Đối với Thời Mộ Dương mà nói, tình yêu còn không bằng cái rắm, nhưng anh thích lòng trung thành của người khác.
Đối với anh, trung thành còn đáng tin hơn thứ tình cảm hư vô mờ mịt kia nhiều. Cũng vì vậy mà anh vui lòng bớt lười biếng, làm một người đàn ông che chở cho Kỷ Điềm.
Nếu Kỷ Điềm đã có thể hy sinh vì anh, vậy thì anh có thể thăm dò một chút ý tứ, xem cô ta có sẵn lòng để cho anh sử dụng trong khoảng thời gian này hay không.
Chuyện hoán đổi thân thể này là bí mật của anh, nếu xử lý không tốt sẽ đe dọa đến tính mạng. anh cho Kỷ Điềm một cơ hội đứng bên cạnh mình.
anh đi đến trước căn nhà gỗ, bà Sài vừa liếc mắt đã nhìn thấy anh.
"Tôi tới tìm Kỷ Điềm." Thời Mộ Dương mới mở miệng đã hơi nhíu mày. Thân thể của Kỷ Đại Ninh nếu không phải hầm hừ mắng mỏ thì chính là nói chuyện mềm nhũn nhão nhoẹt, anh sắp bị dáng vẻ ẻo lả này của mình làm mắc ói.
Bà Sài nghe được giọng nói của "cô", liếc mắt, đi vào báo cho Kỷ Điềm.
Thời Mộ Dương đi vào, sắc mặt Kỷ Điềm nhìn tốt hơn nhiều, xem ra sau khi giải độc, thân thể của cô ta đang chậm rãi hồi phục.
Thời Mộ Dương còn chưa kịp nói chuyện, Kỷ Điềm bỗng nhiên cười khẩy nói: "Cô đúng là mạng lớn."
Thời Mộ Dương: "... ?"
Kỷ Điềm giật miếng vải lớn dùng để che mặt của Thời Mộ Dương xuống, oán hận nói: "Quả nhiên cô không bị hủy dung, Kỷ Đại Ninh, cô cho rằng lần này tôi sẽ tiếp tục thua cô sao? Tôi cho cô biết, sẽ không đâu, đảo tội ác không giống với bên ngoài..."
Cô ta cong môi, hình như nghĩ đến cái gì, nở nụ cười kỳ quái: "Cũng tốt, cô cứ mang theo gương mặt này hưởng thụ cuộc sống trên đảo tội ác đi."
Thời Mộ Dương liếc nhìn cô ta một cái, trong lòng âm thầm nhíu mày. Bởi vì trong lòng có hơi thiên vị, cho nên mặc dù lời nói của Kỷ Điềm có hơi cổ quái, anh vẫn sẵn lòng tự giải thích cho cô ta một phen.
Chắc chắn là đồ xấu xa Kỷ Đại Ninh kia đã biến Kỷ Điềm thành bộ dáng này, Kỷ Điềm hận Kỷ Đại Ninh cũng là chuyện đương nhiên.
Suy cho cùng mình cũng rất ghét Kỷ Đại Ninh, không phải sao?
Nghĩ như vậy nên Thời Mộ Dương nói: "Tôi không đến để gây chuyện. Tôi chỉ muốn hỏi cô hai vấn đề, cô yêu Thời Mộ Dương sao? Cô nguyện ý làm đến mức nào vì anh ta?"
Theo suy nghĩ của Thời Mộ Dương, tất nhiên là Kỷ Điềm yêu mình. Giờ phút này, cô ta sẽ biểu lộ lòng trung thành, kiên định nói lời yêu thương với anh, tỏ rõ có thể xông pha khói lửa vì anh, sau đó bọn họ có thể...
Kỷ Điềm cực kỳ kích động siết chặt bả vai cô, cười khẩy nói: "Cô đang cười nhạo tôi sao?"
"..." Thời Mộ Dương híp mắt, chuyện này... Không giống với suy nghĩ của anh lắm.
"Tôi cho cô biết, mặc dù hai tên khốn Triệu Dữ và Ngôn Cảnh kia không có mắt, nhưng còn Thời Mộ Dương, tôi tuyệt đối sẽ không nhường cho cô. Tôi muốn cô nhìn tôi và anh ta ân ái."
Thời Mộ Dương nhìn cô ta, tâm tình phức tạp.
Còn có chuyện xưa nữa cơ à.
Rất tốt, rất có chí khí, còn muốn ân ái với anh.
Thời Mộ Dương như có điều suy nghĩ nhìn cô ta.
"Nói như vậy, cô không thích Thời Mộ Dương?"
Kỷ Điềm cười khẩy một tiếng: "Không cần hỏi tôi những vấn đề này, tình cảm của cô với Triệu Dữ và Ngôn Cảnh là gì thì tình cảm của tôi với Thời Mộ Dương cũng là như thế."
Triệu Dữ, Ngôn Cảnh. Thời Mộ Dương yên lặng nhớ kỹ hai cái tên này trong lòng. Vậy thì tình cảm của Kỷ Đại Ninh với hai người kia là gì?
Ở nơi anh không biết, hình như cháu gái nhỏ của anh cũng chơi rất vui vẻ.
Thời Mộ Dương mỉm cười, gạt tay người phụ nữ trên bả vai mình xuống."Vậy thì có thể nói cho tôi biết vì sao cô lại cứu Thời Mộ Dương không?"
Kỷ Điềm cảm thấy có chút không hợp lý. Kỷ Đại Ninh bị choáng váng đầu óc sao, cứ như đã quên sạch ân oán giữa các cô, toàn hỏi cô ta mấy vấn đề vớ vẩn.
Lòng cảnh giác của cô ta dâng lên. Không ổn, chẳng lẽ thật ra Thời Mộ Dương đang chờ ngoài cửa, Kỷ Đại Ninh cố ý nói với cô ta những lời này để cô ta nói một vài câu bất lợi cho mình.
Cô ta đưa mắt nhìn về phía cánh cửa, càng nhìn càng cảm thấy suy đoán của mình là đáng tin cậy. Con ả Kỷ Đại Ninh này đúng là xảo trá, cô ta suýt chút nữa đã bị mắc bẫy.
Sau khi suy nghĩ thông suốt, vẻ mặt Kỷ Điềm dịu đi trong chớp mắt. Trên mặt thậm chí còn hơi ửng hồng ngại ngùng: "Đương nhiên là vì tôi yêu anh ấy nên mới liều mạng cứu anh ấy rồi. Tôi cũng không giống cô, lúc thì thích Triệu Dữ, lúc thì thích Ngôn Cảnh, trong lòng tôi chỉ có một mình Thời Mộ Dương."
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất