Nữ Phụ Không Có Khát Vọng Sống - Đại Ninh (Truyện FULL)

 

Có động lực, tất cả mọi người đều tràn đầy hăng hái.  

 

Bọn họ không chỉ phải đóng một chiếc thuyền. Dù sao muốn dẫn hàng trăm hàng ngàn người rời khỏi đây, cộng thêm để phòng ngừa bất trắc, còn phải đóng thuyền cứu nạn nữa.  

 

Tất cả mọi người đều đã xem Titanic, đều biết một khi xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, không có biện pháp bảo hộ phía sau sẽ phải chịu hậu quả nghiêm trọng cỡ nào.  

 

Tác Nhị đang vừa mệt vừa khát thì một người phụ nữ da ngăm đi tới, rót nước cho cậu ta uống. Hai người cười cười nói nói, trên khuôn mặt luôn luôn chất phác đàng hoàng của Tác Nhị nhiều thêm chút ý cười ngây ngô.  

 

Thời Mộ Dương híp mắt.  

 

Anh là kiểu người nhìn người khác ngọt ngào, trong lòng sẽ không thoải mái.  

 

Tác Nhị năm nay hơn ba mươi, người phụ nữ da ngăm kia đã khoảng bốn mươi tuổi. Ở trong mắt Thời Mộ Dương, hai người đều là quỷ xấu xí. Anh ta khẽ xì một tiếng, gọi Tác Nhị tới.  

 

"Sao vậy đại ca?"  

 

"Kia là người yêu của mày?"  

 

Tác Nhị gãi đầu, làn da cậu ta quá đen, không thể nhìn ra có đỏ mặt hay không.  

 

"Không phải, cô ấy tên là Trương Phương Phương, đợt trước bị bọ cạp đốt, em mang cô ấy về."  

 

"Gọi cô ta qua đây."  

 

Trương Phương Phương nơm nớp lo sợ bước tới: "Thủ lĩnh, ngài tìm tôi sao?"  

 

"Ừm." Ngón tay Thời Mộ Dương gõ lên thành ghế, dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn Tác Nhị một hồi rồi lại nhìn cô ta.  

 

Mặc dù tuổi tác Trương Phương Phương không nhỏ, thế nhưng toàn bộ đảo Bắc này làm gì có ai không sợ tiếng xấu của Thời Mộ Dương.  

 

Ngay khi chân hai người bọn họ bắt đầu run lên, Trương Phương Phương đột nhiên nghe thấy đại thủ lĩnh ra lệnh: "Hai người bọn mày biết đóng phim truyền hình không?"  

 

Hả?  

 

"Không biết cũng phải đóng cho ông."  

 

*  

 

Đại Ninh bị một tấm vải trùm kín. Người mang cô đi hình như cực kỳ ghét bỏ cô, quấn chặt cô trong một bước, trực tiếp khiêng đi.  

 

Cô trông thấy một bên mặt Thời Mộ Dương thì yên tâm, cũng không quan tâm Thời Mộ Dương sẽ đưa mình đi nơi nào. Dù sao nếu anh có ý đồ xấu, cô liền để Thanh Đoàn hoán đổi thân thể.  

 

Dù sao cũng không chết được, cô lười phản kháng, cũng lười hỏi.  

 

Hôm nay không tính là nóng, dù sao cũng đã sắp vào mùa đông, cho dù là hòn đảo nhiệt đới cũng sẽ mát mẻ hơn vài phần.  

 

Đại Ninh phát hiện người xung quanh ít đi rất nhiều. Lúc mới đến lãnh thổ đảo Bắc, có thể nhìn thấy nơi đây một mảnh phồn hoa, bây giờ trước cửa nhà lại rất ít người, nhiều lắm là mấy đứa bé chưa lớn đang vui đùa ầm ĩ.  

 

Đây đều là những đứa trẻ do tội dân sinh ra trên đảo sau này, cũng không rõ là may mắn hay bất hạnh.  

 

Tuổi còn nhỏ đã thấy quá nhiều điều ghê tởm, thế nhưng có thể đi tới thế giới này, ai nói đó không phải là một loại ban ân chứ?  

 

Thấy cô không thèm hỏi câu nào, Thời Mộ Dương thâm trầm nói: "A Mãng thiếu thức ăn, còn cô thì tôi thấy được nuôi mập lên rồi."  

 

Cằm của Đại Ninh tựa trên cổ anh, không phục phản bác: "Rõ ràng người ta rất gầy."  

 

"Không sao, có lẽ nó muốn ăn xương sườn để thay đổi khẩu vị."  

 

Cô nhe răng cắn một cái trên cổ anh, tay Thời Mộ Dương run một cái, suýt chút nữa ném cô đi.  

 

"Đệt, cô làm gì vậy!"  

 

"Anh dám đưa tôi đi xem rắn, tôi cắn chết anh." Cô nói.  

 

Thời Mộ Dương nghiến răng, cô ngon thì cắn mạnh hơn chút.  

 

Rất nhanh đã tới chỗ cần tới. Thời Mộ Dương quăng cô lên ghế dựa, ngồi xuống bên cạnh cô.  

eyJpdiI6ImlkUG52TEFIVTl6RHg4MGdcL3VYdERRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IithN1ExdHpkU0l3VE5MNmt5OWhiVm4xa1pESTlEb2VNYkRPQUZvVWI2bVlaRjJaR3BKMXJrdGNJdWJpUHhtMzYiLCJtYWMiOiI3ZDFkN2RkMzMzNjk5ZDhkZWMzNDg5ZTFhYzMyNGY0ODU0Y2Q5NjVhZThkNzNjZTVkZjljMThjOWM3N2QyYTRkIn0=
eyJpdiI6Imhkd1NxZ1hVOWJUSTFrSGlQSXlKTHc9PSIsInZhbHVlIjoibk1lSDZBNWZPYUNBaWt0dGhxRDlyZVZwdTYxOGhNWWNXdTlhc2NHQjIwWWo4bnFcL3pNUklZQ2xpNmFOQnZPYU9qcEt2Y2NkNEJDUjlSRVdpNGM0bkpnZFhwdDREV25DV05nRWhOcWNvZlBudWl6czFEcWIyZGZxbVdxeTJ1N29cL3BsYXZSQkdaOFJEYlVKVGR0Z3NjbWxaOTVaWW5cL2RZUDlqZzF4TlEyenRackl5NkdzM25ubW5yTkJsb2QyXC9ydVpvRklUOXlkcFwvQ01BQjBzNXpWbnZFU2t0XC9LOFV3Z25Pamt4UXREdWFrZGVXZkd2UEtjd3NWTlB5YnA3amRrNlwvYlpwMEpJck5ucWJ1UE9FRndTZ0Z3WWtld3lLWEN2MXpDeFwvaTFaNm03czc3eGp2RklHMEUrM0hydStQblc4RVc5WjRiY2l2U3poQ3V0a2dCZTZjTnVid1JwOElxV01oRzlNcCs2TEVEYlNoaWNPcUFvTHdSQlRPajVNSHRJbVAiLCJtYWMiOiI0ZTc2Mzg4NzFkMzcyZmE4MzE5YTBmMGMwYjZhYjJmOGU1ZGUyYTQ2NmE1ZTU0MWY0ODg4NzVkMmJkZDEzMzY1In0=

Sân khấu dựng bằng gỗ, còn khá là lớn, phía sau là màn sân khấu màu trắng. 

Ads
';
Advertisement