Tình Yêu Nóng Bỏng - Lâm Thanh Thanh - Lưu Chính (FULL)

 

Cảm giác đó khiến cô có chút mất kiểm soát. Lưu Chính dường như rất thích chơi với hạt đậu nhỏ kia của cô, ngón trỏ vẫn không ngừng khảy qua khảy lại. "A... Ha... Đừng mà, ngứa quá." 

“Em chảy nước rồi.” 

Nương theo ánh trăng, Lưu Chính có thể nhìn thấy rõ ràng âm hộ non nớt giữa hai chân cô đang từ từ trào ra mật dịch: "Cái gì?" 

Lâm Thanh Thanh không hiểu, em chỉ cảm thấy ngứa ngáy, nơi đó muốn đi tiểu... Sau một tiếng sột soạt, một chân của cô bị nhấc lên, giây tiếp theo, có thứ gì đó dán chặt vào bên dưới - nơi mà cô vẫn thường dùng để đi tiểu. 

Lâm Thanh Thanh đột nhiên mở mắt ra, cúi đầu nhìn xuống. Lúc này, Lưu Chính đang chôn giữa hai chân cô, liếm nơi đó của cô... Lâm Thanh Thanh đã không rõ cảm giác trên mặt mình là nóng rát hay là gì nữa, cô giãy giụa: "Đừng... Anh đừng... Rất bẩn, không được liếm!" 

Nào có ai sẽ đi liếm nơi dùng để đi tiểu kia chứ? Lại còn liếm đến ngon lành như vậy nữa. Lưu Chính ngước mắt, ánh mắt thâm thúy nhìn cô: "Không bẩn, nước rất ngọt, em có muốn nếm thử không?" 

"Anh đang nói cái gì vậy? Mau dậy đi." Lâm Thanh Thanh vươn tay kéo anh. 

Lưu Chính nắm lấy tay cô, cho vào miệng mình rồi cẩn thận liếm từng ngón tay mảnh khảnh của cô. Anh đã muốn làm điều này từ rất lâu rồi, 

lúc bàn tay trắng nõn lại tinh tế này của cô nắm lấy nơi đó của anh, thật sự là một vẻ đẹp nói không nên lời. Nếu là cầm bút, nhất định sẽ càng đẹp hơn nhỉ? 

"Giờ em còn chưa biết sẽ sự kỳ diệu của chuyện cá nước thân mật, chờ đến lúc đó em sẽ biết, như vậy sẽ làm em sướng. 

Lâm Thanh Thanh rút tay lại, thầm nghĩ đúng là người điên, anh chính là người điên. Lưu Chính biết bây giờ có nói những cái này với em thì em cũng không hiểu, nhưng nơi đó của anh quá lớn mà cửa vào của cô lại quá nhỏ, chắc chắn là ăn không vào rồi. Thế nên anh mới muốn khơi dậy dục vọng của cô trước đã. Lưu Chính lại vùi đầu vào giữa hai chân cô, dùng đầu lưỡi dày rộng của mình liếm láp cửa huyệt của cô. 

"Hừ... A... Hoa huyệt của Lâm Thanh Thanh không nhịn được mà co rút lại. Sao cô lại có cảm giác kỳ quái như vậy chứ? Lưu Chính nghe tiếng cô rên rỉ mà giống như thể học sinh nghe được tiếng khích lệ của giáo viên vậy, lại càng thêm ra sức liếm láp mạnh hơn nữa. 

"Đừng... A... Lưu Chính, em, em muốn đi vệ sinh, anh buông em ra trước đã..." Lâm Thanh Thanh vô thức mà lắc lắc đầu, muốn anh buông cô ra. 

Lưu Chính không những không thả cô ra, ngược lại còn dùng đầu lưỡi của mình đẩy vào trong để thăm dò âm hộ của cô. Hoa huyệt của em thật sự quá hẹp, chỉ đầu lưỡi của anh tiến vào mà đã rất khó khắn rồi. Đầu lưỡi vừa mới cắm vào là đã bị vách thịt trong hoa huyệt quấn chặt lấy không tha. 

eyJpdiI6ImFRSjZaTVFmbnc4Sk51S3JPS0Yyemc9PSIsInZhbHVlIjoiNXJVaEVvcExvS25yRGhcL2hNTWs3Mkc4SmF0ZHR4QjdVb3BWeHd5K09Pc1dzamFZZFg3ZStnTkxnWGlockN6RWxrcHNyOWRSSmFZaDFxVFpKKzZQOXlVamQyeVBma2wySDU1czFuUTVOWm5GUTdSbXQ5QURRXC9obE9FZG04S29xVlRydkFxakV2ZGM5WFozR2g0ZFczMjRVMG1xXC9PMVBPS21IcG16RWFcL1RVQmNvdksrZEh2VGc1eEFhUVZvNndoSjdrdXd6ZjZHNXByR0dkaTBQTUxJOFBHeDU3NWNpMVB3XC8yYzBwS0ZLQzRDdGRnXC8zNmNhdWQ2akVUYzFoSTBCdUtmV0VaMk5kblNpczlEYTVyZWlNcW1JNkd5RVNJRFhWRTNtdk9cL1FmTzg3TzVxS3JqdUdzQlVBMGdhUVpPN1VtXC9MWmkwTkJZNEJoVVhOcncxYUlrWjlJaU1QMm9STlRaU0xNT0JiNFNcL09pTDlMNmRWdnMrV1B4UEdoVnREZlpxcjRlamszekwyVDZDWGl5V1NyWVJMNVZsNEp5emhoSElzb3VXZUViRnlsZ0JMZjBxV3hSYzdKOUVzOFJLNThmZ21EdDU3Q3BrN1BhUFJnd0k5YzMrWVRyd1FEM0pVVUNoQ3lwSEI1U2IwdlN0UnJndHhCcTVlc1ErMDgwWXhUNERDQXdrMk5lcHNTSjNBb2FXYWxtQUVvYUVxWThEVDNHQ0tHa3JrNWJKQUZIWWlSRk9MTEpRS1FXYVwvcFE0Z0huWHZMeGJZdVVcL00wNUpMVlAydUowT1FObHdoUmwzZ3luRzRmdWw3Z25SUHAyRjE5SFZQckcxbnRjald6dFRWTWo4RHRIaXY5eG5yZ05abzlKUXQ3Q3U3dz09IiwibWFjIjoiMTY4MzhlMWM5Y2M3NjczY2Q0Njc3ODUyMmVhMDY5YTI0ODYyYzFlYjFlOTQyMWVlZjQxODUwMGRiZTM3YzE2NyJ9
eyJpdiI6Ikx4MjNUc2p0eThmWVFqQjh2ZUlqVEE9PSIsInZhbHVlIjoiRTJZeUVXRG40N2tHczJCRGg3SG9xQVh2U3lHVFZpMnF5VmRhVVZGV3pCUDluWWZxUTM5RWZyU0NBaDlcL3JyUkw3MEpBWlFzYXh5Umhkc3BTWFdNN1VVazBHVWdxV0JNaUZTdWNDc0tHS0xHKzNzNEozbXVTdzVcL2UzN1Qxdk5Ya2JUZzRTY1ljM1RIcld0Nmw5aWllTTFsRHJMV2d5YUVTQXVkMmg0byt0SU1VWFQxVE1XdlwvaUlhRnN1czFKUm5XTXRmUGlJNFBleDQyTWNYY2NUcjF5Q2VidTRXTUkrZEJ4dDdpV3QxU0MzXC90b1JSNEZ0YXZyRnlJWDBEb0lSSWlhS21ia2RaVlpOK0xOYlJcLzd4Q3VoNldkSjZ3d0pJMnIxaGxka2VyUTNEd0pvanlOOVZZRWhTRkcwY1Q0VmJXQStvcmU0cmRxdEpLUWNpYWdyYmtibFwvXC9IaE40YkxHUDlDOFYxdWpXaHpKQXVPQlhCOXkrSWV0RUVSSGVjRklsa0w2RkVOU2gzRkdVUVRlMzBFM2FXR2FCZ2x6OUpjNVFFXC94NlpGeUhjMmxZZzJ2QlMwYkliaXJHVXZzWG5EaEk5RmUrNHhrWWIwTmRPRnl1aTBEYmtjK056T3dqT21OUjUxQUJvN0lHenFxOEd6TjFEN3Z5K1FsQ3NlN3UwYys4UFdpRmR5T3dEXC9lM1M4ZzdJZHUwcThPQ1IweWczeTFlbnhldEJZbEROS04ySWt3YVBIQ1l1UDVoamZxZjVucU4wIiwibWFjIjoiYTc3ZjUxMTEzN2ZlMjZlYjM5NmJlMzlkNjc2ZDcwZDkzMTZkZDY4NmRjMjFjNDEwNTBjZTI3Mjc1YzM3NDEyZiJ9

Lâm Thanh Thanh mềm nhũn cả người, xụi lơ trên giường, cứ thế từng ngụm từng ngụm mà thở hổn hển, đầu óc trống rỗng. Lưu Chính biết cô vừa tới cao trào, tất cả mật ngọt trào ra đều bị anh liếm nuốt sạch sẽ. Không ngờ cô vợ nhỏ của anh lại mẫn cảm đến vậy, chỉ mới liếm hai cái là đã có thể cao trào rồi, nếu như bị anh cự vật cắm vào còn không phải là sẽ mỗi ngày đều trào nước dâm hay sao? Phản ứng đầu tiên của cô sau khi lấy lại tinh thần là, xong rồi, cô tè vào miệng của Triệu Tranh rồi... Chỉ nghĩ đến đây là cô đã nhịn không được mà đỏ bừng cả mặt, chỉ muốn tìm cái khe đất mà chui vào thôi. Thế nhưng Lưu Chính lại chẳng cho cô cơ hội này, sau khi liếm hết phía dưới của cô, anh chống người dậy, đè lên trên người cô mà nhìn cô.

Ads
';
Advertisement