Sau khi Đường Ba đi từ phòng giáo viên đi ra, dọc đường vẫn luôn nghĩ đến Tần Kiệt.
Siêu thị của bố cậu ta đang cạnh tranh với siêu thị Kiệt Tuyết.
Làm cho siêu thị của Tần Kiệt bị cuốn vào vòng xoáy dư luận.
Cậu ta cứ tưởng rằng có thể nhân cơ hội này để đánh bại siêu thị Kiệt Tuyết, nhưng không ngờ rằng đột nhiên xuất hiện một đám thủy quân làm chìm bài đăng của cậu ta xuống, lại còn xuất hiện một bài đăng mới mà nhân vật chính là cậu ta.
Càng kinh khủng hơn là mọi người thường bàn luận về chuyện gì ở trong xe.
Làm cho cậu ta cũng bị cuốn vào vòng xoáy dư luận.
Bỗng chốc sự việc cực kì rõ ràng.
Siêu thị Kiệt Tuyết bị người khác công kích, siêu thị của Đường Ba cũng bị người khác công kích.
Người tinh ý sẽ nhìn ra, đôi bên đang đấu đá nhau.
Chỉ đành xem ai sẽ là người đứng ra giải quyết.
Về việc này, Đường Ba rất tức giận.
Đồ khốn nạn, dám hủy hoại danh dự của tôi.
Được, tôi sẽ chơi với cậu một vố ra trò.
Cậu thuê một đội thủy quân, chả nhẽ tôi cũng chỉ có một đội thôi sao?
Tôi muốn lấy số lượng áp đảo cậu, làm cho cậu cũng phải trải qua cảm giác bị tai tiếng là như thế nào.
Nói là làm, Đường Ba giận dữ rời đi.
Vào lúc này, bên ngoài tiệm Internet trường Đại học Nông Nghiệp Hoa Trung.
Tần Kiệt và Vương Tinh mỗi người một chai bia Tuyết Hoa, vừa nhìn đám đông đi qua đi lại, vừa uống bia.
“Cậu không có chuyện gì muốn nói với tôi à?”, Vương Tinh bỗng nhiên nói.
“Ờ…”, Tần Kiệt do dự: “Ý cậu là chuyện của mẹ cậu à?”
“Ừ!”, Vương Tinh xác nhận.
“Từ lúc xuất hiện hai chữ Tần Kiệt trên Weibo, sau đó là bài đăng có liên quan đến siêu thị Kiệt Tuyết, cậu ta liền hiểu.
Bởi vì mẹ cậu ta, Lưu Tuấn Mai đang làm việc tại siêu thị của Tần Kiệt, còn là giám đốc tài vụ.
Cậu ta chỉ biết mẹ làm việc tại siêu thị Kiệt Tuyết, nhưng không hề nghĩ siêu thị này là của Tần Kiệt.
Cậu ta cuối cùng cũng hiểu tại sao lại gọi là siêu thị Kiệt Tuyết.
Ghép chữ Kiệt trong Tần Kiệt, Tuyết trong Tần Tuyết lại thành Kiệt Tuyết.
Đó là minh chứng của tình yêu.
Anh không thể không khâm phục cách làm này của Tần Kiệt.
Nhưng lúc đó Tần Kiệt mới kinh doanh, không tiện nói chuyện này ra, bây giờ mọi thứ đã “vào guồng”, Vương Tinh đương nhiên phải hỏi cho rõ ràng.
“Thực ra lúc tôi tuyển dụng, không hề biết đó là mẹ cậu”, Tần Kiệt không giấu diếm nói.
“Cậu biết từ lúc nào?”, Vương Tinh hỏi.
“Năm ngoái, cậu vắng mặt một tháng, sau khi trở lại, cậu nói gia đình cậu gặp biến cố, nhắc đến chuyện của mẹ cậu. Lúc đó, tôi mới biết mẹ cậu là Lưu Tuấn Mai”.
“Lúc đó tôi đã định nói ra, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, tình hình nhà cậu lúc đó không tốt lắm, tâm trạng của cậu lại không ổn định. Nếu tôi nói ra thì chắc chắn cậu sẽ không cho mẹ cậu đi làm tại siêu thị của tôi”.
“Vì vậy tôi mới không nói”.
Tần Kiệt thành thật nói.
Lời vừa dứt, Vương Tinh trở nên trầm mặc.
Tần Kiệt cũng im lặng.
Hai người đều im lặng uống bia, cùng nhìn ngắm đám đông đi qua đi lại trên đường ở trường đại học, chẳng ai nói câu nào.
Tần Kiệt biết Vương Tinh đang suy nghĩ, không tiện làm phiền, chỉ cần yên lặng chờ đợi là được.
Tuyết Hoa, Tuyết Hoa, như tuyết trong phim “Tâm trạng khi yêu”, ngon tuyệt.
Nhưng lúc này trong miệng Tần Kiệt lại có một vị khác, hơi đắng.
Đúng thế, chính là vị đắng chát.
Vương Tinh trầm mặc càng lúc càng lâu, uống từng ngụm từng ngụm, không lâu sau đã uống hết sáu lon.
Nhìn bộ dạng của Vương Tinh không có ý dừng lại, Tần Kiệt không biết tâm trạng của cậu ta có ổn định hay chưa.
Anh cũng không chắc Vương Tinh có bắt Lưu Tuấn Mai nghỉ việc hay không, càng không rõ Vương Tinh còn muốn làm bạn với mình không?
Dù sao thì mẹ Vương Tinh là nhân viên của anh, mà anh vừa là bạn học, vừa là bạn cùng phòng của cậu ta.
Hai người vốn là quan hệ bình đẳng mà bởi vì Lưu Tuấn Mai lại trở thành có chút không tương đồng nữa.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất