"Đừng, đừng đóng đinh, tôi đau lắm rồi!"
Đường Ba sợ hãi đến cực điểm, lại van xin.
"Vậy cậu còn không nói đi”, Tần Kiệt quát.
"Tôi nói, tôi nói ngay đây!", Đường Ba không còn cách nào khác, đành phải thành thật thú nhận: "20 ngàn tệ!"
"20 ngàn tệ?", Tần Kiệt nhướng mày.
"Ừ, 20 ngàn tệ, rất nhiều có đúng không, tôi đã bỏ ra rất nhiều vốn đúng chứ!", Đường Ba hỏi.
"Nhiều cái rắm ấy!", Tần Kiệt nổi trận lôi đình.
Mẹ nó chứ.
20 ngàn tệ mà đã bị mua chuộc rồi.
Mức lương khởi điểm của siêu thị Kiệt Tuyết là 3 ngàn tệ.
Nếu làm tốt còn có tiền thưởng và hoa hồng.
Một năm kiếm được 60 ngàn tệ là chuyện bình thường.
Kết quả Đường Ba chỉ dùng 20 ngàn tệ đã mua chuộc được người của anh.
Đồ khốn nạn.
Thật đúng là không ra cái đồ gì mà.
Cần chút tiền cỏn con này sao?
Đùa tôi đúng không?
Anh nhất định phải khai trừ cái trò mèo này mới được.
Nhưng Đường Ba lại sững sờ.
Tình huống gì vậy?
20 ngàn tệ còn không nhiều à?
Cậu ta còn chưa chi đủ sao?
Anh cả của tôi ơi, mấy năm gần đây, nhân viên doanh nhiệp nhà nước một tháng mới chỉ được hơn 2 ngàn tệ, 20 ngàn tệ đủ để họ làm việc tận 10 tháng đó.
Trong các doanh nghiệp tư nhân, trung bình một nhân viên được hơn 1 ngàn tệ.
20 ngàn tệ đủ để họ làm việc trong vòng một năm.
Thế mà cậu lại nói với tôi là không nhiều sao?
Cậu ba hoa khoác lác quá rồi đó?
"Nhìn gì mà nhìn? Nhìn tiếp, tôi đóng đinh cậu đó!", Tần Kiệt trừng mắt nhìn Đường Ba.
Đường Ba vội vàng thu hồi tầm mắt, giả vờ nhìn sang chỗ khác.
Tần Kiệt tức giận hồi lâu mới bình tĩnh lại.
"Câu hỏi thứ tư!"
Tần Kiệt hỏi: "Cậu có biết cô gái làng chơi là ai không?"
"Cô gái làng chơi?", Đường Ba sửng sốt, lập tức hiểu ra: "Cậu đang nói về người phụ nữ trên bài đăng đúng không!"
"Đúng, chính là cô ta!"
"Tôi không biết, tôi chỉ mới nhấp vào một trang web mà đàn ông thích xem rồi tìm thấy một video trong đó, sau đó tôi cắt ảnh, tìm Bayou tạo ra mấy bài đăng xảo trá, sao tôi biết cô ta là ai cơ chứ?", Đường Ba nói.
"Ồ, hóa ra là như vậy! Được, tôi biết rồi!", nói xong, Tần Kiệt bất giác mỉm cười.
Nhưng Đường ba lại cảm thấy có chút bất thường.
"Cậu cười cái gì?"
"Đây là bí mật, sau này cậu sẽ biết!"
Tần Kiệt lại mỉm cười.
Đường Ba cảm thấy chắc chắn có chuyện gì đó đang xảy ra.
Nhưng Tần Kiệt không nói, cậu ta cũng không có cách.
"Việc cuối cùng, nói trước máy quay, bài tấn công siêu thị Kiệt Tuyết là do một tay cậu làm ra!"
"Cái gì? Còn, còn phải nói cái này sao?"
"Sao, không muốn nói đúng không? Được, không thành vấn đề, dù sao người đau cũng không phải là tôi!"
Nói xong, Tần Kiệt giơ búa lên.
"Đừng, tôi nói, tôi nói, đừng động tay động chân có được không?", Đường Ba vội vàng cầu xin.
"Thật là lắm chuyện! Bắt đầu đi!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất