Nữ Phụ Không Có Khát Vọng Sống - Đại Ninh (Truyện FULL)

 

Vào lần đầu tiên anh đến nhà họ Kỷ, bởi vì tuổi nhỏ, lớn lên lại dễ thương hơn mấy cô bé nên bị Kỷ Đại Ninh coi như "chị em tốt". Cô đối xử rất tốt với anh, ban đêm còn muốn ôm anh ngủ chung.  

 

Lúc ấy Thời Mộ Dương chỉ muốn kiếm miếng cơm ăn, cho nên dứt khoát giả vờ như không hiểu.  

 

Sau này khi phát hiện anh là con trai, lúc ấy cô cả nhiều lắm là sáu tuổi cảm thấy bị lừa gạt nên mới thẹn quá hoá giận, vừa dùng nắm tay mềm như bông đánh anh, vừa bày đủ trò trả thù ngây thơ để bắt nạt anh.  

 

Anh là kẻ vô cùng hẹp hòi, nhưng hết lần này tới lần khác lại không thế nào tức giận khi nhớ tới những chuyện đã qua này.  

 

Nếu không, sau này anh cũng sẽ không ngốc nghếch nhớ thương một người như vậy suốt thời niên thiếu.  

 

Thời Mộ Dương cố ý nói điều này, ngay cả anh cũng không hiểu mình đang nghĩ gì.  

 

Nghĩ đến Kỷ Điềm, ánh mắt anh tối sầm.  

 

Nếu đã có lá gan này thì phải luôn có giác ngộ trả giá đắt cho hành vi của mình.  

 

Liên tiếp mấy ngày, Đại Ninh đều không để ý tới Thời Mộ Dương.  

 

Gần đây cô vô cùng vui vẻ.  

 

Theo Thanh Đoàn thấy, từ khi nó đi theo cô cả đến nay, đã lâu lắm rồi nó không thấy cô vui vẻ như vậy.  

 

Cô dùng người của Thời Mộ Dương vô cùng thuận tay, thỉnh thoảng bắt bọn họ đi nướng trứng chim cho mình, thỉnh thoảng lại chỉ huy người xuống biển bắt cá. Những lúc tâm tình tốt cô còn có thể gọi thêm một mâm trái cây.  

 

Ban đầu Thời Mộ Dương không để ý, anh dùng cái thân thể suy nhược này của Đại Ninh đi xử lý mấy tên thuộc hạ của Hướng Tuyết Phong tới giết anh.  

 

Tác Nhị đến xin chỉ thị, Đại Ninh đắc ý ôm mâm trái cây: "Cứ để cô ấy làm."  

 

Cô chỉ hợp với hưởng thụ, không hợp với xử lý mấy chuyện hao tổn tâm trí này.  

 

Thời Mộ Dương vốn là người hẹp hòi, mấy ngày nay trong tù thỉnh thoảng truyền ra mấy âm thanh kêu rên thống khổ.  

 

Cũng không biết anh dùng biện pháp gì khiến con trăn khổng lồ kia nhận ra anh, mấy ngày nay đều nghe anh chỉ huy. Tóm lại nếu không phải anh có tư tưởng của một nhân vật phản diện thì nam chính này cũng khá thành công.  

 

Đại Ninh nằm dài trên bờ cát như cá ướp muối.  

 

Cô phơi nắng rất có kinh nghiệm, xung quanh còn đặt đầy băng, cả người giống như muốn thăng tiên.  

 

Ngược lại mấy ngày nay lại có người đứng ngồi không yên.  

 

Sau khi Kỷ Điềm biết được "Kỷ Đại Ninh" không có việc gì thì cực kỳ kinh ngạc.  

 

Làm sao có thể? Rõ ràng cô ta đã thả những người kia ra, bọn họ không động đến Kỷ Đại Ninh sao?  

 

Đúng lúc này, bà Sài thường đến chăm sóc cô ta cũng biến mất.  

 

Cô ta hỏi những người khác, phát hiện không ai nhìn thấy bà Sài. Kỷ Điềm không nhịn được hoảng sợ. Cô ta có một linh cảm xấu, nhưng vẫn không nghĩ ra sai chỗ nào.  

 

Theo kế hoạch của cô ta, hẳn là Kỷ Đại Ninh bị người giày vò đến chết ở trong tù, Thời Mộ Dương càng quý trọng cô ta hơn.  

 

Thế nhưng hai ngày nay, nghe nói Thời Mộ Dương nếu không phải đang tắm nắng thì chính là cho người xuống biển mò cá.  

 

Còn cho người ra bờ biển nhặt vỏ sò, làm một tấm màn vỏ sò. Nhưng Thời Mộ Dương không đến tìm cô ta, bất kể là giao lưu bằng ngôn ngữ hay giao lưu thân thể, anh cũng không có hứng thú.  

 

Ngược lại cô ta từng gặp "Kỷ Đại Ninh". Đối phương nhìn cô ta từ xa, hình như hơi cong môi, nụ cười kia có vài phần quỷ quyệt, khiến lòng người run rẩy sợ hãi.  

 

Đối phương nhìn cô ta một cái đầy ẩn ý rồi quay người bỏ đi, giống như đã biết chuyện gì.  

 

Thời gian dần trôi qua, Kỷ Điềm phát hiện cuộc sống của mình bị thay đổi rất lớn. Đồ ăn của cô ta càng ngày càng kém, có một hôm chập tối mà chỉ có một miếng dừa nhỏ, ngay cả một hạt cơm cũng không thấy.  

eyJpdiI6Im1aMUdKNG5PV3JHY0NGQWFIeHBpekE9PSIsInZhbHVlIjoibHNFdXZBbVczSW9US3NGNUp0RnpaQTVXSzFyS3ZtZ3R5cnFoZ2ZBVDJxZ2JuNDlLNHJRK2NSYlwvVnc3eXhlNGMiLCJtYWMiOiJlYWI1Y2NhZDVlZGY5MjllNjY0ZTIwZmYyN2VjMzQ4MTNhY2ZhYjQ2OWIxZmNmMjgyYTMzNzdiMTdjMDMyNzFmIn0=
eyJpdiI6InNFQURiclVPZjJMVkRyYWh0cXIzZHc9PSIsInZhbHVlIjoiOFR4dFd2Y1pmUlNETTJ5S0xiVG9DYkNxbFwvOFZvZ3NDWG5henFNUVJZOU43Wk1veFBxY2l6QzRYNjNvYXVJaWhNSlF4NzMyXC80NHFhZnFKT2RTWHo5Vk9NUXBXU0hzdXN5MGpsYkJ5Y040OHM3Q1VpMmREc3l2OW1pdnVKMGx2c2tMbG5ETGluWnpHK29NVkpEcHkxTXVPOXE5cXgxNFdYTW9sMmNjYVRsaUl6bzNcL1oyNUFaZEFIK0VaeG5obmp5akV1ZStxTGR4NUYxTm9NZ3ZLaGNOakpJTGZpVkFoaEFyUkJPSXJtVEJVcFp2RTZUVUc4UkF3WG5nTHYwRFJnXC9Gc05ENG12MW8wWGhSSEkwYk9xcDdzTDlSeGRLTmJ5WFJLdnBBWjJHdUF1TkRmOExqU1JWSkpaaWEzb3VtcWp6IiwibWFjIjoiN2ZlMDM3NzcyNGQxNjUyMGE2ZmJhZmYyNzY2OTYwODhiNjNlZjE0ZDYxMGZjNTMzZTM0NGVlYTRmNzE1ZGRmZSJ9

Đối phương trông thấy cô ta, còn không đợi cô ta mở miệng nói chuyện đã chặn ngang: "Ăn không nói, ngủ không nói, có chuyện gì chờ tôi ăn xong hẵng nói." 

Ads
';
Advertisement