Theo thời gian trôi qua, chiến đấu cũng càng lúc càng kịch liệt. Cùng lúc đó, càng ngày càng có nhiều người không ngừng tụ tập ở bên ngoài hoàng cung. Tuy đại bộ phận đều không có cách nào đi vào bên trong, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến sự kích động cùng hưng phấn trong lòng bọn họ.
Từ kia dư âm kinh khủng khi chiến đấu mà phán đoán, hai đại Kiêu Vương rõ ràng là đang đánh đấm rất kịch liệt. Không có cách nào được tận mắt nhìn thấy trận đại chiến giữa hai đại Kiêu Vương, nhưng những người này cũng không muốn rút lui như vậy. Bọn họ sôi nổi tụ tập ở bên ngoài hoàng cung, muốn là người đầu tiên biết được kết quả trận đấu.
Hấp dẫn nhiều người vây xem như vậy, cho nên tin tức về trận chiến Kiêu Vương giữa Tiêu Trần và Mộc Hợp trong lúc lơ đãng đã bắt đầu lan rộng ra khắp toàn bộ Trung Thổ Thần Vực.
Có Truyền m Phù ở đây, tốc độ lan tràn của tin tức rất nhanh. Từ lúc bắt đầu trận chiến đến giờ, chẳng qua mới chỉ có nửa canh giờ ngắn ngủi, trận chiến mở màn cho đại chiến giữa các Kiêu Vương này đã được truyền khắp các ngõ ngách ở Trung Thổ Thần Vực.
Cửu Tiêu Cung cùng Mộc gia, tất cả thế hệ trẻ đều cực kỳ chờ mong kết quả của trận chiến này. Đây là trận chiến giữa Kiêu Vương hai nhà bọn họ, ai có thể thắng, điều này không thể nghi ngờ là sẽ đại biểu cho việc bên mình có thể áp chế đối phương một bậc.
Mà ngoại trừ người trong cuộc là Cửu Tiêu Cung cùng Mộc gia, trong các thế lực bá chủ còn lại, các đại Kiêu Vương cũng đang dõi mắt về phía Bích Ba đế quốc. Đây là trận chiến mở màn cho đại chiến giữa thập đại Kiêu Vương, có thể nói là nó đã thật sự châm lửa cho cuộc hỗn chiến giữa các Kiêu Vương, một cuộc chiến vượt thời đại.
Thiên Cơ Đường, phía trên một ngọn núi có Tiên Kiếm danh xưng là Cô Độc Vô Nhai. Lúc này Độc Cô Vô Nhai đang đứng trên đỉnh núi, bên cạnh có một thiếu nữ xinh đẹp mặc chiếc váy dài màu xanh tựa vào người hắn ta. Thấy trên mặt Cô Độc Vô Nhai lộ ra cười nhàn nhạt, thiếu nữ biết rất rõ là lúc này hắn ta đang suy nghĩ điều gì. Nàng khẽ cười nói:
"Sư huynh đang nghĩ đến trận chiến ở Bích Ba đế quốc sao?"
"Cứ xem là như vậy đi." nghe thiếu nữ nói, Cô Độc Vô Nhai cười cười trả lời.
"Vậy sư huynh cảm thấy ai sẽ thắng?"
"Không biết, có lẽ trận chiến này sẽ không có kết quả." Cô Độc Vô Nhai trả lời nàng.
Biểu tình có vẻ bình tĩnh, câu trả lời cũng rất hờ hững, nhưng nghe vậy, nụ cười trên mặt thiếu nữ lại càng trở nên rực rỡ. Nàng biết chiến ý trong lòng Cô Độc Vô Nhai đã hoàn toàn bị đốt lên. Có thể khiến vị sư huynh không để tâm đến bất kỳ lời mời gọi nào này của mình nảy sinh chiến ý, cũng chỉ có các Kiêu Vương khác mới có thể làm được.
