Nữ Phụ Không Có Khát Vọng Sống - Đại Ninh (Truyện FULL)

 Tiếng bước chân ngoài cửa dần truyền đến, trong chớp mắt, hai người trong phòng gần như nhận ra ngay lập tức người đứng bên ngoài là ai.  

 

 

Thời Mộ Dương vừa định nói chuyện, kết quả nhìn thấy Kỷ Điềm trước mặt mình thuần thục ngã nhoài xuống đất.  

 

Lúc Đại Ninh đẩy cửa đi vào liền nhìn thấy một màn này.  

 

Kỷ Điềm ngã trên đất yếu đuối nhìn mình, cô ta uất ức đến mức mắt rưng rưng nước, nhẹ giọng nói: "Thủ lĩnh, chuyện này không liên quan đến chị gái, là tự tôi ngã xuống."  

 

Đại Ninh trợn to mắt, nhìn về phía Thời Mộ Dương: "..."  

 

Thời Mộ Dương vẻ mặt vi diệu, nhìn Kỷ Điềm nằm trên đất: "..."  

 

Kỷ Điềm hoàn toàn không cảm thấy có vấn đề, cô ta kiên cường lau nước mắt trên mặt, trong mắt xuất hiện chút khổ sở sợ hãi đúng mức.  

 

Hai người đứng chung một chỗ, đến cả cọng tóc của Thời Mộ Dương đang sử dụng thân thể Đại Ninh cũng viết đầy bốn chữ "độc ác phách lối".  

 

Mà Đại Ninh cũng thật xấu xa. Cô kịp phản ứng đây là tình huống gì, trong lòng cười muốn xỉu. Trời ạ! Kỷ Điềm lại đang dùng thủ đoạn đối phó với phụ nữ để đối phó Thời Mộ Dương!  

 

Cô lập tức online, giả vờ làm một thẳng nam, vừa đau khổ vừa chán ghét nhìn về phía Thời Mộ Dương rồi quay sang đỡ Kỷ Điềm dậy, đau lòng hỏi thăm cô ta:  

 

"Tiểu Điềm, em không sao chứ? Tôi biết rồi, em không cần giải thích giúp người phụ nữ ác độc này. Thân thể của em còn chưa tốt mà cô ta đã đến ăn hiếp em. Em yên tâm, tôi sẽ lấy lại công bằng cho em."  

 

Kỷ Điềm vịn cánh tay của cô, lo âu thấp thỏm nói: "Chuyện này thật, thật sự không liên quan đến chị..."  

 

Miệng cô ta thì nói là chuyện này không liên quan đến Thời Mộ Dương, nhưng ánh mắt và động tác như đang nói "Chính là con ả này hại tôi"!  

 

Để cho giống y như thật, cô ta còn bày ra vẻ chịu đủ loại uất ức, vô cùng sợ hãi Thời Mộ Dương.  

 

Trong lòng Đại Ninh cười ngã trái ngã phải, trên mặt lại nghiêm túc ra vẻ tức giận, nói: "Hừ, hôm nay tôi phải chỉnh đốn cô ta!"  

 

Trong mắt Kỷ Điềm lóe ra vẻ đắc ý.  

 

Đại Ninh đỡ Kỷ Điềm ngồi xuống, quay đầu hừ một tiếng, nói: "Kỷ Đại Ninh, nếu cô dám ức hiếp người phụ nữ của tôi thì phải biết hậu quả. Tự cô chọn đi, muốn uống một chén nước ớt nóng hay là bị đánh hai mươi cái."  

 

Thời Mộ Dương nheo mắt nhìn cô.  

 

"Nhìn tôi làm gì, nếu cô không chọn vậy thì để tôi chọn giúp cô. Cô nghĩ là ai cũng có thể động vào người phụ nữ của Thời Bá Thiên tôi sao?"  

 

Cô nói xong thì sờ đầu Kỷ Điềm như sờ chó: "Không phải cô không biết trong lòng tôi cô ấy quan trọng đến mức nào, cô tốt nhất nên tự biết thân phận của mình. Lần này tôi dạy cho cô một bài học, sau này còn dám ăn hiếp Tiểu Điềm, tôi đưa cô cho A Mãng ăn!"  

 

Trong lòng Kỷ Điềm vô cùng ngọt ngào, cô ta ngẩng đầu nhìn người đàn ông đang che chở cho mình trước mắt, nghĩ thầm, cũng may nước cờ này mình đi đúng, hiện tại trái tim của Thời Mộ Dương đang ở trên người mình, cho dù nhất thời bị sắc đẹp của Kỷ Đại Ninh làm lung lay, thế nhưng cuối cùng người anh sẽ yêu chính là mình.  

 

Kỷ Điềm cũng không hoài nghi sức hấp dẫn của mình. Nếu như cô ta không có sức hấp dẫn, sao Thôi Nghiêu lại có thể vì cô ta mà làm nhiều chuyện không thể lộ ra ngoài ánh sáng như vậy, vì sao lại vì cô ta mà chết giữa vùng biển mênh mông kia.  

 

Nếu cô ta có thể khiến Thôi Nghiêu động lòng, vậy thì một ngày nào đó, Thời Mộ Dương cũng sẽ xem cô ta là tình yêu đích thực của đời mình. Nhìn xem, không phải bây giờ anh đang ra mặt giúp cô ta sao?  

 

Thời Mộ Dương nguy hiểm nhìn hai người đối diện.  

 

"Cô cũng muốn càn quấy theo?"  

 

Đại Ninh đang diễn đến cao hứng, chú nhỏ lại không chịu phối hợp khiến cô rất tức giận. Hiện tại cô là bạo quân, Kỷ Điềm là sủng phi, đương nhiên phải hành hạ phi tử Thời Mộ Dương mới tới này đến chết.  

 

Cô phất tay: "Tác Nhị!"  

 

"Dạ vâng đại ca!"  

 

"Cô gái này dám ức hiếp Tiểu Điềm của tôi. Cô ta không chọn được biện pháp trừng phạt vậy thì để tôi giúp cô ta chọn. Đưa cây roi mây để quất người tới đây."  

 

Tác Nhị đã sớm chán ghét "cô gái" này, hưng phấn tuân lệnh đi ra ngoài, chẳng mấy chốc trong tay đã có thêm một cành mây mềm mại.  

 

Cành mây này đánh người rất đau, nhưng sẽ không đánh chết người, hơn nữa còn không để lại sẹo. Dù sao cũng là phụ nữ của đại ca, không thể đánh chết được.  

 

Đại Ninh khen ngợi nói: "Làm tốt lắm."  

 

Tác Nhị luôn cảm thấy có một ánh mắt tử vong đang sâu kín nhìn cậu ta. Cậu ta quay đầu lại, phát hiện Thời Mộ Dương đã dời ánh mắt sang chỗ khác.  

 

Đại Ninh tiếp nhận cây roi mây, hưng phấn vung vẩy trong tay hai lần.  

 

Sau đó không chút khách khí, quất về phía Thời Mộ Dương.  

 

Thời Mộ Dương vươn tay, giữ chặt cây mây. Trên mặt anh hiện rõ cảm giác hoang đường khó mà diễn tả bằng lời. Anh nhìn Đại Ninh, lại nhìn Kỷ Điềm đang sảng khoái ngồi trên giường, còn cả Tác Nhị đang ngây ngốc đứng xem một bên.  

 

Khóe miệng Thời Mộ Dương hơi giật giật.  

 

"Đủ rồi." Anh thấp giọng mắng, xoay người bỏ đi, mặc kệ bọn thiểu năng này.  

 

Đại Ninh quơ roi da nhỏ, dồi dào sức sống đuổi theo anh: "Không để Thời Bá Thiên tôi vào mắt đúng không, hôm nay tôi muốn đánh chết cô, để cô biết cái gì gọi là phu vi thê cương (1)."  

 

(1) Phu thê vi cương: xuất phát từ tư tưởng đạo đức truyền thống của Nho giáo, người vợ phải phục tùng chồng, "chết đói là chuyện nhỏ, không nghe lời là chuyện lớn".  

 

Gần như toàn bộ cư dân quanh đó đều nghe được câu khẩu hiệu phản nghịch tuổi dậy thì này (2).  

eyJpdiI6Imt1TVwvN1wvRDFlSWFQMTNPMmQyUkVmQT09IiwidmFsdWUiOiI0Q09XTklvaW1yUXNaVklYWnNoK29iTFp5ZFVWbjlTWVluZUlEaFUwcXI5TDRRSGpvNnZXcmtaTVduWGlQUElBIiwibWFjIjoiOTM1NjM4ZjVlYmE1OTg1OWIzZjEwODk0Y2M5NGNlZTg1NThlNzEyZmQyNzM3OWRhNjY0MGQzOWM4MGViZjhjOCJ9
eyJpdiI6IllKWE9HZmlaamlOMFh3VUhcL0MxZDdBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkNWU0NtRXBneldTVjZZRUkrU0phclcxR2xtamNzT0laeGREcjdLM0hPM050Z0Yyaytkb1F2S0NEZHpESWxpK3BNMUhoZkFjWFhKczljRTlaR1hRUlZXc2ZDbHpcL0tybDY4dnJ4RDNobXpvMlpoN1dFM3JuMXpBc2I5RUpLRHZyXC9Wb3RuUU9lSUpcLzdTaGxyUXVCa0UxUGlJNmJHMHBhK3VWNWpuT29IMldOZk1UU2prbm5wdHpPTm1hTmVOUCtobGdqeWkxZ0Q4b2w0ZlwvRDc3dFh5Uno2TDkwaEQzaFVXVmM2Rk9zUzVlZHo0MURBWmRpVytsWG4xeDdxZ3M5a0txeW9GeFEycVNPWjlia3kyR0oyRTdNQmU0bEJqb2ZtQ21VUG04enY5ME1BSUUzMVozeGR1aW00NFVDNzE3XC9UWjAwNlJiK0Zldzh2b3c2b01CWnFyMityU2w5a09cL3ZoY2RuUmVTbk4yKytoRmdaTEpxdVZocmFvdlplYXlxMXNoZlpjeml5bmVDeUpQOFJLRVl2TDZxMUk3OEE1Vk4xM1ZlSm1CUzVKSUZoZ1dTNWhRUWhKNnZJZmlCWXVXZlYyZUoxWGk3VFNqXC9uc3NiXC9ueXFUUDJkbXc9PSIsIm1hYyI6ImY5Y2E1MDc4NWZiMDAxMjVhYTI3OTc2ZWE3NjQzOGU3ODk5YzAzYzYyN2VhYzc4OTdlMzJmMjhmYzhkMzZhYzYifQ==

Ads
';
Advertisement