Thiên tài Vũ Thánh trung kỳ bên cạnh cảm nhận được, nhưng thực lực cách quá xa để hắn không thể né tránh, cuối cùng bị oanh thành huyết vụ!
Vung nhánh cây hai lần, hai người mất mạng.
La Mục cường hãn để cho đám võ giả của vị diện cao cấp hít một hơi lãnh khí, đây không còn là Thánh cấp nữa, mà tuyệt đối sánh vai cùng nửa bước Vũ Thần a!
Thủ lĩnh thiên tài của vị diện cấp sáu hoảng sợ sắc mặt tái nhợt. Dù sao, lấy thực lực của hắn, tuyệt đối không thể miểu sát được hai Thánh cấp trung kỳ.
Mẹ ta ơi.
Võ giả đến từ vị diện cấp ba không phải con người mà!
Một khắc này.
Hắn hối hận xanh ruột vì hành động khiêu khích của mình.
"Phốc xích."
Nhưng vào lúc này, bộ ngực hắn truyền đến đau nhức kịch liệt, cúi đầu xem xét, chỉ thấy một cánh tay nhuốm máu đang từ từ rút ra từ trong thân thể của mình, mà nó đang nắm chặt một trái tim.
- Tiểu tử, ngươi sẽ không sợ cũng không thể là cháu trai, bởi vì ta không cho ngươi cơ hội này.
Vân Lịch đứng sau lưng tên thiên tài kia, khóe miệng nhẹ nhàng giương lên hiện ra mỉm cười bỉ ổi.
Vũ Thánh hậu kỳ.
Bị đâm thủng ngực, trái tim bị móc ra.
Một màn này truyền đến hết thảy vị diện để cho rất nhiều người bình thường lộ vẻ sợ hãi, thậm chí có người không dám nhìn!
Tên thiên tài kia muốn mở miệng nói chuyện, nhưng mất đi trái tim, hắn đã không còn năng lực mở miệng, sau cùng chỉ có thể chầm chậm nhắm mắt, hồn về cửu tuyền.
"Xoát."
Vân Lịch rút tay về, tiện tay ném trái tim qua một bên, nghiêng cổ, trên mặt hiện ra mỉm cười.
Thiên tài mạnh nhất vị diện cấp sáu vẫn lạc để hơn hai mươi võ giả còn lại lộ vẻ kinh hoảng.
Bọn họ sợ thật rồi.
Dù sao, gặp mặt hàng có thể miểu sát Thánh cấp dễ như trở bàn tay thế này thì còn ai có thể chống lại.
"Khặc khặc kiệt."
Vân Lịch liếm môi, âm u cười nói:
- Thiên tài cao cấp vị diện, đến đây nào, đến bồi Vân đại gia ta chơi đùa.
"Xoát!"
Tên này động.
Thời điểm hắn phóng đi, quanh thân bộc phát Thuần Dương chi khí, trong nháy mắt tràn ngập bốn phía, võ giả đang không ngừng lùi lại đột nhiên chậm chạp.
"Răng rắc."
"Răng rắc."
Hai tên Thánh cấp sơ kỳ bị bẻ cổ ngay tại chỗ, bất lực co quắp ngã xuống đất.
- Chết đi!
La Mục giơ nhánh cây mang theo lực lượng cường th, từ trên trời đập xuống, lần nữa đánh chết một tên thiên tài.
Võ giả Tiểu Thần Giới nhao nhao lắc đầu.
Thực lực hai người này quá mạnh lại giống như chó điên, xuất thủ không lưu tình, đám người đối mặt với họ khẳng định bất lực chống lại, kết quả chỉ có một con đường chết.
Quả nhiên.
Một khắc đồng hồ ngắn ngủi.
Toàn bộ võ giả của ba vị diện bị chém giết, thậm chí, bọn họ còn không có năng lực đột phá khí tràng Thuần Dương của Vân Lịch.
Từ đầu đến cuối.
Vân Phi Dương ngồi trên đá lớn, trên mặt mang theo mỉm cười nhàn nhạt.
Giờ khắc này.
La Mục dựng nhánh cây xuống cạnh mình, vẻ mặt lạnh nhạt, Vân Lịch khom người lau máu tươi trên tay, ba người Long Chấn Vũ đứng sau lưng Vân Phi Dương thì lắc đầu cười khổ.
Hình ảnh tựa như dừng lại.
Và nó cũng khắc sâu trong tâm lý của võ giả trên vô số vị diện!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất