Tổng Tài Háo Sắc - Kiều Dạ - Hải Sơn (Truyện full)

 

Sáng hôm sau Kiều Dạ tỉnh dậy nhìn thấy trần nhà trắng như tuyết. Cô đang hoang mang thì nghe một âm thanh dễ nghe: “Em tỉnh rồi à. Tôi nói em nghe. Phương Tín không phải người tốt, em theo tôi sẽ tốt.” Ngất một đêm tỉnh dậy, Kiều Dạ vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, cô vội vàng nhìn kỹ. 

Một người đàn ông mặc áo blouse đang ngồi bắt chéo chân cạnh giường cô. 

“Chúng ta có quen biết không?” Kiều Dạ nghi ngờ hỏi. 

“Tất nhiên là có. Trong đêm mẹ em kết hôn tôi có tới mà!” 

Kiều Dạ không có chút ấn tượng gì. Khi cô vẫn còn đang ngẩn người, Vu Thuần hỏi một câu không đầu không cuối. 

“Em gái, em tự nguyện à?” 

“Em gái, có phải Phương Tín ép bức em không?” Vu Thuần tiếp tục. Anh ấy quá hiểu thủ đoạn của Phương Tín. 

Kiều Dạ trong lòng rét lạnh, đề phòng Vu Thuần. 

Cô biết Vu Thuần đang nói gì. 

Nhưng... làm sao anh ta biết? 

Vì sao anh ta lại hỏi như thế? 

Anh ta muốn gì chứ? 

“Em gái à, anh khẳng định anh tốt hơn Phương Tín rất nhiều. Nếu Phương Tín cưỡng ép em, em cứ đi theo anh. Khẳng định tốt đẹp hơn. Em thấy sao?” 

... 

Kiều Dạ nằm chặt chăn. Cô rất sợ chuyện này bại lộ. Giờ đây đã lộ với một người xa lạ. Cô sợ trả lời sai, người đàn ông này sẽ nói cho mẹ cô biết. 

Nghĩ vậy, ánh mắt Kiều Dạ nhìn Vu Thuần càng lúc càng sợ hãi. Cô xỐC chăn chạy ra khỏi cửa phòng. Hành động đột ngột khiến Vu Thuần không kịp ngăn lại. 

“Gì chứ? Mình đâu có phải phần tử khủng bố???” Vu Thuần tự thắc mǎc. 

Phương Tín vừa vào văn phòng liền nhận được điện thoại của Vu 

Thuần. 

“Phương Tín, tôi mới dọa sợ em gái của cậu chạy mất rồi!” Vu Thuần tường thuật lại câu chuyện. 

“Hừ! Biết rồi!” 

Nói rồi Phương Tín cúp máy, tiếp tục làm việc. Anh tin Kiều Dạ có cách tự xử lý tốt chuyện này. Dù sao cô cũng không muốn mẹ cô biết chuyện. 

Lúc này ở tại biệt thự nhà họ Phong, không ai biết chuyện đêm qua Kiều Dạ bị đau bụng kinh nguyệt được Phương Tín chở đi bệnh viện. Mọi người đều nghĩ Kiều Dạ sáng sớm đi đến trường hoặc đến nhà Lâm Tuyết như trước đây. 

Kiều Dạ sau khi ra khỏi bệnh viện, cô vẫn còn mặc đồ bệnh viện, chân đi dép bệnh viện. Vì vậy cô bắt xe đi thẳng tới nhà Lâm Tuyết, nhờ Lâm Tuyết chở mình đi mua ít đồ. 

Vốn Lâm Tuyết rất thắc mắc chuyện của cô. Nhưng nhìn thấy thái độ cương quyết của Kiều Dạ, Lâm Tuyết cũng không muốn gặng hỏi. Dù gì đi nữa, bạn thân không phải là gặng hỏi mà là quan tâm. 

Hôm nay sinh nhật Vu Thuần, Phương Tín đến trước cổng trường Đại học Mỹ Thuật. 

Vừa nhìn thấy Phương Tín, Kiều Dạ đã giật mình, vội vàng quay đầu. Nhưng không để Kiều Dạ kịp làm gì, Phương Tín đã nhanh tay chụp lấy tay Kiều Dạ kéo lên xe. Cô cũng không dám phản ứng gì. Cô sợ mọi người sẽ dị nghị rồi... lời ra tiếng vào truyền đến tai mẹ cô. 

Phương Tín trước dẫn Kiều Dạ đi mua lễ phục. Sau quá trình chọn đi chọn lại tầm hai mươi bộ, cuối cùng Kiều Dạ cũng chọn được bộ váy cô ưng ý. Và quan trọng là Phương Tín cũng ưng ý. 

Lựa được lễ phục, Phương Tín chở Kiều Dạ đến một chiếc du thuyền xa hoa. Vừa dắt cô lên du thuyền thì Phương Tín đã nói: “Tôi còn có việc, em chơi đi. Cấm tuyệt nói chuyện với thằng đàn ông nào khác!” 

“Dạ!” Kiều Dạ mặc chiếc váy công chúa màu trắng, điểm xuyến hàng nghìn viên đá lấp lánh, cô có chút lo lắng nên ngoan ngoãn gật đầu. 

Hai người bọn họ dù sao trên danh nghĩa cũng là anh em. Tuy không cùng mẹ cùng cha, nhưng cha mẹ bọn họ đã kết hôn về sống chung một nhà. Lỡ như có ai đó thấy bọn họ xuất hiện cùng nhau thì lại dấy lên nghi ngờ không đáng có. 

rời đi. 

Phương Tín nhận được câu trả lời ngoan ngoãn của cô, liền xoay người 

Trên du thuyền xa hoa này có năm sáu tầng, đèn đuốc sáng trưng. Những người đặt chân lên du thuyền tối nay nếu không phải là thương gia thì cũng là nhà quyền quý thượng lưu. Những người như cô và mẹ cô... nếu như không có nhà họ Phương chống đỡ, chắc canh sẽ không thể nào đặt chân lên du thuyền này được. 

Kiều Dạ nhìn xung quanh, cô không hề quen biết ai nơi này. Nói chơi thì chơi cái gì bây giờ? Hơn nữa cô mặc một chiếc váy dạ hội công chúa đính 

kim sa lấp lánh thế này, không bắt mắt thì cũng là cực kỳ bắt mắt. Muốn cô giả chết hết buổi tiệc khẳng định là không thể nào. 

“Ái chà, xem ai kìa. Tôi cứ tưởng là ai, hóa ra là đại tiểu thư nhà họ Phương!” 

Nghe phía sau có âm thanh châm chọc truyền đến, Kiều Dạ vội quay đầu lại nhìn. 

Hoàng Cát Nghiên hôm nay mặc một chiếc váy bó sát màu đỏ tươi, bộ ngực quyến rũ phập phồng lộ rõ khiến người đối diện muốn phun máu mũi. 

  

“À, phải rồi. Không phải là đại tiểu thư nhà họ Phương. Mà tên là Kiều Dạ mới đúng. Là tiểu thư nhà họ Kiều. Thất lễ rồi!” Hoàng Cát Nghiên vừa xăm soi bàn tay, vừa mỉa mai Kiều Dạ. 

Kiều Dạ không hiểu, người phụ nữ đứng trước mặt mình là ai. Tại sao lại biết rõ về cô đến thế? 

Chưa kịp định thần, Hoàng Cát Nghiên đã nắm lấy cằm Kiều Dạ, nhìn cô bằng ánh mắt sắt bén nham hiểm: “Kiều Dạ, có phải cô thích Phương Tín?” 

Trong lòng Kiều Dạ nhảy dựng. 

Tại sao cô ta lại hỏi như vậy? 

Chẳng lẽ cô ta biết cô với Phương Tín có quan hệ kia? 

“Làm gì mà kinh ngạc thế? Nói trúng tim đen rồi à? Kiều Dạ tạo cảnh 

cáo mày! Mày mà dám mơ tưởng đến Phương Tín thì liệu hồn. Phương Tín là 

của tao!” 

Lần trước hạ thuốc Kiều Dạ xong, lại được Phương Tín cứu ra khiến 

Hoàng Cát Nghiên ghi hận thật sâu. Ả ta không ngờ Phương Tín lại quan tâm 

những chuyện này, lại còn cứu Kiều Dạ. 

Quan trọng nhất là, thuốc mà ả ta cho Kiều Dạ dùng là xuân dược cực 

mạnh. Nếu không có đàn ông giải thì chỉ có thể tự cào cấu bản thân đến khi 

chảy hết máu mới ngừng. Thế nhưng sau khi Kiều Dạ được cứu ra, ả không 

cách nào tra được ai là người giúp Kiều Dạ giải thuốc. 

eyJpdiI6InpwUjM4UE5vMTZQb0JKb3U4SE5oN2c9PSIsInZhbHVlIjoidVh4SmRhMHl5RWxFUm5JaFhaRzY4T2xuT2RyZ0p3dTB2UUpmd1JyN016VzczelQwU0QzS1ZcLzJNRThPdlplZHJ0dXBEWlY0eVpkSXQ3eFVKNDNkYXFVZlJpNTNzTVlZTHFoeFdlUkVKRVgrbEJNcDZpNEloam9VWm9hVjZhakVLMVFkdkVMeHl4VGlON0JodElTcEFuZ2JDV29UcTY1YmdWVWFONThrMEFicVBLTEhtN3c3WnRheXBhcGR5QzNRYW5yZzREMXVJUWdaMUw5YjZyTUMwWEJnd3hvUDNST0p3V09hMjN5NzkyeDQ9IiwibWFjIjoiMmJjYmU1NDdhY2FiYmY5OWY1OTdlZDEyMTNlMzhhYzA5MjU5NzA2ZTA0YjU2ZjlhMGRhODgzY2E2ODYyYTY2MiJ9
eyJpdiI6IlwvbUg3cE90T25IMnZXOElZQUM2bVV3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IkxVYURRRjR3Wld3OUVyeU44NkJta21ieG8yWWQ2b1crWVMzVGNFaTFJbGhxUTNYYUg0aFdtZGE5OEZtdk1IdkZNZjNnT1pTT1kxVFptR0pOREtvWVNcL1orWXR2dUx6TnlaRW9QdjJXdUZ5M1JDQ1dPUlBEMVpOckVWUWhzN01nS2JwQUp0bTM2TjZBMlwvTDUzaFpzTVFDN2tsNGVjWjlXN1drODBIdFlZdG54QXZTVDJabFdnT1wvU0g0clV2NDQwRlVlYXd0MjVzUzNxVGVJMzdMajRqVEhiZ0xEN3YzOFJ5dlNcLzVJWHNaaEI2VnJmRk5CSkhaWXNpNjJzODRLMkpHIiwibWFjIjoiZDQzOGZjMThhMjFhOWE0MzI5ZTE1ZDIwZmJmYTg3ZmUxY2I1NzljM2JkMmQzNDIyNTNiM2E5ZmFjZWNlMDc5MyJ9

còn muốn lột da, uống máu Kiều Dạ.

Ads
';
Advertisement