- Braun để lại một món thần khí coi như chống đỡ...
- Thần khí?
Giang Nguyên nghe Cửu Vĩ nói vậy sắc mặt hơi đổi, đưa tay móc ra Thần Thú Bát, nói:
- Ở đây cũng có một Thần khí. Không biết có giống với cái này không?
Cửu Vĩ nhìn Thần Thú bát trong tay Giang Nguyên, mắt lóe lên tia cổ quái. Chín cái đuôi xù của nó nhẹ nhàng đung đưa đằng sau, nói:
- Cái này chưa được coi là Thần khí...
- Chưa được coi là Thần khí?
Giang Nguyên hơi sửng sốt, ngạc nhiên chỉ Thần Thú bát trong tay kinh ngạc nói:
- Cô nói đây không phải Thần khí?
- Dĩ nhiên là không phải...
Chính cái đuôi của Cửu Vĩ nhẹ nhàng lúc lắc:
- Đây chẳng qua chỉ là cái chén mà năm đó Braun thích nhất thôi...
- Chén?
- Đúng... Chén! Là một cái chén khá đặc biệt.
Cửu Vĩ cười gật đầu nói:
- Chén này mặc dù không được coi là thần khí, nhưng với yêu tộc mà nói cũng có thể miễn cưỡng được coi là Thần khí thứ cấp...
- Thần khí thứ cấp? Yêu tộc?
Giang nguyên bén nhạy phát hiện ra thứ này, tò mò nhìn về phía Cửu Vĩ nói:
- Ý cô là chủng tộc của cô và sư tử Braun là yêu tộc? hông phải thú tộc sao?
- Á? Dĩ nhiên không phải... Ai tự xưng mình là thú chứ?
Đuôi của Cửu Vĩ chậm rãi lắc lư, nhìn Giang Nguyên nói:
- Yêu tộc chúng ta cùng với Nhân tộc các người đồng đẳng... Lẽ nào các người hoàn toàn không biết những chuyện này?
- Không biết...
Vẻ mặt Giang Nguyên kỳ quái, liên tục lắc đầu, không ngờ sự việc lại như vậy. Hắn không tin Cửu Vĩ lại lừa mình trong chuyện như vậy. Nhưng vì sao trong kho tài liệu của Thiên Y viện không có bất kỳ ghi chép gì?
Cho dù là phong động Long Sơn này, rõ ràng thú tộc năm đó... Không, yêu tộc và nhân tộc từng có hiệp nghị; nhân tộc cũng biết rất rõ có thế giới dưới lòng đất này, nhưng lại không có bất kỳ thông tin nào lưu lại.
Nếu có chẳng qua chỉ là dặn dò hậu thế phải canh phòng phong động Long Sơn này, không cho ai ra cũng không để ai vào!
Rốt cuộc là tại sao?
Trong lòng Giang Nguyên càng thêm nghi ngờ, rõ ràng, Cửu Vĩ cũng không biết rõ rốt cuộc vì sao lại như vậy...
Cho nên, Giang Nguyên không dây dưa về vấn đề này nữa mà tiếp tục giơ Thần Thú bát trong tay mình, nói:
- Vậy cái này có tác dụng gì?
- Không có tác dụng gì đặc biệt... chẳng qua chỉ là bộ đồ ăn Braun sử dụng lâu dài, bị thần lực mấy ngàn năm của hắn xâm nhập, cho nên có một vài đặc hiệu mà thôi...
- Những đặc hiệu này đối với yêu tộc bình thường mà nói, hiệu quả miễn cưỡng cũng có thể coi không thua gì Thần khí...
- Khi ta chưa tỉnh lại, cần càng nhiều năng lượng, thứ này cũng chỉ có một chút tác dụng... Chỉ có thế mà thôi!
- Được rồi...
Giang Nguyên khẽ gật đầu, có Thần Thú bát lâu như vậy hắn thực sự hiểu rất rõ. Cái bát này ngoại trừ có tác dụng với mấy Tế tư thú thần và một vài người đầu thú thì thực sự không có ảnh hưởng đặc biệt gì với người...
- Vậy mục đích cô đến đây là làm gì?
Cuối cùng Giang Nguyên cũng nghĩ đến một vấn đề tương đối thiết thực.
Cửu Vĩ nghe Giang Nguyên nói vậy, chín cái đuôi một lần nữa vung vẫy nhẹ, không chần chừ, nói thẳng:
- Giờ chúng ta gặp chút phiền thức... Cần Thần khí này, cho nên mục đích của ta tới đây là đem Thần khí này về...
- Đem thần khí này về?
Giang Nguyên nháy mắt một cái, sau đó gật đầu.
Đây là một chuyện tốt, ít nhất với nhân tộc mà nói là một chuyện tốt...
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất