đan.  

 

   

 

Nghĩ như vậy thôi đã đủ khiến da đầu tê rần.   

 

   

 

“Nhưng nếu thật sự giao chiến thì mọi thứ đều có thể xảy ra, khoảng cách giữa ta và gã còn chưa lớn đến mức không thể tưởng tượng nổi.”   

 

   

 

Sở Thiên Hạo vẫn rất mạnh, cho dù là về tâm thái hay về thực lực, đều có những điểm vượt trội hơn người.   

 

   

 

Rồi hắn ta bật cười, nói: “Huống chi, chưa chắc ta sẽ đối đầu với gã, nếu bọn ta không gặp nhau, mỗi người thắng một trận thì Huyền Vương Điện vẫn chiếm được ưu thế rất lớn.”  

 

   

 

Nghe những lời Sở Thiên Hạo nói, sắc mặt mọi người cũng hòa hoãn hơn đôi phần.   

 

   

 

Bỗng nhiên, có người cất lời hỏi: “Ngày mai đối đầu với Phù Vân Kiếm Tông rồi, đã có kế hoạch gì chưa?”   

 

   

 

“Cần kế hoạch sao? Một Thần dẫn theo bốn cái hố thôi, chẳng lẽ Lâm Nhất dám kích hoạt hình thức địa ngục, một mình đánh bại năm người bọn ta? Hahaha!” Tần Dương không coi ra gì, nói xong liền cười lớn.  

 

   

 

Những người còn lại nghĩ một lúc cũng thấy hợp lý, ngoại trừ Lâm Nhất gần như vô địch, Phù Vân Kiếm Tông quả thực không có quá nhiều điểm nổi trội.  

 

   

 

Nhiều lắm cũng chỉ thêm được một Diệp Tử Lăng, còn lại thì…   

 

   

 

Ba người họ, không khác gì đồ ăn hại.   

 

   

 

Nhất là đại sư huynh Giang Ly Trần gì gì đó, còn là đồ ăn hại nhất trong đám ăn hại, thua cả một kẻ vô danh đến từ Thiên Tinh Các.   

 

   

 

“Không cần quan tâm đến Phù Vân Kiếm Tông, ai gặp phải Lâm Nhất thì cứ nhận thua thẳng là được.” Vẻ mặt Sở Thiên Hạo dửng dưng.   

eyJpdiI6IlJoY1lMN3hFTGw3UDc5eXlFRW5mNmc9PSIsInZhbHVlIjoiMHh1Wk9lT0FLN090d0tsRmdsOHhFaWpISHNhOTNxYzc5Z29OeGFIdW96a0Vua3dXNmlDSm9FY21nUkVVZ245QiIsIm1hYyI6ImNhYjQ0NTdkMDcwNjQzNDE1MWM2OTI2NDc2OTAzMDBmNTkwMzhlZjI5NjdmMjgwNTRiMGFiMzBmZWJhN2I0OTAifQ==
eyJpdiI6IlBOMnFoNzBYVFNtOHhkNmpIMGtkMkE9PSIsInZhbHVlIjoiN1lTRjZNQmE5SlljSkdqNVdKKzhQSTRBYVU3VlVQeTVCU1RuUlwvcE1aWXRTc1Uza3pvV05DS2FXXC9KWGFlRUtNRUZNaStIeEhKWGU5czlHRGtDTzdGYVFGN0lReDZOMWFkWkRXT2t5T3IrRT0iLCJtYWMiOiJkMTBhZjM1ZDc2ZmMwMTk0N2RlZDcyZGEyNDNlYjMwMzUxY2I3NmI5NmJkNDI0YTkxMTZhYjI5YjVmN2E1OWE2In0=

Thời gian dần trôi, một đêm nhanh chóng qua đi.  

Ads
';
Advertisement