Nhớ lại ban đầu, lúc cậu ta uy hiếp Tần Kiệt, Tần Kiệt vẫn là một kẻ nghèo hèn.
Trong vòng nửa năm ngắn ngủi, danh tiếng và năng lực của Tần Kiệt đã vượt qua cậu ta.
Cậu ta không phục.
Cậu ta dù thế nào cũng không thể nuốt trôi cục tức này.
Nhất là khi cậu ta bắt gặp ánh mắt Tần Tuyết nhìn Tần Kiệt, trìu mến và thâm tình biết làm sao.
Cậu ta càng không mấy vui vẻ.
Tên đểu cáng.
Cậu đợi đó cho tôi.
Mặc dù Trương Thành không đạp đổ được cậu.
Nhưng tiếp theo, tôi sẽ đánh bại cậu.
Tôi muốn cho thầy cô giáo và các bạn sinh viên của trường biết rằng.
So với Đường Ba tôi.
Tần Kiệt cậu chỉ là tên nghèo kiết xác chân lấm tay bùn, kẻ quê mùa mãi mãi chỉ là kẻ quê mùa mà thôi.
Không đi được xa đâu.
Hừ.
Con mẹ nó cậu đợi đó cho tôi.
Đường Ba phát ra tham vọng muốn tiêu diệt Tần Kiệt.
Tần Kiệt không biết.
Anh nói mấy lời cảm ơn ở trên bục nhận thưởng.
Chẳng hạn như cảm ơn giáo viên chủ nhiệm lớp, cảm ơn các bạn trong lớp đã ủng hộ, cảm ơn các bạn sinh viên khoa kinh tế đã hỗ trợ...
Sau đó, dưới tràng pháo tay của các bạn sinh viên, anh bước xuống bục nhận thưởng.
Anh đã trở thành niềm tự hào của tập thể lớp bốn khoa kinh tế.
Khi lễ trao giải kết thúc.
Lớp bốn khoa kinh tế tổ chức họp lớp.
Tại cuộc họp, giáo viên chủ nhiệm đã khen ngợi Tần Kiệt trước mặt tất cả các sinh viên.
Thầy giáo yêu cầu các bạn cùng lớp phải noi gương Tần Kiệt, không ngừng cố gắng, phát huy tinh thần phấn đấu vượt qua khó khăn gian khổ.
Ra sức kế thừa và phát huy tinh thần của lớp bốn.
Xây dựng tập thể lớp bốn vững mạnh, đoàn kết.
Làm cho lớp bốn trở thành lớp mạnh nhất trong khoa Kinh tế.
Bốp bốp~
Câu nói của giáo viên chủ nhiệm đã giành được những tràng vỗ tay của các bạn học.
Sau đó đến lượt Tần Kiệt phát biểu.
Tiếp theo, Lâu béo và những người khác đã kể về câu chuyện bọn họ tham gia dự án thu gom phế liệu với Tần Kiệt.
Khi Lâu béo nói đến trận chiến giữa Tần Kiệt và Đào Kỳ phía Hoa Nông, cậu ta kể một cách vô cùng đặc sắc.
Đương nhiên, Lâu béo không biết rõ quá trình cụ thể và rất nhiều chi tiết trong đó là hư cấu.
Tuy nhiên, đối với cuộc chiến với ông chủ Tiêu khu đô thị mới Nam Hồ.
Hầu hết những gì Lâu béo nói đều là sự thật.
Đặc biệt là lúc ông chủ Tiêu dẫn Đào Kỳ đến trước cổng trường đại học công nghiệp Hồ muốn gặp Tần Kiệt.
Câu chuyện Tần Kiệt dùng mánh khóe hù dọa ông chủ Tiêu đã được Lâu béo miêu tả rất sinh động.
Giành được tràng pháo tay của cả lớp.
Nghe vậy Tần Tuyết trợn mắt há hốc mồm ra.
Cô không ngờ rằng sáu tháng qua Tần Kiệt lại gặp phải nhiều thăng trầm như vậy.
Tần Tuyết có chút áy náy.
Là bạn gái của Tần Kiệt, vậy mà cô ấy mà lại không biết gì cả.
Thật sự quá có lỗi.
Cô ấy cảm thấy mình nợ Tần Kiệt rất nhiều.
Khi những cô gái khác là bạn gái, bọn họ đều hết sức quan tâm đến nhất cử nhất động của bạn trai.
Thăm hỏi ân cần, cùng nhau chung sống.
Còn cô ấy thì sao?
Chẳng làm gì cả.
Tất cả đều do một mình Tần Kiệt nỗ lực và cố gắng.
Ánh mắt Tần Tuyết nhìn Tần Kiệt tràn đầy cảm kích cùng nỗi tự trách.
Cô ấy đã đưa ra một quyết định.
Nói chuyện với Tần Kiệt sau khi kết thúc cuộc họp.
Chẳng mấy chốc, Lâu béo đã kể xong.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất