Nếu thực sự có ma quỷ ở đây, thì dưới tiếng gào thét đầy khí sát phạt này, chỉ vừa đương đầu thôi đã bị đánh cho hồn phi phách tán.
Đây là một đội quân hung tợn, đến cả ma quỷ cũng phải khiếp sợ!
Tùng! Tùng! Tùng!
Trống trận đúng lúc vang lên, khiến cho lực xung kích những tiếng gào thét đó càng trở lên đáng sợ.
Khí sát phạt ác liệt, gần như ngưng tụ thành thực thể, cuồn cuộn ập tới, trào dâng mãnh liệt.
Lão già kia nói sẽ chết người, chắc là trong tình huống này nhỉ?
Mất đi sự che chở của đại quân, đơn độc một mình đối mặt với thiên quân vạn mã, nếu không thể thành công ngưng tụ được kiếm thế, thì vừa đối mặt sẽ bị giết cho hồn phi phách tán.
Đến lúc đó, có lẽ sẽ thực sự không tỉnh lại được nữa.
Lâm Nhất nghĩ đến đây, tay phải cầm kiếm càng nắm chặt hơn.
Táng Hoa không có ở đây, thực sự không quen tay.
“Nhưng, ngươi cũng xem như là một người bạn cùng nhau chiến đấu với ta rồi, nửa cái mạng này của ta, giao lại cho ngươi cả đấy!”
Lâm Nhất nhìn lưỡi kiếm trong tay, khóe miệng cong lên, sau nụ cười này, hai mắt hắn chậm rãi nhắm lại.
“Giết!”
Tướng quân giáp đen cưỡi trên lưng yêu thú, tay cầm trường thương, đưa tay ra chỉ mạnh.
Ầm ầm!
Mặt đất nháy mắt run rẩy, đại quân màu đen giống như nước lũ mà tràn tới, sát phạt vô tận hội tụ thành dòng sông màu đen, không ngừng tấn công kiếm thế sau lưng Lâm Nhất.
Sau lưng hắn, có kiếm thế Thương Long hiện ra, có thể rõ ràng nhìn thấy.
Hình dáng Thương Long dưới đòn tấn công này, giống như đá ngầm đối mặt với sóng biển, không ngừng bị đập vào.
Mặc cho khí sát phạt khoáng đạt này có đánh như thế nào, Lâm Nhất đứng trong đống xương khô, không hề lùi bước, hắn dùng ý chí kiên cường của mình tiếp tục chống đỡ.
Vào giây phút hắn mở mắt ra lần nữa, kiếm thế sau lưng ầm ầm ngưng tụ, hóa thành một con Thương Long cuốn theo phong lôi.
Vào lúc kiếm uy Thương Long tỏa ra, đại quân màu đen hung hãn lao tới đó giống như đâm vào một bức tường thành bằng sắt thép.
Ầm!
Vô số người bị đánh bay thẳng ra ngoài, bị nghiền nát ở giữa không trung đến xương cốt cũng không còn, hóa thành một làn sương máu.
Chẳng mấy chốc, bầu trời đổ xuống cơn mưa máu.
"Giết!"
Cuối cùng cũng ngưng tụ được kiếm thế rồi, lửa giận Lâm Nhất kiềm chế đã lâu hoàn toàn bộc phát.
Khóe miệng hắn cong lên, nở một nụ cười lạnh lẽo, trong mắt hắn tỏa ra lệ khí, một thân thực lực của hắn bị áp chế chín phần, bị một đám lính quèn cảnh giới Thiên Phách này đè ra đánh, sự khó chịu và bực bội đã đến cực hạn từ lâu rồi.
Hiện giờ, cuối cùng có thể ở trước mặt đám người này thành công gọi ra được kiếm thế. Lửa giận vô tận hóa thành sát ý mạnh gấp trăm lần, hoàn toàn bộc lộ ra ngoài.
Một người một kiếm, ngăn cản toàn quân!
Bịch! Bịch! Bịch!
Quân lệnh không dừng, đại quân màu đen đó cũng không ngừng xông tới, nhưng đối mặt với Lâm Nhất đang bộc phát kiếm uy Thương Long, không khác gì lấy trứng chọi đá.
Rất nhanh, tướng quân giáp đen cưỡi yêu thú lao vọt tới, gã hét lên một tiếng, đâm mạnh một thương về phía Lâm Nhất.
Tùng!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất