- Không nghĩ tới võ giả của vị diện cấp ba này cường thế như vậy, vẻn vẹn hai người đã giết hơn hai mươi thiên tài.
- Thập đại tông môn liên thủ chế tạo Long Môn cũng không phải không có lý, Phàm Giới thiên tài cũng có giá trị bồi dưỡng đó chứ.
La Mục và Vân Lịch biểu hiện ra lực chiến đấu để thái độ cường giả Tiểu Thần Giới cải biến.
Đương nhiên.
Chỉ cho rằng không tệ.
Dù sao tại Tiểu Thần Giới, cường giả nửa bước Vũ Thần cơ hồ khắp nơi đều có thể thấy, không có gì quá kỳ quái.
Bọn họ không thèm để ý, Trầm Tiểu Vũ lại mắt hạnh trừng trừng lộ vẻ mặt khó tin.
Không nhìn lầm chứ?
Phàm nhân vị diện cấp ba ta phụ trách vậy mà có hai tuổi trẻ tuấn kiệt trâu như vậy?
Nếu như không phải trên màn sáng hiện ra hình ảnh bọn người Vân Phi Dương đang bắt đầu du tẩu sơn lâm, Trầm Tiểu Vũ còn cho rằng mình hoa mắt.
- Không nên nha.
- Năm năm trước, ta đi Vạn Thế Đại Lục cũng không thấy thiên tài lợi hại như vậy mà, chẳng lẽ…
Trầm Tiểu Vũ chợt nhớ năm đó Chấp Pháp tháp chủ có nói qua, tất cả thiên tài kiệt xuất nhất đại lục đã đi trợ giúp Tinh Thần đại lục.
Nhất định là thế.
Mấy người này năm đó không ở Vạn Thế Đại Lục, nếu không mình làm thế nào bỏ lỡ chứ!
Trầm Tiểu Vũ sẽ không ngờ rằng thời điểm nàng tiến về Vạn Thế đại lục, bọn người La Mục vẫn chỉ là Hoàng giả, không cách nào đánh đồng với thiên tài của cao đẳng vị diện.
Cũng chỉ trong năm năm ngắn ngủi.
Nhờ vào nghịch thiên thế giới của Vân Phi Dương, tu vi và chiến lực được đề bạt khủng bố mới như ngày hôm nay, có thực lực miểu sát Thánh cấp hậu kỳ!
Đương nhiên.
Nếu như La Mục khi đó ở Vạn Thế Đại Lục, dù tu vi chỉ có Hoàng cấp cũng sẽ bị Trầm Tiểu Vũ mang đi, bởi vì trong thân thể hắn có Thần lực.
Còn về Vân Phi Dương thì không nói chắc, tên này tạo thành thói quen mỗi thời mỗi khắc vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, dưới tình huống không bạo phát, khó có thể phát giác được Thần lực trong cơ thể hắn.
Trầm Tiểu Vũ vui vẻ.
Cảm giác mất mặt vừa rồi tan thành mây khói, dù sao dựa vào thực lực hai người kia tuyệt sẽ không thua vị diện cấp tám trong tổ bốn!
Mà.
Tên Vân Phi Dương cùng ba thiên tài khác còn chưa xuất thủ đây, tin rằng thực lực bọn họ cũng sẽ không tệ.
Đột phá vòng thứ nhất, không thành vấn đề!
Thoải mái.
Vô cùng thoải mái a.
Trầm Tiểu Vũ cười rực rỡ, nhưng Hầu Truyện Lệnh Sứ muốn khóc, dù sao, vị diện cấp sáu kia là do hắn phụ trách.
Vốn cho rằng được phân cùng một tổ với vị diện cấp ba thì có thể tuỳ tiện chà đạp, không ngờ bị hai thiên tài bên người ta toàn diệt.
Đả kích này quá lớn để sắc mặt hắn cực kỳ khó coi.
"A."
Trầm Tiểu Vũ lệch đầu, híp mắt cười nói:
- Hầu Truyện Lệnh Sứ, ngươi bị bệnh??
Sắc mặt Hầu Truyện Lệnh Sứ càng khó coi hơn.
- Ai.
Trầm Tiểu Vũ thả tay nhỏ sau đầu, bĩu môi nói:
- Võ giả vị diện cấp ba của ta xuất thủ quá nặng, lần sau ta sẽ phê bình giáo dục bọn họ lại.
Tiểu la lỵ này cũng không phải lương thiện.
Trước đó, Hầu truyền lệnh hung hăng trào phúng, nói móc mình, bây giờ phải kích thích hắn một chút mới hả giận.
- Ai nha.
Nàng tiếp tục nói:
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất