Tuyệt Phẩm Thiên Y - Giang Nguyên (full)

 

Không biết qua bao lâu, giọng nói của Sư Khung rốt cuộc vang lên. Chẳng qua trong lời nói không còn sự giễu cợt.   

 

Ánh mắt Hồ Mục mang theo sự thương hại, nhìn Lý Nguyên Bân ngủ say, chậm rãi gật đầu:   

 

- Đúng vậy, thật đáng thương. Chỉ sợ mấy chục năm qua, ông ta chưa từng có một giấc ngủ ngon.   

 

- Muốn có được một số thứ, tổng phải bỏ ra một ít. Bất kể là ai cũng đều phải như vậy.   

 

Sư Khung nhẹ nhàng lắc đầu, sau đó đứng dậy, chắp tay bước xuống ngai vàng, đi đến chỗ Lý Nguyên Bân, nhẹ nhàng đưa tay phải ra.   

 

Tay phải Sư Khung đưa ra, Lý Nguyên Bân đang ngủ say trên ghế dần dần được nâng lên, sau đó được Sư Khung nâng ra khỏi đại điện.   

 

- Dĩ nhiên, chúng ta cũng vậy mà.   

 

Hồ Mục đi theo đằng sau nhẹ thở dài, ánh mắt lóe lên chút mê mang, nhưng sau đó lại kiên định trở lại, hai tay chắp sau lưng, chậm rãi bước ra ngoài đại điện.   

 

Giang Nguyên lẳng lặng mai phục trong bụi cỏ, tầm mắt phóng ra ngoài trăm trượng.   

 

Một đám thú nhân không nhanh không chậm đang cách hắn hai thước đi đến. Trong đó có một con ma thú thậm chí còn cách Giang Nguyên chưa đến một thước, nhưng không hề phát hiện ở bụi cỏ bên cạnh đang có một luồng ánh sáng vặn vẹo tồn tại.   

 

Đợi đám thú nhân này rời đi, Giang Nguyên từ trong bụi cỏ đứng lên. Dưới ánh sáng mơ hồ đó, đám thú nhân cách hai ba chục thước hoàn toàn không phát hiện được sự tồn tại của hắn.   

 

Ngẩng đầu nhìn vào sâu trong bóng tối, Giang Nguyên không hề có ý định tiết kiệm năng lượng, đặc biệt dưới trạng thái Không Minh, tiêu hao năng lượng được giảm xuống, cũng không cần tiết kiệm.   

 

Thiên phú Ngưng trệ không gian xuất hiện.   

 

Trong tình huống không ai chú ý, một bóng người vặn vẹo lặng lẽ bay về phía trước.   

 

Không bao lâu sau, bóng người này cấp tốc quay về chỗ cũ.   

 

Eve đang cẩn thận ngồi trong bụi cỏ, quan sát tình huống chung quanh, chờ Giang Nguyên trở về.   

 

Đột nhiên, Eve cau mày, quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy trong bóng tối dường như có cái bóng nhàn nhạt chợt lóe lên.   

 

Trong lúc cô đưa tay cầm chặt con dao găm, chỉ thấy bóng người kia trở nên rõ ràng, giống như lăng không xuất hiện.   

 

- A..   

 

Nhìn Giang Nguyên xuất hiện quỷ dị như vậy, Eve cũng nhịn không được hít một hơi khí lạnh. Với cảm giác nhạy cảm của cô, thế nhưng lại không nhận ra Giang Nguyên xuất hiện. Điều này thật đáng sợ.   

 

Giang Nguyên dường như cảm nhận được Eve đang kinh hãi, liền cười một tiếng, sau đó bước đến.   

 

- Như thế nào?   

 

Hít một hơi thật sâu, mạnh mẽ ức chế sự tò mò trong lòng, Eve trầm giọng hỏi.   

 

- Khó đấy.   

 

Giang Nguyên nhẹ lắc đầu, nói:   

 

- Đội ngũ tuần tra quá dày, chúng ta không cách nào yên lặng đi qua.   

 

Eve cau mày, nhẹ cắn môi, vẻ mặt đầy khó xử:   

 

- Vậy phải làm sao bây giờ?   

 

- Cũng không còn cách nào, chỉ có thể trở về.   

 

Giang Nguyên thoáng trầm ngâm một chút, khẽ gật đầu một cái.   

 

- Trở về?   

 

Eve sửng sốt, nghi ngờ hỏi.   

 

- Ừm, trở về.   

 

Căn cứ phong động Long Sơn, mấy canh giờ trước không có bóng người, bây giờ đang có một đội ngũ mấy trăm người đang tập trung trên mảnh sân nhỏ trước cửa động.   

 

Hoàng Văn Hiên đứng đằng trước nhất, nhìn cửa hang đen thui, ánh mắt lóe lên sự sợ hãi, hít một hơi thật sâu, sắc mặt nhanh chóng trấn định lại.   

 

Quay đầu nhìn mấy trăm người đằng sau, sau đó vung tay lên:   

eyJpdiI6IjVPTExJK2wwU0JEOWErSmVCMEY2NGc9PSIsInZhbHVlIjoiOXNqWHNMUm1TckZzRU1TS3gwenR6TUNjdGRadEZkMFRMcUhtV0IzU1ZoajdlU1VwaG41VlZKaTdkQ05TVXZPbiIsIm1hYyI6IjQ1ZmNlOWQwMWFmMjE4MWY4MDc1Yjc2ZjY2YzM1NzYwNjNkMjUxNzZlZWQ2ZjM5ZjVlMThkM2Y5ZWY1NTVhMWMifQ==
eyJpdiI6IkdKbTVCUnZOQVVwM2FCK21BV3hZUHc9PSIsInZhbHVlIjoiVm5IdXJranQ4bkc1MG53bWVhZFBCWEVcL2xvOHRjWitrTUZYN08ySkRGblg3MEhcL2p6bldQSGdcL2NyRU1GUU5Eb2RTaTdLUFYrRFJpbGlNRm13TkFubkVOZGJOTmVmeU9BK3dEZVBUcFwvdlk2WnVJblRlZ2ZkQ2lkcWtCaTFlVTNFQmZPVDBha3FkcEtKbGtWRXhEWDNkUT09IiwibWFjIjoiODE4YjMyNzJmMThlMjcyMGEwZTI3N2M0YWFjZDFhNGYzNzM1YTdlNTc3NTE0ZDBjMDRjODg5ZmFlZWZlMWQxYiJ9

- Rõ.  

Ads
';
Advertisement