Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú) - Tần Kiệt (FULL)

 

Nửa giờ đồng hồ sau.  

 

Tần Tuyết nắm tay Tần Kiệt đi dạo trong khuôn viên trường.  

 

Hai người bọn họ đến rừng hoa đào.  

 

Hoa đào vẫn chưa nở.  

 

Những chiếc lá đang nhú mầm.  

 

Một chiếc hai chiếc ba chiếc...  

 

Cũng không biết có bao nhiêu chiếc.  

 

Những chiếc lá đào rất non, rất xanh, thoạt nhìn tràn trề sức sống. Nhưng Tần Tuyết vẫn không nói gì.  

 

Cô ấy nắm tay Tần Kiệt cứ đi mãi, đi mãi.  

 

Tần Kiệt rất tò mò.  

 

Rốt cuộc hôm nay Tần Tuyết bị làm sao vậy?  

 

Tại sao từ nãy đến giờ vẫn im lặng không nói một lời?  

 

Anh không lên tiếng, Tần Tuyết cũng không lên tiếng.  

 

Hai người không ngừng đi dạo trong vườn hoa đào.  

 

Không ngừng vòng quanh những gốc cây đào.  

 

Cuối cùng, Tần Kiệt thực sự nhịn không được nữa.  

 

"Tuyết Nhi, em sao vậy? Làm gì mà cứ đi lòng vòng thế hả?"  

 

"Cuối cùng anh cũng lên tiếng rồi!", Tần Tuyết nói.  

 

Tần Kiệt: "..."  

 

Được lắm hóa ra là thực sự đợi anh mở miệng trước.  

 

Nếu anh không lên tiếng nói chuyện, chẳng phải là sẽ im lặng mãi mãi sao.  

 

Làm cái trò quái quỷ gì vậy?  

 

"Ha ha, Tuyết Nhi, rốt cuộc em bị làm sao vậy?", Tần Kiệt cười ha hả.  

 

"Đừng cười!"  

 

Tần Tuyết đột nhiên trở nên nghiêm túc.  

 

Tần Kiệt: "..."  

 

Được thôi.  

 

Không cho cười thì không cười nữa.  

 

Có chuyện gì to tát chứ.  

 

"Nhìn em! Không được nhúc nhích!", Tần Tuyết nói.  

 

Tần Kiệt chỉ có thể bất động nhìn chằm chằm vào Tần Tuyết.  

 

Nhưng trong lòng anh vẫn luôn băn khoăn không biết rốt cuộc Tần Tuyết muốn làm cái gì.  

 

Cô ấy sẽ không phải là xúc động sau khi nghe về lịch sử khởi nghiệp huy hoàng của anh chứ?  

 

"Em hỏi anh một câu, anh nhất định phải thẳng thắn thành thật trả lời, không được nói dối bịa đặt! Nếu không, anh không xong với em đâu!", Tần Tuyết nghiêm mặt, ánh mắt vô cùng sắc bén.  

 

Thấy vậy Tần Kiệt có chút chột dạ.  

 

Tình huống gì vậy?  

 

Tần Tuyết sẽ không bị kích động bởi cái gì đó chứ?  

 

Chẳng lẽ bị Ôn Thanh Thanh chọc tức trong lúc anh thi đấu, muốn tìm anh báo thù sao?  

 

Nếu là vậy.  

 

Bản thân sắp gặp xui xẻo rồi.  

 

Tần Kiệt cảm thấy rằng mọi chuyện ngày càng nghiêm trọng.  

 

Anh có chút lo lắng.  

 

Nhưng mà----  

 

"Chúng ta chuyển ra ngoài ở đi!"  

 

Tần Kiệt: "..."  

 

Cả người anh choáng váng.  

 

Tình huống gì vậy?  

 

Đang yên đang lành, sao lại nhắc đến chuyện dọn ra ngoài sống chứ.  

eyJpdiI6IkNIdyswTU5OWk5Pb2FZSnJ3VEt0emc9PSIsInZhbHVlIjoiM0VHbEVNT1BnUTBVaEdiWll4NlpiS2Q2OVhWcE9LQ3N3MnFLQkZ5OG5tWUVFb0lvZ3JhM0JvWGlQanF6aTl1QyIsIm1hYyI6ImIzZWRhM2IyMjViY2EwOGM0ZWFkNDg3ZGFjMWUyNmNhOTIzYTRkZjFhNzJjOTUyOGQ1YmMzYmVkM2RhZWExZTQifQ==
eyJpdiI6Im9tXC9XbzFxYk9nSmNnanlEZUtqaWt3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IjJvcndGVlRiVHZEWE0zZU1lYTlrOFl3dXU1TnFPSDY5R3AwcG5SVGM5RkpZaFNJRURBbjQ1YmdldDdLNElRSVlhaHJWTlRURW8ydWV4eDVqaDc3aDVJTHA4ZDlPbTBPalRlXC9vXC9cL2xlcVMwSXZnZDhMWmZKdnRGdnpsTGxcL2VPa0xRcmNSTnVEWGx4SDhmV3FCc0w1UEI3NlNtQVJBVUVtVUo2bjJqZUFVTm1aanlSbGJac2ttakpNWXdBTDZWdnlJV0dtQnpGVjVKVEJIc3Y4TWFtNkZHOVpKNHZTc1wveVlDa2YxZ3BteG50aExUVEJMY2RwSkpVMHpxMHZcLytWbjdWOFdpNmZGN3RqSmpsZXMwQWwwXC9rK3JUekdLZmE4MlAyZzAxS3VlZFZCNzRNT1Z5dHVaZ3R6RDArXC9vWFI0eWxaZVpoZ1JoZ1FcL1BTRzRQWitTWGVSdz09IiwibWFjIjoiYmUxNDllMGQ0ZjJmZGY2YzQ0OWI2YTM2MTAyODI1NWVjOWY0N2E0NzM1M2EzM2FmNjRiY2EyMTA5MDRhZjFlMSJ9

"Tuyết Nhi, em nhắc đến việc này để làm gì?", Tần Kiệt cảm thấy Tần Tuyết chắc là đang thăm dò anh. Sau đó anh cố ý giả vờ như không hiểu.

Ads
';
Advertisement