Vậy mà lại thuê thủy quân?
Sẽ là ai?
Tần Kiệt cau mày, ngón tay gõ xuống mặt bàn. Anh lấy điện thoại ra gọi cho Lâu béo.
“Kiệt Tử, chẳng phải cậu đang vui vẻ với Tần Tuyết à? Gọi điện cho tôi làm gì?”, Lâu béo trêu chọc.
“Bớt nói nhảm đi! Tôi hỏi cậu việc này, cậu có biết trong đám bạn học của chúng ta, có ai rành về máy tính không?”
“Rành về máy tính?”, Lâu béo ngẩn ra: “Kiệt Tử, cậu nói rành ở đây là ý chỉ phần mềm hay là về mạng Internet?”
“Về bài viết trên mạng!”, Tần Kiệt nói.
“À, cái này phải đợi tôi hỏi lại đã! Có gấp lắm không?”, Lâu béo nói.
“Rất gấp!”, Tần Kiệt nói.
“Được rồi, tôi biết rồi!”
Sau khi cúp điện thoại, Tần Kiệt vừa ngồi xem bình luận, vừa chờ cuộc gọi từ Lâu béo.
Bình luận vẫn còn đang tăng một cách chóng mặt.
Ngẫu nhiên cũng có vài bình luận có lợi cho siêu thị Kiệt Tuyết.
Tuy nhiên, trong khoảng thời gian ngắn đã bị thủy quân mắng cho sấp mặt, không ngóc đầu lên được.
Tần Kiệt càng xác định chắc chắn có người đứng sau khống chế mọi chuyện.
Rốt cuộc đó là ai?
Hắn ta làm như vậy là vì lợi ích của ai?
Chẳng lẽ là…
Trong đầu Tần Kiệt đột nhiên hiện lên một cái tên.
Đường Ba.
Hiện tại, siêu thị họ Đường đang cạnh tranh khốc liệt với như siêu thị Kiệt Tuyết, đều đang tổ chức thi đấu.
Chủ đề của sự kiện cũng đều liên quan đến Olympic, và đều là thi đấu tuyển chọn.
Vào thời điểm này, đột nhiên xuất hiện một bài viết bôi nhọ danh tiếng của siêu thị Kiệt Tuyết, thế nhưng lại không nhắc gì đến siêu thị họ Đường.
Từ đó có thể thấy, rõ ràng là chuyện này có liên quan đến siêu thị họ Đường.
Bởi vì kẻ được hưởng lợi lớn nhất trong chuyện này chính là siêu thị họ Đường.
Ngoại trừ Đường Ba, Tần Kiệt tạm thời không nghĩ ra ai có động cơ gây ra chuyện này.
Không phải anh không nghĩ đến Đào Kỳ và ông chủ Tiêu, nhưng có thể loại trừ Đào Kỳ, vì cậu ta không biết anh mở siêu thị.
Về phần ông chủ Tiêu, từ sau lần đó, ông ta đã không xuất hiện nữa rồi, càng không cần phải đề cập đến.
Vậy thì chỉ còn lại Đường Ba là có khả năng lớn nhất.
Đường Ba, cậu giỏi lắm! Dám mua chuộc nhân viên tài vụ của công ty tôi làm nội gián cho cậu, đặt thiết bị nghe lén trong phòng làm việc của tôi, những việc này tôi còn chưa tính sổ với cậu đâu.
Vậy mà giờ cậu còn dám thuê người bôi nhọ danh tiếng của siêu thị Kiệt Tuyết trên mạng.
Cậu giỏi lắm!
Làm mấy trò mờ ám thì hay lắm!
Được!
Cậu muốn chơi đúng không, tôi chơi với cậu.
Reng reng reng~
Bỗng nhiên, chuông điện thoại của anh vang lên.
Tần Kiệt liếc nhìn, là mẹ anh gọi đến.
Anh có hơi do dự, nhưng cuối cùng vẫn bấm nghe.
“Kiệt Tử, con đang ở đâu?”, trong điện thoại, giọng của mẹ Tần rất là sốt ruột.
“Con đang ở ký túc xá, sao vậy mẹ?”, Tần Kiệt nói.
“Sao vậy hả? Lửa đã cháy đến mông rồi mà con còn hỏi! Thằng nhóc kia, chuyện lớn như vậy sao con không nói với bố mẹ một tiếng?”, đầu dây bên kia, giọng mẹ Tần vô cùng tức giận.
“Mẹ à, rốt cuộc là có chuyện gì? Sao lại giận đến như vậy?”, Tần Kiệt thờ ơ nói.
“Còn sao nữa? Còn sao được nữa? Con nói cho mẹ nghe xem, rốt cuộc bài viết trên mạng là sao?”, mẹ Tần chất vấn.
“Hở?”, Tần Kiệt không ngờ là mẹ đã biết chuyện.
Mẹ lớn tuổi rồi mà cũng chơi baidu à?
Không ngờ nha!
Đúng thật là chuyện lạ!
“Mẹ, sao mẹ biết?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất