Nữ Phụ Không Có Khát Vọng Sống - Đại Ninh (Truyện FULL)

 

Tác Nhị cẩn thận lui ra ngoài, cánh chim chao liệng ngoài cửa sổ, Thời Mộ Dương nắm chặt chăn, cơ thể run lẩy bẩy.  

 

Trong khoảng thời gian hôn mê này, Thời Mộ Dương nhìn thấy một thế giới khác.  

 

Đó là bản thân của thế giới khác.  

 

*  

 

Bé trai chín tuổi bị đẩy ngã trên mặt đất.  

 

Cậu ta gầy trơ cả xương, trên người hiện đầy vết thương đáng sợ.  

 

"Thằng nhóc thối, mày dám ăn trộm đồ trong nhà bếp, chán sống à!" Đầu bếp mập mạp mắng chửi phun nước bọt tứ tung, nghĩ đến tên nhóc bẩn thỉu làm lộn xộn chiếc bánh ga tô mà ông ta cẩn thận làm cho cậu chủ nhỏ, ông ta lập tức nổi giận, đá một phát vào ngực thằng nhóc.  

 

Kỷ Mộ Dương nhỏ bé nằm phục trên đất.  

 

Khóe miệng của cậu ta còn có vết bơ vừa ăn vụng, cơ thể gầy yếu không chịu nổi, ánh mắt lại ác độc như chim ưng.  

 

Đầu bếp bị cậu ta nhìn rùng mình, càng không muốn tha cho cậu ta hơn.  

 

"Nhìn cái gì! Mày nghĩ mày là ông hai trong nhà thật sao?"  

 

Dù ông ta có đấm đá thế nào, thằng nhóc kì dị này vẫn không rên một tiếng nào từ đầu đến cuối. Cuối cùng vẫn là đầu bếp nữ không nhìn nổi nữa, khuyên nhủ đầu bếp: "Được rồi được rồi, ông đánh chết nó còn phải đưa mình theo cùng đấy."  

 

Thừa dịp bọn họ đứng nói chuyện, Kỷ Mộ Dương bò dậy từ dưới đất, chạy biến đi.  

 

Cậu ta vừa chạy ra vườn hoa thì bị mấy đứa nhóc chặn lại.  

 

Mấy đứa bé trước mặt, từ sáu tuổi đến mười tuổi không giống nhau, đứa nào cũng tức giận nhìn cậu ta.  

 

"Chính là nó đã đẩy ngã Tiểu Liên, còn cướp kẹo của Tiểu Liên!"  

 

"Mình biết, anh Tống Vĩ cũng bị cậu ta ném đá nên bị thương."  

 

"Đánh cậu ta, đánh cậu ta!"  

 

Kỷ Mộ Dương bị bọn nhỏ vây vào giữa đánh. Trong mắt cậu ta dấy lên phẫn nộ sâu sắc, cũng mặc kệ trước mặt là ai, cắn một cái vào đùi nhỏ. Một thằng nhóc tám tuổi hét lên thành tiếng, mọi người luống cuống tay chân, làm thế nào cũng không kéo Kỷ Mộ Dương ra được.  

 

Ầm ĩ đến lúc người lớn tới, chân của thằng nhóc kia mới an toàn.  

 

Kỷ Mộ Dương như con sói hoang ngang ngược, nhìn mỗi một người trước mặt bằng ánh mắt thù hận.  

 

Trong số bọn họ có con trai của người làm vườn, con gái của đầu bếp, cậu ta nhớ kỹ tất cả những người này, sau này sẽ trả lại gấp mười lần.  

 

Nhưng đến đêm, người lớn đã ra quyết định.  

 

Ông cả nhà họ Kỷ nhẹ nhàng liếc nhìn cậu ta: "Đã học chó cắn người, giam nó vào cùng với Đa Phúc."  

 

Kỷ Mộ Dương cứng người, cậu ta biết Đa Phúc là con chó ngao Tây Tạng mà ông cả nhà họ Kỷ nuôi.  

 

Người hầu tới bắt Thời Mộ Dương, cuối cùng đứa nhóc yếu đến mức lả đi, nhảy dựng lên mắng to: "Tôi phỉ nhổ vào tổ tông nhà ông, cả nhà ông chết hết, mẹ ông..."  

 

Có người chặn miệng của cậu ta, Kỷ Đình cũng đen mặt, nhìn về phía thằng bé với vẻ không vui.  

 

Cuối cùng khi thiếu thời, Kỷ Mộ Dương đã bị giam vào lồng chó của Đa Phúc.  

 

Khắp người cậu ta toàn vết thương, con chó hung dữ kia sủa loạn xạ lên với cậu ta. Kỷ Mộ Dương cười lạnh, ghé vào trong lồng ngủ thiếp đi.  

 

Thật ra cậu ta cũng không biết mình là ai.  

 

Từ khi sinh ra đến nay, cậu ta luôn không yên trong tay hết người này đến người khác, ban đầu là người mẹ lạnh lẽo vô tình kia của cậu ta.  

 

Người phụ nữ luồn cúi hầu hạ dưới người của đàn ông, thi thoảng uống rượu sẽ liều mạng đánh cậu ta, mắng chửi những lời dơ bẩn.  

 

Sau đó đến một ngày, bọn họ không có tiền, người phụ nữ đó đẩy cậu ta vào một căn phòng, nâng cằm cậu ta lên, mỉm cười lấy lòng người khác.  

eyJpdiI6IkU2ZlJpOG1kUUpHMFpQT0VxY1wvRFBRPT0iLCJ2YWx1ZSI6InF2K2NEajR3WmFEOG9EN0ZxYU1PcWt6eGNtbXlYa3lzQmRjUTJoSUtxR0hnRnU2ekMwWE1jWHNGWHhNVUNVVHciLCJtYWMiOiJkYmU3ZTIzMTUxZTA0NzVkMTRjODEyNjAyMDZiM2FmNDhkMDljNmQ4NDY3Zjc0YjdmNDE2MzFlNWJkYzFlNTljIn0=
eyJpdiI6ImdSM0c1QVFlWkNkelpCSFByamJnRVE9PSIsInZhbHVlIjoiNkFNRGdBVXdsaWlhOGtwWUFXXC9odzRoZjhHNU51ZE9DTXY1alZEamE1bjA0S1dFUjdQNHc2dm1Id083SGhTcEk5enNxa3RtUmkxZm5mYVwvV2pFSjNiWGx2MEJkV054Zk5KMkR3RWNTbmlYQks4d05GM2w1QmhuaVlJdUhIVFZuRm5URmhjZVc3NHIxOUx6VnZYN1NLNlVaSWJpR1VseE8rNzRNcENxbHoxUXUxOThMRWsxdUJ6RFFhQTNMWU0xVVJ4TUUxWkszazNEdEVITUF6OTBoTXBwMEdySm5PaWY4M2JuRE9XQUpVaHd4bDFWK2lQekxYSGF0XC9aQXdlU0E2RUVKVUQxdEtmOFE0QThQeXV1U1VMRkdvaFZZZlRxZEZtZXpmS0xYXC9OdWE2NERGQzZVMFo4bDNZalA4bEprNllkbWFjWlpkaGJyWnNQNHJXbDNiN0pEWlMxSEQ5Y2N0ZFNmTGhORitIeXBhZStKclhlcGNpMzViSEFyM1hEaFE5QU1FY05VN1dWZUVmSEQ1TWxnZVFJRnVhZjJybVRVdFY1amRlM0hCOGx3TVc3QU5JOVV6YWpWREVRRkF3NmFZQWQxZ0czWm1IXC9HK3l1QSt5NjI3Ykppdz09IiwibWFjIjoiNDc2OGI4MjdkYWZhYmFkMjlmODY1ZGU3MmU5MWY5MWZjMGIwMjE3YjQwZTJiMmQyNDk4ODYwNDIxNTUwMjE2ZiJ9

Bà ta duỗi ngón tay, bán cậu ta đi với giá một trăm năm mươi triệu. 

Ads
';
Advertisement