Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú) - Tần Kiệt (FULL)

 

 “Tôi, tôi không biết!”  

 

Coong~  

 

Tần Kiệt giơ búa lên, gõ mạnh xuống.  

 

Ngay lập tức, cây đinh xuyên thủng quần, cắm xuống dưới.  

 

Máu tươi trào ra.  

 

“Á~”, Đường Ba hét thảm.  

 

Cậu ta thật sự không ngờ là Tần Kiệt lại gõ búa một cách bất thình lình như thế.  

 

“Đồ khốn! Cậu không biết à? Cậu có biết hủy hoại danh dự của một cô gái chính là hủy hoại cả cuộc đời cô ấy không hả? Vậy mà cậu còn dám nói không biết! Hôm nay tôi không đóng đinh tên khốn nhà cậu, tôi sẽ không mang họ Tần!”  

 

Coong~  

 

“Á, đau quá~”, Đường Ba lại gào lên.  

 

Hai mắt cậu ta nhắm chặt.  

 

“Cậu cũng biết đau à? Nhưng cậu chỉ đau ở thể xác mà thôi, còn Ôn Thanh Thanh thì sao hả? Cô ấy đau ở tâm hồn, cậu nói thử xem, cậu có đau bằng cô ấy không? Mẹ kiếp, hôm nay tôi…”  

 

“Đừng, đừng đóng nữa, tôi, tôi van xin cậu, cậu, cậu nói đi, cậu muốn thế nào cũng được!”, Đường Ba hoảng sợ, vội xin tha.  

 

Hai mắt cậu ta vốn nhắm chặt, giờ lại lần nữa mở ra, trong mắt tràn đầy đau khổ cùng van xin.  

 

Lúc này, Tần Kiệt mới ném cái búa sang một bên, lấy điện thoại ra, bật video.  

 

“Tự cậu nói xin lỗi với Ôn Thanh Thanh, nói tất cả những gì cậu đã làm! Nói với mọi người rằng ảnh chụp là do cậu photoshop ra, nếu không, hôm nay tôi đóng gãy xương cậu!”  

 

“Hả, cậu, cậu muốn quay phim?”, Đường Ba giật mình.  

 

“Đúng, tôi muốn thu hình lại, nếu không thu hình, sao tôi biết cậu thật lòng hối cải chứ? Sao hả? Cậu không muốn à? Được, không sao, bây giờ tôi sẽ…”  

 

“Đừng, đừng, tôi nói, tôi nói là được chứ gì?”, Đường Ba thật sự sợ hãi, cậu ta cũng không muốn tiếp tục chịu đau đớn.  

 

Đường Ba cuống quýt làm theo lời Tần Kiệt.  

 

“Ôn Thanh Thanh, tôi là Đường Ba, tôi đăng bài trên mạng chỉ vì muốn trả thù Tần Kiệt. Tôi đã nhờ người photoshop ảnh chụp, đó không phải ảnh thật, chuyện này đã gây ra những ảnh hưởng không tốt cho cậu, lúc này đây, tôi giải thích với cậu, đồng thời cũng làm sáng tỏ…”, Đường Ba nhanh chóng nói xong.  

 

Tần Kiệt cũng đã quay lại hết.  

 

Anh phát lại lần nữa, cảm thấy vô cùng hài lòng.  

 

“Tôi, những gì cần nói tôi cũng đã nói hết, cậu có thể…”   

 

“Ai nói với cậu là cậu đã nói hết? Còn một đống vấn đề tôi muốn hỏi cậu đây này!”, Tần Kiệt ngắt lời.  

 

“Hả?”  

 

Đường Ba dại ra.  

 

Xem ra là vẫn chưa kết thúc.  

 

“Vấn đề thứ ba, cậu bỏ ra bao nhiêu tiền để mua chuộc nhân viên tài vụ của tôi?”, Tần Kiệt nhìn chằm chằm vào Đường Ba.  

 

“Hả?”  

 

Sắc mặt Đường Ba thay đổi.  

 

Việc này chỉ có cậu ta và người nhân viên kia biết.  

 

Ngoài ra không có người thứ ba biết được.  

 

Sao Tần Kiệt lại biết chứ?  

 

Chẳng lẽ tên nhân viên tài vụ kia bán đứng cậu ta?  

 

Không thể nào.  

 

Nếu hắn ta bán đứng cậu ta thì sao còn có thể tiếp tục làm việc ở siêu thị Kiệt Tuyết?  

eyJpdiI6Iml6MFdGbnRRRzdUbjFvRkMrNlFnN0E9PSIsInZhbHVlIjoiSEwwSndNXC9jejJGODVvT2ZDS2hla1QrVVlXd3VpWWM2Z3BJNHpRYndvU1RmVlc0cXQra3pXaHJkWFRFMmVRcEkiLCJtYWMiOiJmNGNhY2FlZTZlMGEwMDQyMzZmYWVjY2YxM2NjMGI3Y2QxYjFiOGRhNjllN2RmYjJjODY1YWJiNzk2OWJkZjE0In0=
eyJpdiI6ImF5cVdrVkFlaGViNWxpUEZYd2EzQVE9PSIsInZhbHVlIjoia3k1SVpEVGs0blNsOWNQRzNHQTNCN1I3UlFDT003WUFCeUprOEN1a2wrVktDeFJKTDl3RG9TSVdHbERzVXRFdmtRcVpuNVcreGlIckZESWx5aGtIUGhkTjF2RkFVdEsrb0hSS3RvNlwvXC96ZU9yOWVCbW1tcnVIZUFGNm13cElNRlkyeE9nYjdZNXh4QURsdENUYVB3TmZmZHJ2VVh0WHhyZGFXOFFqc1FhK015MnFxbjlWcHUraXQ4b3d5MWNxcFwvWUdNZng4RU9oVlBCR1E5NnNXUDZYYzhVM1AwNFRpOFB1eXNDSDBGOTg3WnR3NWhKc2hHa1MzWXRlK3JoaWlaOGFNVk9iWG5UaTNjWnNuTXlPNGtZblwvejhxR0pTbk56ZDFIYVdxbnpLV1BYdDU1cm5vZjZCUUxaMFhDdVBmNU5rIiwibWFjIjoiYjgzOTU0NzEyNGE0MzY1MzEwOTA3OThjZTU2MGVhYmM2ZDYzZGU0M2QwMzBkMjQ1MzgyYjgzMzEyYzVlMDUxYiJ9

“À, cậu nghe không hiểu à? Không sao cả, bất quá tôi gõ thêm một búa là được! Dù sao cũng là cậu đau, không liên quan gì đến tôi!”

Ads
';
Advertisement