Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất (Kiếm Thần Yêu Nghiệt)

 

Một thương này của gã đánh vụn thanh kiếm trong tay Lâm Nhất, đánh vụn kiếm uy Thương Long sau lưng, đâm thẳng vào ngực Lâm Nhất.  

 

Tiếng vang lớn do kim loại cọ sát vang lên, rung động trời đất, tướng quân giáp đen gào thét, quang mang ở mũi thương nở rộ, phong mang sắc bén không ngừng.  

 

Sự hung bạo của Lâm Nhất cũng bị ép ra, khóe miệng hắn rỉ máu, hai tay nắm chặt lấy thân ngọn thương, không để cho mũi thương của đối phương tiếp tục tiến sâu vào.  

 

Tùng Tùng Tùng!  

 

Trống trận đáng chết lại lần nữa vang  lên, khoác lên mình tướng quân áo đen từng tầng hào quang, thanh uy của gã điên cuồng tăng vọt.  

 

Ở trong tuyệt cảnh bậc này, giống như toàn bộ thiên địa, đều đang đối đầu với Lâm Nhất.  

 

Nếu như cả thế giới đều coi ngươi là kẻ địch, thì kiếm trong tay ngươi, ngươi còn có dũng khí để rút ra hay không?  

 

Có người không sợ cái chết, có người tham sống sợ chết, có người yếu đuối hèn nhát… Còn Lâm Nhất chỉ có một chữ.  

 

"Cút!"  

 

Cho dù ông trời có muốn giết ta, thì cũng đừng hòng!  

 

Lâm Nhất gào lên, nghiến chặt răng, khuôn mặt hắn nhăn nhó, giống như bị điên mà cầm trường thương đâm vào trong ngực mình, không lùi mà tiến, hung hãn bước về phía trước.  

 

Bịch bịch bịch!  

 

Máu tươi thấm lên cán thương, hai tay Lâm Nhất nắm chặt lấy trường thương, từng bước từng bước chạy như điên về phía trước, ép đối phương phải lùi dần về sau.  

 

Khuôn mặt của tướng quân giáp đen ẩn giấu dưới vành mũ sắt xuất hiện một chút thay đổi, khí thế của hắn giờ khắc này hoàn toàn áp đảo lại.  

 

Rắc!  

 

Thế giới hiện thực, kén kiếm vùi sâu ở mi tâm Lâm Nhất đột nhiên vỡ ra, lại nứt thêm một khe hở.  

 

Chết!  

 

Trong ảo cảnh, Lâm Nhất vung tay chặt đứt cán thương, chớp mắt lao đến trước mặt tướng quân giáp đen, hắn khép tay lại thành kiếm, trượt qua cổ đối phương.  

 

Rắc!  

 

Đầu người rơi ra ngoài, rắc, kén kiếm trong hiện thực vừa nứt ra một đường, lại tiếp tục nứt ra.  

 

Chỉ cần vỡ ra chín lần, là kiếm ý Thần Tiêu có thể phá kén ra ngoài, khi công phá ảo cảnh ở tầng đầu tiên này, vậy mà có thể một lúc vỡ ra hai lần, cộng thêm ba lần trước đó, tổng cộng đã vỡ ra được năm lần.  

 

Trong hiện thực, Lâm Nhất đang ngồi xếp bằng trên tế đàn, kiếm ý khoáng đạt từ trên người hắn vọt thẳng lên trời.  

 

Cả người hắn tỏa ra kiếm quang, ấn ký hình thoi màu tím trên mi tâm bắn ra quang mang yêu diễm trước nay chưa từng có. Hắn dưới sự chiếu rọi của thánh hỏa trong tế đàn sau lưng, hệt như thần tiên, tỏa ra quang mang tứ phía trong ánh mặt trời, lấp lánh chói mắt.  

 

Trên đám mây, Phong Giác kinh ngạc há hốc mồm, mới qua được chưa bao lâu mà.  

 

Hồi lâu, hắn ta mới run giọng nói: “Ta nói này… Huynh lúc đó mất bao lâu để qua được tầng thứ nhất vậy?”  

 

“Bảy ngày, nhưng lúc đó ta ở cảnh giới Thần Đan.”  

 

Kiếm Kinh Thiên thản nhiên nói.  

 

Phong Giác cười gượng: “Huynh Thần Đan mới dám xông vào trận này, Lâm Nhất mới chỉ Tinh Quân, mà huynh đã dám dẫn tới đây, con mẹ nó, ta phục huynh rồi! Ta bây giờ còn hoài nghi, rốt cuộc huynh đã vượt qua được hết chín tầng ảo cảnh này hay chưa.”  

 

Kiếm Kinh Thiên có gì nói nấy: “Chưa, ta mới vượt qua được tầng thứ ba, sau này đạt được cảnh giới Long Mạch rồi, ảo cảnh Cửu Lê này không còn tác dụng gì với ta nữa, nên ta không xông vào sáu tầng sau.”  

 

Phong Giác há to miệng, sắc mặt hoàn toàn đen lại, hắn ta phát hiện hai từ biến thái đã không đủ để hình dung Kiếm Kinh Thiên nữa rồi.  

 

Khóe miệng Kiếm Thiên Kinh cong lên, nhẹ giọng nói: “Ngươi xem, hiệu quả rất tốt, không phải sao?”  

 

Khóe miệng Phong Giác co giật, huynh vui là được, hắn ta bây giờ không muốn nói chuyện.  

 

Thật đúng là lừa người hết lần này đến lần khác, có lẽ tiểu sư đệ bây giờ vẫn còn cảm thấy mình rất kém cỏi, tốn nhiều sức lực như vậy mới miễn cưỡng vượt qua được cửa đầu tiên.  

eyJpdiI6InRaZml0Q0Zha3FCYzFIblZIektmT1E9PSIsInZhbHVlIjoiQ2czNDBWaWlrT3g5TnJUVXdTcnQ2TURueXlkTXJVVUk2YlB3RjV1TFwvemsyNHJrdzdJTDBheFI2SUVHR3c0YmgiLCJtYWMiOiI3NjZjMDNiN2ViODBiZDIyNzlmOWVkYTYzNTJhNDMxMTFmOGRjYTg5MzMxOTUwOWY2ZWMxNzZhYjllNjA5MjI2In0=
eyJpdiI6ImlTMWI4SVlpZlg1NGJOTExaOUoxUnc9PSIsInZhbHVlIjoiT0puOFBlOFNnR3RUTWM5U0lsWnVLTlNWdHp1XC91T1RiOXZ2NFVlQkFwUUNHdE80QkJ1THlkRDNGaHlQMStieVpWYWx4UFpHcEpWZDJvSHNFZlpKVmxLVXBCTlgwWHo1NHJKS2h6Mzg5RVd2a0R1WU9tRElcL1RVWEE5YjBaYjV5anBuZnJsZVM1WElTellmWDdKSlIxNlpEanZnVVE1dFQ2K3dId2N0dWtEazM3Vzg0Y1lUWFB4UHpBR0FQN1JveE83MlhuNUMweEt2aER2aUZ5VjFUM2I1WkhlQmd1cHNpcHozN3JrY2dMRk5WMGp6bDFwc0lYZXRnK0F5Z1N5NGxhTU04enFTSWJobjgwdlpJRWhhWHgwMHlqWXNnRlltM0R3Nk9LVjNrcXhXMXplVW01dDFPbTFZUFc0bWd5UURFRkhWRW9DN1o0alJxeWxVa2tLQ0V5WWNZTmJuNlZ2bE51UVdKWThnNklYTnVqV1wvNjRYZEFlM0prcWcrWGVlblVHRm9nWWxDV3RZQ3dOQ1wvXC9sT2o2SllaVmtsQnNxVGk2a01GQkVaelwvTHBkNUpcL282SlpkcytUdnJRMTlpR1JzUEkiLCJtYWMiOiJiNmViMDg2M2I5ODQ0N2M4ZDgzY2RjZGQ2NTA1YjZlZWI4NDdmZDYyMDMyZTI4OTU4YmI4MTNjM2ExNjliY2M5In0=

Còn cho rằng ảo cảnh Cửu Lê thực sự không đáng sợ như vậy,  đúng là đồ xấu xa.

Ads
';
Advertisement