Giống như Cô Độc Vô Nhai, giờ phút này ở các địa phương khác nhau trên Trung Thổ Thần Vực, các đại Kiêu Vương đã lần lượt nhận được tin tức về trận chiến giữa Tiêu Trần cùng Mộc Hợp ở hoàng cung Bích Ba đế quốc.
Phần Thiên Tông. Là nhi tử của Phần Thiên Chúa Tể, Hoàng Phủ Ngạo có danh xưng Phần Thương Kiêu Vương, lúc này đứng bên ngoài chủ điện của Phần Thiên Tông, ánh mắt xa xăm nhìn về phương hướng Bích Ba đế quốc, trong mắt có chiến hỏa hừng hực thiêu đốt, rõ ràng là đối với việc các Kiêu Vương bắt đầu hỗn chiến, hắn ta cũng cực kỳ phấn kích, trong lòng mong chờ đến lúc cùng các Kiêu Vương khác chân chính đụng độ.
Ngoài Cô Độc Vô Nhai cùng Hoàng Phủ Ngạo, biểu hiện của các Kiêu Vương còn lại cơ bản là giống nhau. Bọn họ cũng đều biết, thời đại thuộc về bọn họ đã thật sự mở ra. Trải qua hơn một năm yên lặng, ánh sáng của thập đại Kiêu Vương đã triệt để chiếu rọi toàn bộ Thiên Thần đại lục.
Yêu Kiếm Tiêu Trần, Tiên Kiếm Cô Độc Vô Nhai, Phần Thương Hoàng Phủ Ngạo, Tuyết Tiên Tử u Dương Nhu Tuyết, Ly Hỏa Phượng Lăng Dạ, Thiên Lôi Lam Tà Ngạo, Tiên m Cố Mộ, Man Vương Hoang Cổ, Thần Quyền Lâm Nặc, Huyết Mộc Mộc Hợp.
Thập đại Kiêu Vương cuối cùng đợi được thời đại thuộc về bọn họ. Mà trận chiến giữa Tiêu Trần cùng Mộc Hợp đã nhóm lên đốm lửa khai sáng thời đại mới. Trải qua trận chiến này, chiến hỏa giữa thập đại Kiêu Vương sẽ hoàn toàn bốc cháy. Các đại Kiêu Vương cạnh tranh với nhau, cùng nhau tiến bộ, dùng cách thức độc thuộc về riêng bọn họ để mở ra một thời đại mới trên Thiên Thần đại lục.
Trận mở màn thời đại đã được kéo ra, mà trận chiến giữa Tiêu Trần cùng Mộc Hợp vẫn còn đang tiếp tục. Hai người đã chiến đấu kịch liệt được một canh giờ mà vẫn chưa có ý phân thắng bại, chiến lực của hai người họ thật sự quá sát nhau.
Đánh mãi không xong, hai bên cũng không nôn nóng như trong tưởng tượng, ngược lại thì càng đánh càng hưng phấn, thế công trong tay cũng càng thêm ác liệt.
"Bát Hợp Huyết Sát." Đánh ra một gập, Mộc Hợp lạnh giọng quát.
Côn ảnh đầy trời gào thét ập đến. Mỗi một đạo côn ảnh đều bí mật mang theo uy thế khủng bố. Đối mặt Bát Hợp Huyết Sát của Mộc Hợp, Tiêu Trần duỗi một ngón tay, điểm nhẹ: "Thuần Quân Kiếm Chỉ."
Đối mặt với côn ảnh đầy trời do Bát Hợp Huyết Sát tạo nên, Thuần Quân Kiếm Chỉ cũng bắn ra vô số kiếm ảnh, kiếm quang côn ảnh hung hăng va chạm với nhau.
Sát chiêu đối đầu, vẫn là tình cảnh người này không thể làm gì được người kia. Nhưng dạng va chạm như thế này từ lúc bắt đầu chiến đấu đã phát sinh không biết bao nhiêu lần.
Võ kỹ cường đại có thể tùy tiện tru sát võ giả Địa Minh Cảnh tiểu thành, ở trước mặt Tiêu Trần cùng Mộc Hợp lại lộ ra vẻ lực bất tòng tâm, rất khó có thể tạo thành uy hiếp gì cho đối phương.
Lại lần nữa một lần đối đầu trực diện, lần này Mộc Hợp không thu tay nữa, thế công biến đổi, khí tức toàn thân đột nhiên tăng vọt, huyết côn trong tay càng phát ra huyết quang mãnh liệt. Còn chưa ra tay đã cảm thấy một hơi thở khiến người ta phải run sợ đang không ngừng tản ra khắp nơi.
"Mộc Hợp muốn ra sát chiêu. . . . ." Nhìn thấy động tác của Mộc Hợp, hoàng đế Bích Ba đế quốc - Lục Trấn Hải nhẹ giọng thì thầm. Là cường giả Đạo Hóa Cảnh, đương nhiên ông có thể cảm nhận được sự cường hãn của chiêu thức tiếp theo mà Mộc Hợp sẽ sử dụng.
"Bát Hợp Diệt Thế." Một tiếng gầm thét, Mộc Hợp đột nhiên đánh ra một gậy. Lần này, côn ảnh đầy trường trước đó lại không hề xuất hiện, chỉ thấy huyết quang nổ tung, một đạo côn ảnh duy nhất xuất hiện nhưng nó lại bí mật mang theo uy thế không gì sánh được, hung hăng nện về phía Tiêu Trần.
Bát Hợp Côn Pháp, đây là chí bảo của Mộc gia. Toàn bộ thế hệ trẻ Mộc gia cũng chỉ có Mộc Hợp đủ tư cách tu luyện, hơn nữa Bát Hợp Côn Pháp mà Mộc Hợp sử dụng cũng là do gia chủ Mộc - Mộc Thiên Chúa Tể đích thân truyền thụ, uy lực cực kỳ to lớn.
Đối mặt với huyết côn mang theo uy thế kinh khủng ngút trời giáng xuống, một ngón tay Tiêu Trần điểm ra, thi triển Long Tuyền Kiếm Chỉ.
Đối kháng với Bát Hợp Huyết Sát, Thuần Quân Kiếm Chỉ còn có thể chống lại được, nhưng đối mặt với Bát Hợp Diệt Thế, vậy thì chỉ có thể dùng Long Tuyền Kiếm Chỉ.
Trải qua thăm dò lúc đầu, đến các loại thủ đoạn đối kháng về sau, cho tới bây giờ, hai người đã sử dụng sát chiêu, át chủ bài đều lôi ra hết.
Tiếng rồng ngâm gầm gừ vọng lên, một long ảnh màu xanh từ trong ngón tay Tiêu Trần phá trời xông ra, gào thét lao về phía Bát Hợp Huyết Sát của Mộc Hợp.
Mắt thấy đối mặt với Bát Hợp Huyết Sát của mình mà Tiêu Trần vẫn còn thừa lực lực chống đỡ, trong mắt Mộc Hợp càng phát ra hưng phấn nồng đậm. Một chiêu này của mình, người cùng thế hệ chưa từng có ai đỡ được. Nhưng nhìn Long Tuyền Kiếm chỉ, uy thế của nó vậy mà lại không hề thua kém Bát Hợp Huyết Sát một chút nào.
Cất giọng cười to sảng khoái, Mộc Hợp cao giọng nói: "Ha ha, sảng khoái."
Đối với một kích uy lực cực kỳ kinh hãi này của hai người, cho dù là cường giả hơn một cấp bậc lớn như Lục Trấn Hải mà nói, công kích của hai người Tiêu Trần Mộc Hợp còn chưa có cách nào uy hiếp được ông, nhưng phải biết là hiện tại tu vi của hai người họ mới chỉ tới Huyền Nguyên Cảnh, vậy mà một kích này đã không kém gì võ giả Địa Minh Cảnh đại thành, đây quả thực là chuyện chưa bao giờ nghe thấy.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất