Một lớn một nhỏ cứ thế nói qua nói lại hết buổi chiều, mà Lê Ái Duy bên này giặt giũ, dọn dẹp xong hết việc, liền xin phép tan làm. Sau đó dắt tay Đại Ngư về nhà.
Tối nay thời tiết có gió lớn, đoàn phim không thể quay được, cả đoàn liền được sinh hoạt tự do. Nhân viên trong đoàn rủ nhau thưởng thức nhà hàng nổi tiếng nhất đảo Thiên Đường.
Nguỵ Viễn vẫn còn bực bội chuyện thằng nhóc hồi chiều, lại thêm tình hình thời tiết xấu làm chậm tiến độ, giận dỗi quát lớn
Hay cho Âu Cẩn Đình, bắt bổn thiếu gia đi quay mv ở cái nơi khỉ ho cò gáy này. Món nợ này, ta ghi thù"
Nói xong liền cầm áo khoác chạy theo nhóm người bên dưới đi khám phá chợ đêm trên đảo.
Bên này Âu Cẩn Đình vừa từ công ty về. Dạo gần đây ngủ không ngon giấc, cứ mơ mãi về cô bé kia, nhưng rốt cuộc vì sao lại mơ giấc mơ ấy, bản thân cậu cũng không biết.
Chỉ nhớ mấy tháng trước có bạn học đi du lịch tại một làng chài nhỏ tên Vui Vẻ, khung cảnh nơi đây thật sự quá quen thuộc, hầu như giống với giấc mơ kia của cậu.
Hôm sau tên nhóc Nguy Viễn nằn nặc đòi ra mv ca nhạc, nên cậu tiện tay chọn địa điểm cho hắn, vẫn là nên để tên nhóc ồn ào đó đi thật xa.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, là số máy bàn nhà Lãnh gia:
" Đình Đình thúc thúc, huhu, ba mẹ không cần Giao nhi nữa. Thúc thúc mau đưa con ra khỏi nhà đi, huhu..." - giọng Lãnh Giao thỏ thẻ
Vốn dĩ Âu Cẩn Đình rất yêu mến cô công chúa nhỏ này. Con bé lớn lên rất xinh đẹp, đôi mắt trong veo như sao trời, rất giống với đứa bé trong giấc mơ của cậu.
Có điều vì Lãnh gia có mỗi đứa cháu cố này, nên con bé ngang ngược y như tên Nguy Viễn kia. Không đúng, ngang như ba nó vậy. Nhưng vì con bé còn nhỏ, nên hắn hết mực cưng chiều.
Âu Cẩn Đình xoa xoa thái dương, ấm áp nói:
" Giao nhi ngoan. Vâng lời ba mẹ. Cuối tuần thúc thúc dẫn con đi biển chơi"
Nói rồi liền tạm biệt con bé. Sau đó liền đi tắm. Cẩn Đình cũng muốn đến đó một chuyến, vừa dẫn công chúa nhỏ đi chơi, vừa muốn đến đây xem có tìm hiểu được manh mối gì về giấc mơ hằng đêm của mình không?
Những ngày sau đó thật sự bất ổn với đoàn phim. Bọn họ đều biết Nguỵ Viễn khó chìu, nhưng không nghĩ cậu lại bướng bỉnh như thế.
Chuyện là nữ diễn viên đóng chính kia vốn không thể hiện được sự trong sáng, chất phác của nhân vật. Mặt trắng bệt, ánh mắt vô hồn, tay chân lóng ngóng, trang điểm loè lẹt và ăn mặc hở hang.
Kết quả cô ta bị Nguỵ Viễn chửi cho một trận, cậu cũng nhất quyết đổi người, nếu không cậu sẽ không quay. Đạo diễn liền nhịn nhục mà nói khéo và hứa đền bù thiệt hại. Hại người ta khóc lóc ăn vạ, Nguỵ Viễn cười khinh một cái, quay mặt đi vào phòng tránh nóng.
" Âu tổng, chuyện là như vậy. Bây giờ phải thế nào?" - đạo diễn gọi điện cho Cẩn Đình mong tìm được biện pháp.
Nguỵ Viễn nói sao" - Cẩn Đình giọng lạnh lùng
"
Cậu ấy đòi đổi diễn viên, có điều.." - đạo diễn ấp úng lo sợ
" Điều gì?" - Cẩn Đình vẫn lạnh lùng
" À thì... cậu ấy tìm một người phụ nữ làng chài, yêu cầu tôi cho cô ấy đóng chính" - giọng lo sợ
Tạm thời quay cảnh một mình cậu ấy trước. Chuyện còn lại tôi đến rồi giải quyết sau" - Nói rồi Cẩn Đình dập máy.
****
Cậu chủ, tôi còn dọn dẹp nấu cơm. Cậu đừng làm phiền tôi được không?" - Ái Duy mệt mỏi vì bị Nguỵ Viễn làm phiền. Cả hai ngày nay cậu ta cứ bắt cô đi quay phim gì đó, cô đã từ chối nhưng cậu vẫn không từ bỏ ý định.
"
" Tiền lương nhân ba"
" Nhân mười"
11
" Một năm tiền lương"
Cậu nói thật chứ" - Hai mắt Lê Ái Duy sáng rực nhìn cậu. Cái này thì quá lời rồi. Chỉ cần làm theo lời cậu chủ nói, quay một đoạn phim nhỏ mấy phút, mà được số tiền khủng, cô đương nhiên là muốn làm.
" Nhưng có điều,..." - cô lo lắng nhìn cậu nhóc đang ngồi thảnh thơi trên ghế sofa ăn dưa hấu.
" Tôi nghĩ nên thôi đi. Tôi không biết diễn. Sẽ ảnh hưởng đến mv của cậu" - Lê Ái Duy cúi đầu tiếc nuối rời đi.
-
Aizzza người đẹp. Cô nghĩ nhiều như vậy làm gì. Người ta xem mv là nghe tôi hát, chẳng ai quan tâm cô đâu, nên cứ đóng đi, tôi bảo kê".
Nói rồi không đợi Ái Duy đồng ý, cậu liền nắm tay cô kéo về phía hậu cần. Bảo bọn họ chuẩn bị trang phục và trang điểm cho cô, chiều nay sẽ quay lại đoạn ở biển.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất