Tần Kiệt đành phải ôm lấy cô, không nói thêm gì nữa, để cô muốn làm gì thì làm.
Nhưng anh đợi một lúc lâu, lại không thấy cô có hành động gì khác, chỉ hôn một cái rồi thôi. Chẳng lẽ đó là món quà lớn nhất rồi sao?
Tần Kiệt cảm thấy có hơi thất vọng.
Haiz.
Đến khi nào anh mới có thể thoải mái như Lâu béo đây.
Thật sự là khó chịu quá đi mất!
Bọn họ cứ duy trì tư thế như vậy, không biết đã trôi qua bao lâu, cuối cùng, Tần Tuyết cũng buông lỏng tay ra.
Cô nắm lấy tay Tần Kiệt, đi dạo quanh rừng hoa đào, hệt như một con chim yến nhỏ vậy, trông rất đáng yêu.
Thời gian dần trôi qua, hai người bọn họ không chỉ dạo quanh rừng hoa đào, mà toàn bộ Đại học Công Nghiệp Hồ cũng có dấu chân của bọn họ.
Khi trở lại công viên Dâu Tây, trời đã sụp tối.
Sau một cái ôm ấm áp, Tần Kiệt vẫy tay chào tạm biệt Tần Tuyết, rồi quay về ký túc xá.
Reng reng reng~
Còn chưa về đến ký túc xá, chuông điện thoại của Tần Kiệt đã reo vang.
Anh lấy ra xem thì thấy là Châu Phàm gọi đến.
“Giám đốc Châu, có chuyện gì à?”
“Giám đốc Tần, đã xảy ra chuyện lớn rồi”, trong điện thoại, giọng của Châu Phàm rất lo lắng.
“Có chuyện gì lớn? Đừng gấp, từ từ nói cho tôi nghe!”, Tần Kiệt trấn an Châu Phàm, bảo anh ta không nên hoảng hốt.
“Trên baidu xuất hiện một bài viết nhắm vào công ty chúng ta, tạo thành ảnh hưởng không tốt!”, Châu Phàm nói.
“Bài viết gì?”, Tần Kiệt hỏi.
“Tố cáo chúng ta gian lận trong các hoạt động thi đấu tuyển chọn theo chủ đề Olympic, bọn họ nói rằng số lượng người chiến thắng đã được xác định từ trước. Hiện tại, đã có đến 300 nghìn lượt thảo luận và chia sẻ về vấn đề này!”
“Chuyện này khiến việc làm ăn của chúng ta bị ảnh hưởng rất lớn! Những vị khách quý được mời đến đã rất tức giận sau khi biết chuyện! Vừa nãy bọn họ còn gọi điện cho tôi, nói rằng không muốn hợp tác nữa!”
“Giám đốc Tần, anh xem nên xử lý chuyện này như thế nào? Nếu khách mời không đến, hoạt động ngày mai sao có thể tiếp tục được?”, trong điện thoại, Châu Phàm thực sự rất sốt ruột.
“Anh đã giải thích với những vị khách mời kia chưa?", Tần Kiệt rất bình tĩnh, những lúc như thế này, anh càng phải tỉnh táo hơn nữa.
“Đã giải thích rồi, nhưng bọn họ nói trừ phi chúng ta xử lý bài viết kia, nếu không, bọn họ sẽ không tới!”
“Không thể thương lượng được à?”, Tần Kiệt lại hỏi.
“Không thể! Tôi đã nhờ Tôn Triêu Dương đi thuyết phục rồi, nhưng vẫn chưa có tin tức gì!”, Châu Phàm nói.
“Được, tôi biết rồi! Tôi sắp về đến ký túc xá rồi, đợi tôi đăng nhập vào baidu xem kỹ đã rồi nói tiếp!”, Tần Kiệt nói.
“Được, tôi chờ tin của anh!”
Tút tút~
Sau khi kết thúc cuộc gọi, Tần Kiệt nhanh chóng chạy về ký túc xá.
Thời điểm năm 2008, lượt chia sẻ cùng bình luận đạt đến 300 nghìn cũng không phải là một con số nhỏ.
Anh cần phải xử lý một cách thận trọng.
Về đến ký túc xá, Tần Kiệt lập tức bật máy tính, mở trang web, đăng nhập vào baidu.
Quả nhiên bài viết về việc siêu thị Kiệt Tuyết gian lận trong các hoạt động thi đấu tuyển chọn theo chủ đề Olympic đã trở thành bài viết có độ hot đứng thứ năm trên bảng xếp hạng.
Tần Kiệt nhấn vào xem thì thấy bình luận vẫn đang tăng một cách nhanh chóng.
Có người mắng công ty bọn họ âm hiểm.
Có người nói siêu thị Kiệt Tuyết bán rất nhiều hàng giả.
Còn có người nói ông chủ của siêu thị Kiệt Tuyết là một lão già, chuyên lừa gạt những cô gái nhẹ dạ cả tin.
Thậm chí còn có người nói nội bộ siêu thị Kiệt Tuyết đã sớm mục nát, nợ nhà cung cấp rất nhiều tiền hàng,.v.v..
Tóm lại, không có một câu nào là tốt đẹp.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất