Đại Ninh phát hiện, gần đây Thời Mộ Dương bắt đầu tham dự vào kế hoạch rời khỏi đảo tội ác.
Sáng sớm anh nghiêm mặt ra ngoài, buổi tối thì nghiêm mặt trở về.
Thời Mộ Dương vốn cũng là một người cực kỳ lười. Trước khi không nhúng tay vào chuyện này, phần lớn thời gian anh và Đại Ninh đều nằm liệt chung một chỗ như cá ướp muối.
Chỉ khi ra ngoài kiếm tiền giết người anh mới tương đối tích cực.
Đại Ninh hỏi Thanh Đoàn: "Trong truyện, vì sao Thời Mộ Dương lại rời khỏi đảo tội ác?"
"Vì nữ chính."
"Nếu vậy thì." Đại Ninh bốc một nắm cát trong tay, đột nhiên cười: "Anh ta và nữ chính đã bất hoà, vậy hiện tại anh ta đang vì cái gì đây?"
Thanh Đoàn sửng sốt.
Cát từ trong kẽ tay chảy ra, trong mắt Đại Ninh lóe lên một tia khinh thường nhàn nhạt, chỉ trong chớp mắt đã bình thường lại như cũ.
Có lẽ chú nhỏ còn tưởng rằng sau khi ra ngoài, có các trang thiết bị chữa bệnh bên ngoài, có lẽ cô còn có thể cứu được.
Rõ ràng cô không công lược Thời Mộ Dương, chẳng biết trong lòng người đàn ông này đang nghĩ gì nữa. Đúng là thú vị.
Có suy đoán này, buổi tối hôm đó, Đại Ninh bảo Thanh Đoàn hoán đổi thân thể cho bọn họ.
Bọn họ ngủ chung trên một cái giường gần một tháng, ban đầu Đại Ninh vẫn luôn trói Thời Mộ Dương, nhưng về sau không thấy anh làm trò gì, cô cũng lười trói anh.
Thời Mộ Dương cảm thấy có gì đó không đúng, đột nhiên mở mắt ra thì nhìn thấy một khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo như được chạm khắc bằng ngọc trước mặt mình.
Hơi thở của cô nhẹ nhàng, miệng nhỏ khẽ nhếch lên, ngủ say sưa.
Thời Mộ Dương vươn tay, trông thấy ngón tay khớp xương rõ ràng của mình, đột nhiên ý thức được, bọn họ hoán đổi lại rồi.
Ánh mắt anh híp lại, vươn tay bóp cổ cô.
Cổ thiếu nữ mềm mại yếu ớt, anh chỉ cần nhẹ nhàng dùng sức một chút, cô sẽ biến mất khỏi thế giới này, anh cũng không cần lo sẽ lại xảy ra chuyện kỳ lạ như vậy nữa.
Đây là kế hoạch anh đã sớm nghĩ kỹ, trước tiên không được xung đột với cô, một khi có thời cơ hoán đổi thân thể thì lập tức giết cô.
Cô vừa lười vừa không phối hợp với sắp xếp của anh, có giữ lại cũng vô dụng.
Hiện tại ra tay, đoán chừng cô cũng không tỉnh lại, anh biết rõ thân thể kia mệt mỏi đến mức nào.
Nhưng anh nắm thật lâu, lâu đến mức nhiệt độ cơ thể hai người hòa với nhau, cổ Đại Ninh ngay cả một vệt đỏ cũng không có.
Thời Mộ Dương đột nhiên thu tay lại, ném chăn mỏng đang đắp trên người mình lên người Đại Ninh. Chăn mềm thô bạo che khuất nửa khuôn mặt của cô, mắt không thấy tâm không phiền.
Anh gối đầu lên cánh tay mình, nghĩ thầm, cho dù anh không ra tay, cô cũng sẽ chết. Coi như nể mặt mũi ông nội của nhóc xấu xa, tha cho cô một lần.
Dù sao cô cũng không còn sống được mấy tháng nữa, anh tính toán với cô làm gì.
Từ mười bảy tuổi đến hai mươi tuổi, gần như là mỗi ngày, đến cả nằm mơ anh cũng nghĩ có một ngày, anh muốn cô cả có đôi mắt mọc trên đỉnh đầu này quỳ xuống khóc lóc cầu xin anh.
Về sau, suy nghĩ này không còn dữ dội như thế nữa, nhưng cũng chưa từng biến mất.
Phải rất lâu sau anh mới hiểu được, cảm giác căm hận kia có lẽ đến từ khi còn trẻ, muốn mà không được.
Đảo tội ác trời trong gió nhẹ, rõ ràng đã vào cuối thu, nhưng tất cả mọi người lại mặc trang phục mùa hè. Giữa trưa nắng gắt độc hại, Thời Mộ Dương đi vào phòng ngủ, nhìn thấy thiếu nữ nằm trên ghế còn đang ngủ.
Đầu cô buộc một cái khăn lỏng lẻo, dung mạo làm người ta kinh ngạc như ẩn như hiện.
Thời Mộ Dương đi vào phòng, một cơn gió mát thổi tới. Xung quanh cô bày đầy băng, trái lại anh mới trở về từ bên ngoài, đầu đầy mồ hôi.
Bình thường vào giờ này, Đại Ninh dùng thân thể của Thời Mộ Dương đã hăng hái đi ăn cơm, vậy mà hôm nay, Thời Mộ Dương ngồi trên bàn mới phát hiện bên tay phải thiếu một người.
Anh sang đây xem, quả nhiên thấy cô còn đang ngủ.
"Đứng dậy, ăn cơm."
Lông mi Đại Ninh run rẩy, dụi mắt ngồi dậy.
Cô chậm rãi mang giày, Thời Mộ Dương nhìn chằm chằm động tác của cô, thấy cô ngẩng đầu, anh lại dời mắt đi chỗ khác, nhìn về phía cây dừa ngoài cửa sổ.
Cô ngủ đến mơ màng, thân thể lại mệt mỏi, theo bản năng vươn tay, mềm nhũn nói: "Ôm."
Vẻ mặt Thời Mộ Dương trong nháy mắt trở nên vô cùng kỳ lạ.
Để mà nói, kể từ khi gặp lại ở đảo tội ác, hai người bọn họ đều hận không thể đâm chết đối phương cho xong chuyện. Nhưng bây giờ cô cả lại đang... Làm nũng với anh?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất