Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên (Full)

 

CHƯƠNG 352 

“Kể cả hắn có chữa trị giúp muội, nhưng cũng không thể... làm như vậy được.” 

Tiểu Văn vẫn rất tức giận. Cứ nghĩ đến cảnh Cửu Thiên chạm tay lên người mình, cô ta lại cảm thấy mặt mình nóng như lửa. 

Vương Xuyến nhớ lại dáng vẻ quần áo xộc xệch của Tiểu Văn lúc cô ta mới bước vào, có lẽ khi ấy Cửu Thiên đang cởi quần áo cô ta để chữa trị. 

Võ giả chữa trị phải cởi quần áo, điều này rất thường thấy. 

Vương Xuyến nhìn Tiểu Văn rồi nói: “Tiểu Văn. Muội đừng nói chuyện này cho người khác. Nếu người ta đã chữa trị cho muội, khiến tu vi của muội tăng mạnh, hơn nữa còn không cướp đoạt trinh tiết của muội, vậy muội cũng nên tạm thời bỏ qua chuyện này. Nếu muội thật sự quá tức giận thì sư tỷ sẽ tìm người đánh hắn giúp muội.” Tiểu Văn bĩu môi la lên: “ Sư tỷ, có khi tất cả Lôi Đình viện này không có ai có thể đánh được hắn đâu.” 

Vương Xuyến lập tức cứng họng. 

Hai người im lặng một lúc, sau đó Tiểu Văn nói: “Sư tỷ, muội về đi ngủ trước. Tỷ cũng đừng nói cho ai chuyện này đấy.” 

Vương Xuyến nói: “Yên tâm. Tỷ sẽ xử lý nốt mọi chuyện giúp muội. Đúng rồi, Tiểu Văn. Sao muội lại bị thương?” 

Tiểu Văn nói: “Muội...” 

Đoạn sau, Tiểu Văn ngẫm nghĩ nhưng vẫn quyết định không nói. Vì nếu cô ta nói cho sư tỷ biết rằng mình lén lút đến nhà của Cửu Thiên, vậy chắc chắn sư tỷ sẽ mắng cô ta. 

Tiểu Văn lắc đầu, không nói thêm, rồi quay người về phòng. 

Vương Xuyến nhìn bóng lưng của Tiểu Văn, khẽ cười lắc đầu. 

Sau đó Vương Xuyến quay về đứng trước cửa phòng của Cửu Thiên. 

Mấy người hầu nghe lệnh cô vẫn đang canh giữ ngoài cửa. 

Vương Xuyến phất tay nói: “Mấy người đi đi. Nếu chuyện hôm nay bị lan truyền ra bên ngoài, tôi chắc chắn sẽ khiến cho tất cả các người phải rời khỏi Học viện Võ đạo.” 

Ngay lập tức, sắc mặt của tất cả người hầu đều thay đổi, họ vội vàng rời khỏi đó. 

Vương Xuyến gõ cửa phòng Cửu Thiên, lại không đẩy cửa vào. 

Cô ta đứng ngoài cửa, khẽ nói: “Cửu Thiên, cậu đã chữa trị giúp Tiểu Văn đúng không?” 

Trong phòng, Cửu Thiên hé mắt, nói: “Vương sư tỷ, cô biết rồi sao? Tôi không muốn lừa cô, tôi thật sự chỉ muốn chữa trị vết thương mà thôi” 

“Chỉ chữa trị thôi là được. Tôi muốn hỏi thêm một cậu, vậy vết máu trên giường là cái gì?” 

Cửu Thiên bình tĩnh nói: “Đó là máu bầm. Nếu Vương sư tỷ không tin, vậy có thể vào trong xem kỹ. Máu bầm và máu lưu thông vẫn có chút khác nhau.” 

Vương sư tỷ đứng ngoài cửa khẽ gật đầu, nói: “Vậy nói chuyện này sau, ngày mai cậu vẫn còn phải tỷ thí với La Khởi sư huynh. Nghỉ ngơi sớm đi.” 

Cửu Thiên hơi nhíu mày, cứ tin tưởng hắn đơn giản như thế sao? Tuy nhiên chỉ cần tin hắn là tốt rồi. 

Tiếng động ngoài cửa càng lúc càng xa, Vương Xuyến đã rời khỏi đây. 

Cửu Thiên thở một hơi thật dài, sau đó lại nhắm mắt. 

Hôm sau, trên đỉnh núi Lôi Đình Nhai đằng sau Lôi Đình viện. 

Đỉnh núi bao phủ bởi sương mù. 

Dưới sự dẫn đường của mấy người Hoắc Sơn sư tôn, Cửu Thiên bước từng bước đến Lôi Đình Nhai. 

Đằng sau, Tiểu Văn và Vương Xuyến cũng lẫn trong mọi người. Hai người cứ như đã quên mất chuyện đêm qua, vẻ mặt rất bình tĩnh, nhìn về Lôi Đình phía đằng xa. 

Nhìn từ phía xa, Lôi Đình Nhai trông như một tia sét đánh xuống vách đá, có hoa văn tia chớp và mặt cắt phẳng. Mây đen bao phủ xung quanh, thỉnh thoảng có sét đánh trên Lôi Đình Nhai. Trông cũng giống một kỳ quan ấn tượng. 

Có điều màu sắc của tia sét kia trông rất quái lạ, ấy thế mà lại có một màu đen nhánh, vừa nhìn đã thấy hơi rợn người. 

eyJpdiI6ImlSdlBhS3ZBbTlmN3BYMVMxTFFpeWc9PSIsInZhbHVlIjoiOVwvcUFyOXJOaUhkXC9sQ2hxQ3gyakdiTm94UUl4REMwcjE4MjNMSEVMVTI3YzdBWThoT2lTQjg2anJWVmVmQTNmeDdhMk8xT09yK3Q1TGR4UmxpMXZcLys4eG5YejlMMDRnQ2xxWXAzNnJaYmJuVnl5MklHZjBqKzUzSnhjZXI3cloxcjlDYkhqbWxDSVVJXC9zZ1pmMmNYV0dtMkpiNlpYUmNGWWFrbVl5dWdEd2VUXC9FWHIrUVpOeHhmVlNxU3RIRE1jQTM2eFFEZDVWRno4THduOGI3dndidmRYNlhmNjZRRllZdTNhNFZGWkpMNVhtWG1uOVwvYmRCRmJKQmQ0c0V5byIsIm1hYyI6ImRjYTcxNjExYWUzNjFkOTEzOWIyMjlmMGRjNGZiMGYxN2UyNTVjOTliNDdjMDZhNDdmZDdiZmMyNTQ3ODBjYzYifQ==
eyJpdiI6Inl5NzJvVWhJdHpKVnQzdVNvQnlzNnc9PSIsInZhbHVlIjoiM2NsUmVtenNHaUFKQWZoNld6c2FFbno0a3VlOExCTjlTQXl5bFFPUlBGc0FyUGgwcUduQ1FweVwvUUF5QUNxSlVueEZSc2xWQVNsK25SQlhHUmZ1Rk9zOENoamRUTWp1MHk4ZkNCVWx0dklPSzg2RFd3MnV5blY0dmtHaENpZVVQV2RGWXNBanB6ZWlpdUZ1RWZiekRKN2ZFaW4yVm91WDJVR3FGQmlJZGYwWnAzOWdmRDEwQ2VybEZ1NUs5QVwvR3QiLCJtYWMiOiJlZGZjYWUyMzRjMzhkZmVkYWRkNjE4MDc1MWQ2MTJjYWNiY2RhZWM2OTQ5MjRjNTQ3YzBhY2YzOTBlYjNiMWZiIn0=

“Đến cầu Độ Lỗi rồi. La Khởi đang chờ ngươi trên Lôi Đình Nhai. Ngươi có thể tự đến đó.”

Ads
';
Advertisement