Mấy cái đuôi sau lưng Cửu Vĩ nhẹ nhàng động đậy, sau đó nói:
- Giờ ta đã che giấu phần lớn ba động suy nghĩ của anh, có điều nếu anh có biểu đạt gì cần âm thầm nói với ta, ta vẫn có thể cảm nhận được như trước...
- Dĩ nhiên... Trước khi tôi và anh vẫn chưa hoàn toàn chia lìa, sự liên kết như vậy tương đối đoàn kết... Cũng là vì an toàn của anh!
Về hành động này, dĩ nhiên Giang Nguyên không cần phải từ chối. Chỉ cần vào những lúc nào đấy, trong những tình huống nào đấy mình đừng để Cửu Vĩ cảm nhận được là được rồi.
Nếu không, một người đàn ông bị Cửu Vĩ rất có khả năng là thuộc giới tính nữ lúc nào cũng nhìn chằm chằm, đây là chuyện cực kỳ kinh khủng.
- Được rồi... Giờ cô đã hoàn toàn giải phong ấn hồi phục rồi...
Giang Nguyên đưa tay sờ mũi theo thói quen, tò mò hỏi:
- Lần này cô về địa cầu rốt cuộc là có mục đích gì?
- Mục đích... được rồi... giờ nói ra cũng dài dòng lắm...
Mọi người đang trong quá trình nói chuyện thì rất nhiều biến hóa trong dự liệu của Giang Nguyên đang bắt đầu chậm rãi hiện lên.
Sư Mang cách đó mấy chục dặm lúc này vẻ mặt do dự nhìn theo hướng đại đội Thiên Y viện rời đi.
Khưu giác nhạy bén nói với y, đám nhân tộc vừa mới đi qua trong đó không lâu, chỉ cần đuổi theo, cùng lắm hơn một giờ sau là có thể đuổi kịp.
Nhưng, sau lưng truyền tới ba động thần lực khổng lồ kia khiến hắn vô cùng kích động.
Gã không biết loại ba động thần lực khổng lồ này có nguồn gốc từ đâu, nhưng gã hiểu rất rõ, đây là ba động thần lực gần giống với phụ thần.
Loại ba động này, mặc dù không thể có khả năng phụ thần giáng xuống lắm nhưng rất có thể là một người có thân phận. Dĩ nhiên cũng có thể là vật kiện năm đó phụ thần để lại nơi này.
Nghĩ tới đây, trên mặt gã hiện lên một tia chần chừ, lập tức phất tay, dẫn tất cả thuộc hạ bắt đầu đi về phiasba động kéo đến kia.
Có điều dù thế nào, nếu có liên quan đến Phụ thần, vậy thì cuối cùng đều sẽ phải...
Với những kẻ đang trấn thủ kia, Sư Mang không để ý lắm.
So với phụ thần, những kẻ được gọi là người trấn thủ này đều là những con kiến hôi. Cho dù thật sự để bọn chúng chạy thoát cũng chẳng phải chuyện gì lớn.
Nếu có thể lấy được Thanh Mị của Phụ thần, hoặc lấy được vật mà Phụ thần lưu lại ba động năng lượng cực mạnh, vậy thì mình thân là Hoàng tộc hoàn toàn có thể dựa vào loại thần lực này tiến hành tẩy huyết mạch toàn thân, giúp sức mạnh huyết mạch của mình đạt đến mức mạnh nhất.
Đến lúc đó cho dù là Đại Vương e cũng cũng phải kính sợ mình mấy phần; thậm chí... chỉ cần sức mạnh huyết mạch của mình đủ mạnh, có cướp ngôi cũng không phải chuyện không thể...
Sư Mang đem theo hưng phấn này hoàn toàn không để ý đến Giang Nguyên, vứt bỏ mục tiêu ban đầu, bắt đầu đi về phía khí tức kia truyền tới.
Đám thú cao cấp khác cũng nhất trí như vậy. Sau khi đám người đầu sư tử cảm nhận được cỗ khí tức này, tất cả những sư tử đều kinh ngạc đồng thời mừng rỡ không thôi.
Không ít người đầu sư tử dẫn theo ba năm hoặc mười mấy kỵ sĩ thú bắt đầu đi về phía có truyền tới tiếng huýt sáo.
Đứng trước một tòa cung điện hùng vĩ, trên trăm kỵ sĩ thú vật bộc phát súc thế. Cánh cổng cung điện từ từ mở ra, một người đầu sư tử hùng tráng và tràn đầy uy nghiêm cưỡi một hùng sư màu vàng cao to, bước ra khỏi cung điện dưới sự hộ tống của những người đầu sư tử.
Sau đó vị người đầu sư tử này vung một cánh tay lên, dẫn đầu chạy về phía đám Giang Nguyên. Những kỵ sĩ phía sau cũng lao theo như nước lũ.
- Cái gì, giờ các anh không cần đi tiếp viện người của các anh?
Eve ở bên nghe thấy Giang Nguyên bắt đầu tán dóc với Cửu Vĩ thiên hồ thì kìm nén tò mò trong lòng, trầm giọng nhắc nhở.
- A... Đúng... Phải đi tiếp viện cho bọn họ mới được.
Bởi vì ban nãy qua ải thuận lợi, hơn nữa đã dự đoán được Sư Mang kia chắc chắn sẽ từ bỏ chuyện đuổi theo đại đội mà đuổi về nên Giang Nguyên đã thoáng buông lỏng hơn. Sau khi hắn hơi sững sốt một chút liền phục hồi tinh thần.
Tuy Sư Mang có lẽ sẽ cảm nhận được dị động của tình hình bên này mà chạy về, nhưng cũng không phải hành động mà giờ mấy người đang chờ đợi. Đột nhiên Cửu Vĩ nói:
- Các người không cần đi... Ta cảm thấy, mấy chục ngàn thước phía trước có một nhóm người đang tiến về phía này, nếu đoán không nhầm....
- A?
Nhìn theo hướng Cửu Vĩ chỉ, đó là vị trí cửa ra.
Xem ra, chắc chắn là đám Sư Mang đang chạy về rồi.
Mọi người cũng lập tức thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần bên Sư Mang không đuổi bắt đại đội Thiên Y viện thì ít nhất là đã đạt được mục đích.
- Nếu vậy, vậy chúng ta không cần vội nữa, chờ bọn họ đến...
Giờ thực lực đã tăng nhiều, hơn nữa còn xác định được mình có thể thoải mái tay chân, không cần bó tay bó chân như ban đầy, Giang Nguyên cũng bình tĩnh lại.
Đầu tiên bên mình đuổi theo bán sống bán chết, bây giờ cuối cùng cũng đến phiên chúng ta đợi quân địch mệt mỏi rồi tấn công rồi.
- Cái đó... Cửu Vĩ, cô nói tiếp đi...
Giang Nguyên đưa tay mò trong balo lấy ra một chai nước, sau khi đưa tới miệng nốc hai hớp lúc này mới sảng khoái nói.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất