Kiêu Vương của Mộc gia - Huyết Mộc Mộc Hợp, Kiêu Vương của Cửu Tiêu Cung - Yêu Kiếm Tiêu Trần, hai đại Kiêu Vương cuối cùng cũng chạm mặt. Theo động tác Tiêu Trần nhảy xuống từ lưng chim ưng, thần sắc trong mắt Mộc Hợp cũng trở nên vô cùng sắc bén ác liệt, đồng thời nụ cười trên khóe miệng cũng hơi nở rộ.
Tuy đây là lần đầu tiên gặp mặtnhưng cảm giác đầu tiên mà Tiêu Trần mang đến cho Mộc Hợp chính là vô cùng mạnh mẽ sắc nhọn, đây là một kẻ cực kỳ cường đại, không thể khinh thường.
Mộc Hợp không hề có một chút coi thường nào với Tiêu Trần, cùng lúc đó, ánh mắt Tiêu Trần cũng rơi lên người Mộc Hợp. Chiến ý trong mắt lấp lóe, đây chính là Kiêu Vương của Mộc gia sao? Những kẻ đã bị đào thải, loại bỏ như Cố Lỗi, Tô Mộc đúng là hoàn toàn không có cửa để so sánh.
Hai người chạm mắt, về phần những người khác, theo sự xuất hiện của Tiêu Trần, ánh mắt của bọn họ đều giống như đã ngừng lại trên người hắn.
Một đám trọng thần văn võ Bích Ba đế quốc cùng hoàng đế Lục Trấn Hải đều là lần đầu tiên nhìn thấy Kiêu Vương của Cửu Tiêu Cung. Bọn họ tỉ mỉ quan sát Tiêu Trần, giống như là như muốn nhìn thấu vị Kiêu Vương này.
Cũng giống như đám người Bích Ba đế quốc, ánh mắt của đám người Từ Linh cũng rơi lên người Tiêu Trần. Thiên Kiếm Phong, một phong mới quật khởi, thực lực cũng yếu nhất trong số cửu phong, thế nhưng bọn họ lại có được vị Kiêu Vương duy nhất của Cửu Tiêu Cung, đó chính là Tiêu Trần.
Sắc mặt Từ Linh vô cùng phức tạp nhưng trong mắt lại tràn đầy ý mong đợi.
Khi mọi người có mặt ở đây đều mang theo chút tâm tư riêng, lúc này người duy nhất đã từng chạm mặt Tiêu Trần là Mộc Phong lại lạnh lùng mở miệng quát:
"Tiêu Trần, ngươi đúng là muốn chết mà. Hôm nay có đường ca của ta ở đây mà ngươi còn dám xuất hiện. Ngươi cho rằng ngươi sẽ là đối thủ của đường ca sao?"
Trong lòng Mộc Phong, nỗi hận đối với Tiêu Trần không hề giảm bớt một chút nào, ỷ vào lúc này có Mộc Hợp tọa trấn ở bên cạnh Mộc Phong mới dám lớn tiếng quát tháo, chẳng qua, gã đã dứt lời nhưng Tiêu Trần cũng không thèm để ý, ngược lại thì Mộc Hợp lại quay người cho Mộc Phong một cái tát, đồng thời lạnh lùng nói:
"Cút, nơi này không có chỗ có ngươi nói chuyện, tránh sang một bên cho ta."
Cho dù là Mộc Phong, Mộc Hợp cũng không chừa lại cho gã một chút mặt mũi nào. Ở trong lòng Mộc Hợp, mặc dù Tiêu Trần là kẻ địch nhưng lại đáng được tôn trọng, bởi vì Tiêu Trần là người đứng ngang hàng với hắn ta trên bảng thập đại Kiêu Vương.
Thân làm Kiêu Vương, trong lòng Mộc Hợp có sự kiêu ngạo của riêng mình. Một đối thủ có thế lực ngang với mình, sao có thể để dạng sâu kiến như Mộc Phong mở miệng vũ nhục.
Bị Mộc Hợp quát lớn, Mộc Phong cũng không dám phản bác lại một chút nào, nghe lời lui sang một bên. Lúc này Mộc Hợp mới quay đầu nhìn về phía Tiêu Trần, giọng điệu rất bình tĩnh:
"Ngươi đã không khiến ta thất vọng, Yêu Kiếm Tiêu Trần."
"Ồ, nếu như vậy thì ngươi thả mấy vị sư muội của ta ra trước đi." Tiêu Trần cười cười nói.
"Có thể, chỉ cần ngươi đánh với ta một trận, thắng hay thua ta đều thả các nàng đi." Mộc Hợp nói.
Đối với đám người Từ Linh, Mộc Hợp cũng không mấy quan tâm. Nghe vậy, nụ cười trên mặt Tiêu Trần cũng từ từ biến mất, không gian giới chỉ lóe lên, Xích Phong Kiếm xuất hiện trong tay. Một luồng kiếm khí như có như không từ trong cơ thể Tiêu Trần lan ra ngoài.
Đây là một trận chiến không thể tránh khỏi, đối với việc này Tiêu Trần cũng không hề có ý định tránh né, ngược lại, hắn cũng rất muốn có một trận chiến thoả ý cùng Mộc Hợp.
Dùng hành động thực tế để trả lời đối phương, thấy vậy, Mộc Hợp cũng lấy Địa binh của mình ra, đó là một cây gậy gỗ có màu đỏ như máu.
Mộc Hợp am hiểu côn pháp, hai người cùng lúc lấy binh khí của mình ra, đứng đối diện với nhau. Hôm nay, trận đại chiến đầu tiên giữa các Kiêu Vương đã chính thức bắt đầu.
Đối với trận đại chiến sắp diễn ra này, hoàng đế Bích Ba đế quốc - Lục Trấn Hải, một cường giả Đạo Hóa Cảnh, lúc này cũng không tự chủ được mà nuốt khan, trên mặt đầy vẻ khẩn trương. Có thể thấy được dù là nhân vật như ông ta, đối với trận chiến này cũng cực kỳ chờ mong và khẩn trương.
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Mộc Hợp chủ động ra tay trước. Hắn ta quát khẽ một tiếng trong miệng:"Tiêu Trần."
Trong nháy mắt thân hình Mộc Hợp khẽ chuyển động, hóa thành một luồng huyết quang, mạnh mẽ vọt về phía Tiêu Trần.
Giống như Tiêu Trần, tu vi của Mộc Hợp cũng là Huyền Nguyên Cảnh đại viên mãn, nhưng chỉ nhìn tốc độ xuất chiêu thì thấy đã không kém gì võ giả Địa Minh Cảnh.
Đối mặt với sự tấn công của Mộc Hợp, Tiêu Trần không lùi mà tiến, xông lên đối đầu. Trường kiếm trong tay hắn vung lên, hung hăng chém lên trên Huyết Côn của Mộc Hợp.
Đại chiến giữa hai người lập tức diễn ra. Côn pháp của Mộc Hợp xuất ra như mãnh hổ, đường kiếm của Tiêu Trần xuất ra rồng bay. Một trận chiến long tranh hổ đấu đã hoàn toàn bùng nổ bên trong hoàng cung Bích Ba đế quốc.
Vừa bắt đầu chiến lực của hai người đã làm cho người ta thấy mà than thở. Mặc dù tu vi chỉ là Huyền Nguyên Cảnh nhưng sức mạnh mỗi một lần công cũng đã không kém gì võ giả Địa Minh Cảnh tiểu thành.
Trường kiếm, huyết côn không ngừng va chạm, bạch y vờn huyết y bay lượn khắp nơi. Trong lúc Tiêu Trần cùng Mộc Hợp chiến đấu kịch liệt, trên mặt hai người đều mang theo một nụ cười hưng phấn.
Kiêu Vương, đây là đánh giá cao nhất ở Thiên Thần đại lục dành cho thế hệ trẻ. Toàn bộ Thiên Thần đại lục có không biết bao nhiêu thiên tài trẻ tuổi, nhưng chỉ có mười người có thể lấy nhận được vinh hạnh đặc biệt này.
Mà mười người này cũng hoàn toàn không thẹn với cái danh Kiêu Vương của mình. Chỉ sau hơn một năm ngắn ngủi, đã bỏ những người cùng thế hệ khác lại phía sau một khoảng cách rất xa. Ngay cả những Thiên Kiêu hàng đầu kia, ở trước mặt thập đại Kiêu Vương cũng phải ảm đạm phai mờ. Điều này từ việc Tiêu Trần ở Dược Vương Thành lấy sức một người chiến đấu với hơn mười tên Thiên Kiêu, cuối cùng còn toàn thắng là cũng có thể thấy được.
Thực lực cường hãn như vậy, tự nhiên cũng sẽ tạo ra sự cô độc cho thập đại Kiêu Vương. Trong mắt bọn họ, người cùng thế hệ khiêu chiến đã biến thành tẻ nhạt vô vị.Trên con đường tu luyện, người cùng thế hệ đã không có cách nào tạo thành uy hiếp đối với bọn họ, cho dù chỉ là một ít.
Vô địch nhất định là sẽ cô độc, có lẽ cũng chính vì vậy Mộc Hợp mới chờ mong trận chiến cùng Tiêu Trần đến vậy.
Hương vị hưng phấn cùng lúc trào dâng trong lòng hai. Cuối cùng, cuối cùng cũng gặp được đối thủ có thể đánh một trận. So với những kẻ tẻ nhạt vô vị còn yếu như gà kia, người trước mắt mới thật sự là đối thủ mà bản thân vẫn luôn tìm kiếm.
Nhìn hai người trong lúc kịch chiến, trên mặt hai tuyệt thế Thiên Kiêu là Mộc Phong, Từ Linh không ngừng hiện lên các loại cảm xúc khác nhau.
Kinh hãi, ghen ghét, hâm mộ, sùng bái, không cam lòng.. đủ loại cảm xúc không tự chủ được mà hoà lại với nhau thành một vẻ vô cùng phức tạp hằn lên trên mặt hai người.
Cùng một độ tuổi, tu vi ngang nhau, cũng đều là Thiên Kiêu, thế nhưng so với Tiêu Trần và Mộc Hợp thì thực lực của hai bên chênh lệch quá xa, hoàn toàn không cùng một cấp bậc.
Nếu ở dưới tay Tiêu Trần cùng Mộc Hợp, hai người họ tuyệt đối không nửa phần thắng lợi. Như vậy, dù cho là tuyệt thế Thiên Kiêu nhưng thế hệ Thiên Kiêu bọn họ rốt cuộc thì cũng chỉ có thể biến thành vật làm nền, bởi vì ánh hào quang của thập đại Kiêu Vương thật sự là quá mức chói mắt. Sự sáng chói đủ để che mờ tất cả mọi người cùng thế hệ, bao gồm cả những tuyệt thế Thiên Kiêu kia.
Mà những thứ cơ bản này, có thể nói là cả hai đều đạt đến trình độ hoàn mỹ, không có bất kỳ một kẽ hở nào. Hoàn toàn không chuyện vì nóng lòng đột phá mà không để mắt đến việc nắm giữ tri thức cơ bản.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất