Tổng Tài Nuông Chiều Vợ Cũ - Mộ Dung Phong - Kiều Yến Ly (FULL)

 

Ngồi ôn lại chuyện xưa cùng với bạn thân được một khoảng thời gian, sau đó Kiều Yến Ly tạm biệt Trương Ái rồi đi về. Trên đường về, cô còn không quên ghé vào một siêu thị gần đó. 

Đến nơi, Kiều Yến Ly lấy điện thoại từ trong túi áo ra, gọi cho Cao Nhật Nam. Chưa đầy một phút, đầu dây bên kia đã bắt máy. 

"Alo?" 

“Là tôi.” 

Cao Nhật Nam đang mải mê bận rộn với công việc nên không để ý đến cái tên hiện lên trên màn hình điện thoại. Hai chữ: “là tôi” vừa lọt vào tai, anh mới cầm điện thoại xem lại. Hóa ra người gọi đến là cô. 

“Cô gọi tôi có chuyện gì không?” 

“À, cũng không phải chuyện gì to tác đâu. Chẳng qua là tôi đang ở siêu thị, tối nay anh muốn ăn món gì không? Tôi nấu, tiện thể cảm ơn anh hôm nay đã cho tôi nghỉ luôn.” 

lời: 

Nghe bảo cô nấu, nét mặt Cao Nhật Nam vui tươi hẳn lên. Anh đáp 

“Món gì cũng được.” 

“Tôi biết rồi. Tôi chỉ gọi hỏi vậy thôi, không phiền anh làm việc nữa. Tôi cúp đây.” 

*Tít...tít...tít* 

Không để đầu dây bên kia trả lời, Kiều Yến Ly thẳng tay cúp điện thoại, bắt đầu đi lựa đồ ăn. 

Đây không phải là lần đầu tiên cô nấu cho anh ăn. Nhưng là lần đầu tiên 

cô chủ động nấu. Trước kia, đa phần là Cao Nhật Nam anh yêu cầu cô nấu, 

bởi vì món ăn cô chế biến thật sự rất ngon a. 

Suy nghĩ một hồi, Kiều Yến Ly vẫn chưa nghĩ ra nên mua thứ gì để tối 

nay nấu. Cô cứ mãi lo nhìn vào những thực phẩm được trưng bày trong siêu 

thị mà không chú tâm đến đường đi phía trước. 

*Rầm* 

Kiều Yến Ly đứng dậy phủi quần áo, đầu cứ cúi xuống. 

“Xin lỗi, xin lỗi. Là tôi bất cẩn nên đã va vào anh. Thật xin lỗi.” 

Cô xin lỗi một tràng dài nhưng vẫn thấy không có động tĩnh gì, vẫn một 

mảng im lặng như thế. Kiều Yến Ly lấy làm lạ, cô bất chấp ngẩng cao đầu. 

Thật bất ngờ khi vừa ngẩng đầu lên, cô lại bắt gặp ngay cái ánh mắt tràn đầy 

sát khí của một người đàn ông. 

Kiều Yến Ly thầm chửi rủa bản thân. Ngày hôm nay đúng là xúi quẩy mà, 

đi siêu thị thôi cũng có thể gặp được Mộ Dung Phong. Đến cả ông trời cũng 

muốn tước đi quyền hạnh phúc của cô hay sao? 

“Đây không phải là vị hôn thê của Cao tổng sao?” 

Mộ Dung Phong nhếch môi, giọng chứa đầy sự khinh bỉ cùng chán 

ghét: 

sao?” 

“Mộ Dung tổng, thật trùng hợp, anh cũng đến siêu thị này mua đồ 

“Đúng vậy. Cô cũng thế?” 

“Phải.” 

“Thân là vị hôn thê của một tổng tài cao cao tại thượng mà lại tự mình đến siêu thị này mua đồ sao? Cao tổng không biết xót thương gì hết.” 

Thấy cô im lặng, hắn tiếp tục chế nhạo: 

“Xem ra cuộc sống của cô với Cao tổng cũng thật khiến người khác ngưỡng mộ đấy.” 

Từng chữ chế nhạo của hắn đâm thẳng vào tim Kiều Yến Ly, cô có chút bực bội nhưng cũng biết kiềm chế. Dù sao, hắn cũng là một tổng tài và nơi đây cũng đông người. 

“Phong thiếu quá khen rồi. Không phải Phong thiếu cũng giống như tôi đó sao? Đường đường là Phong thiếu, tổng tài của tập đoàn Mộ Dung thị, thân phận và địa vị tôn quý, thế mà lại xuất hiện ở nơi này mua đồ? Tôi phải nhìn anh bằng một con mắt khác đấy” 

Đôi mày rậm hơi nhíu lại, tỏ ý không vui. Hắn đang tự hỏi, cô từ khi nào thì học được cách mỉa mai người khác rồi a? 

Sự thật thì hôm nay Mộ Dung Phong có lịch đến siêu thị này khảo sát. Nhưng không ngờ lại đụng phải cô vợ cũ ở đây. Hắn chỉ muốn châm chọc cô nên mới bảo là đến mua đồ. Ai biết đâu, sau khi rời khỏi hẳn, Kiều Yến Ly cô lại học được cách chọc điên người khác, còn rất thành thạo nữa chứ? 

“Mộ Dung tổng, hôm nay anh đến đây khảo sát sao? Thật vinh dự cho tôi khi được đón tiếp anh a.” 

Câu nói của lão già kia làm cô giật mình. Thì ra, hắn là đến khảo sát chứ không phải mua đồ. Vậy mà nãy giờ cô lại đi giễu cợt hắn. Mộ Dung Phong sẽ không xem cô là kẻ điên đó chứ? 

 

Aaaaa. Gặp hắn, đúng là chẳng có chuyện gì tốt lành cả. Tức chết cô mất. 

Mộ Dung Phong gật đầu với ông ta, ngữ điệu sắc bén phun ra: 

“Không cần quá khoa trương như vậy đâu.” 

Nhân lúc Mộ Dung Phong nói chuyện với tên kia, Kiều Yến Ly nhanh trí trốn chạy. Đúng là dọa cô một phen hú hồn hú vía đẩy. 

Đế Mộ Dung Phong bắt được, cô không tiêu đời mới là lạ. 

eyJpdiI6Imo1aHh2XC9yOWsxUVF1N2tlNWhZNnBBPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ino4VDk5aVwvQnR5STVoZVc4YVFENE5Ed2dlVVZcL2NFamdPbDJJWXVFclRwVTJYenhYNGdocHJsV2VsRngycE1iRmFBam9kYVlcL3puYW1GZ2RJRmlSbkwrWUlLYk11YkZIaDJTUnRYQ1Nna0trcm44R1cxNU5pZmxcL0FIdUZmNXlSdEpyZitXdVpZSG81cnNWZnZxTnhxcUw4bG5NdXlDMm1VaWdYY3NkSDVGNnBcLzNWbWtmTEp1VWkyaEFxYzdsTUZ5TFZGR1U2RVZUazB6d1NDU2dQUVFpaytaekxzRW8xeXFURTYySDJFZG5HVmZFaDd0ZzVRMitqMnE1Q2F1YW1XTTJ5a0dBQkNIdU1BRTd6eEFLODUwb3hpV3plTVI1NUllaWdQXC9UT0tWTkQ0SktNaW5mNUpMU3F5QjR6NGJPZklTV0cyNjN6Q3JvOHFnb0RLQ1ZRaHMwZXVzT1lYcUphaGpHQVBUQzFvdmpMak9VdE5SamxJRUdtRFZVV292TVBCV0FWcG1OcHFJcFZlbTlrOWFIKzZZb1pSUmFPVHk1Vm43KzZFc0xjcWpuYUh0ek1qUnBzWDh3b2hwTlNvWjZGOEFFakVSVkR0ZFByeXhldkx5S3lkS213d2ZxRmI1SlRycGZ2YXBVT01tYks1WW1yNHBmOUxtMm9cL2gyamMzRjJlcEk2UTJHOENRaGNnNzB0XC9OcWtSd1RydVpNb0pGXC9CRUxiUWJUSU9UXC9OK0FSV01LQjBLS1JyMXdVUmFyRVZtdHoiLCJtYWMiOiJhMzA4MWM0NDM3Y2YxNWExMmU4YzM4NDEwYzEyMzZjNjIxMTZiYTBiYzI0MDQ0MzE0ZTE4ZTk0OGYyYzlmMjU4In0=
eyJpdiI6InoweTNMNHhOTlwvUDh0ZDgwY3loVG5BPT0iLCJ2YWx1ZSI6Inh6NzI2bjVqNDlSc25VdjFLTGFlVkxqMGZnaUJzbk9IZHMzNCtBakMxRXdhaEVWQ3E0SVNzQ1JaQ2dPSkZBVWg3WHNnM2k1ZnhjaFR5d1d0dzhTbDBMTzZoVUwwRERnZ2d2U3hKSllmKzJFaFVIaW5sbHVwbTl6RFBVck5RXC84QzBPK3lVYTB1VjgzN0RqeGFvajIxdTZPZlFEVkplSzZrQm96Nm5VeFVMOENsUUtxeldsOHcybHErM05WdW9zcDB1SEpLMjkrUnByMU9kaklyVVdhZWZGUEFSNWNJZmJiNzVLZDJyMHJGdGRLSVRcL1Q5YkZEck9lOWpRaitoVkRVVTFOU2JsQVV6UWFxVTdrcDU1eHdkUUFlaHpWeEdwd0Z5WkhRUGJTdDVKNmk2cncrY1c2bmFTWDdkM3d2Z1c5YU11c0pzN0xGdmZ0Y2hkTDhpaklSaHhBOENIdCtnSnB6bldtOFFxYTh5Sk9BeEMxb3luOGszOEVxV25SYmVTcW8yIiwibWFjIjoiODUwMGZmZTdkMDc0OTY2OWFkNWI2NWM3MTQ3ZjQ2NzczNWYzNWE0NjVmYTkwYTJkODlhMDcwMDNmY2ZlOWU0YiJ9

Rốt cuộc thứ hắn cần hiện tại là gì đây? Ban đầu, hắn không phải vẫn luôn hi vọng Lý Nhã Đình trở về bên cạnh hắn sao? Bây giờ, người cũng đã trở về, tại sao hắn lại không vui? Hắn còn muốn gì nữa đây?

Ads
';
Advertisement