CHƯƠNG 390
Viện trưởng liếc nhìn Thân Đồ sư tôn nói: “Ông là đang bẫy tôi hay là cố ý lộ ra sự vô tri của ông? Nhìn kỹ đi, sự tiến cảnh của Cửu Thiên, e rằng lớn hơn những gì tôi tưởng tượng.”
Trên sân, Cửu Thiên từ từ rút trọng kiếm Vô Phong ra.
Ngước mắt nhìn Huyền Phong và Lạc Tinh, Cửu Thiên nói: “Có thể bắt đầu rồi.”
Huyền Phong ôm kiếm, vẫn không có động tác, giống như đã ngủ, chỉ đứng ở đó.
Lạc Tinh ở bên cạnh mở chiếc quạt xếp trong tay nói: “Cửu Thiên, sớm đã nghe nói cậu là thiên tài mạnh nhất trong 100 năm nay của học viện Võ Đạo. Hôm nay cậu nhất định phải khiến tôi mở rộng tầm mắt. Để tôi biết hai chữ thiên tài rốt cuộc viết như nào.”
Khẽ phe phẩy chiếc quạt, chim chóc hoa cỏ sơn thủy bên trên vậy mà bắt đầu hơi thay đổi. Tuy rất nhỏ nhưng vẫn bị Cửu Thiên bắt được.
Cửu Thiên làm như không thấy, bình tĩnh nói: “Đương nhiên sẽ để anh nhìn thấy. Có điều hai người các anh đều không ra tay sao?”
Lạc Tinh nói: “Hai đánh một, còn tranh ra tay trước, thật sự không có phẩm vị. Cửu Thiên, cậu có từng nghe thấy âm thanh sơn thủy chưa?”
Trên mặt nở nụ cười tà, tốc độ phe phẩy chiếc quạt của Cửu Thiên lại nhanh hơn vài phần.
Cửu Thiên nhíu mày nhìn hắn ta nói: “Anh rốt cuộc muốn nói cái gì?”
Môi của Lạc Tinh khẽ động, đột nhiên bên tai Cửu Thiên vang lên âm thanh.
“Tôi muốn nói, cậu sắp chết rồi!”
Vừa dứt lời, Cửu Thiên bèn cảm nhận được bên tai có lực lượng nổ tung.
Hắn căn bản không phát giác canh kình này từ đâu ra, nhưng lực lượng đáng sợ vẫn xâm nhập vào toàn thân của hắn.
Lúc này Lạc Tinh cuối cùng cũng động, bóng người trực tiếp biến mất.
“Sơn thủy có tương phùng, gió xuân cuốn tới.
Mỗi một chữ đều mang theo lực lượng cuồn cuộn, chấn nhiếp xung quanh.
Hàn Liên sửng sốt nói: “Gay rồi, đệ quên nhắc Cửu Thiên sư đệ tên Lạc Tinh này thật ra là một võ giả ám khí.
Cửu Thiên thật ra vẫn chưa tra rõ võ kỹ của Lạc Tinh rốt cuộc là gì. Nếu hắn tra rõ thì sẽ tra được danh hiệu vua ám khí của Lạc Tinh ở học viện Võ đạo.
Võ giả ám khí chủ tu công pháp ẩn nấp, võ kỹ giết người trong vô hình.
Loại võ kỹ này rất khó luyện. Không chỉ cần thiên phú rất cao, điều quan trọng nhất vẫn là sự yêu thích và ngộ tính đối với ám khí.
Võ giả bình thường, giống như học viên của Hoành Sơn viện, một cỗ nhiệt huyết, dũng mãnh tiến bước. Kêu bọn họ làm chuyện ám toán sau lưng như này, thật sự không thể. Hơn nữa bọn họ còn rất khinh thường loại người này.
Loại võ kỹ này, lúc này cũng được gọi là tiểu đạo. Võ giả chính thống đều khinh thường học. Người có thể có thành tựu ở phương diện này càng có rất ít.
Nhưng Lạc Tinh lại là một dị loại như vậy, võ kỹ ám khí của hắn ta thật sự khiến người ta không thể phòng bị.
Gần như trong nháy mắt, Cửu Thiên đã trúng đòn.
Biểu cảm trên mặt Cửu Thiên mang theo sự đau khổ, Lạc Tinh ẩn nấp trong tối còn đang liều mạng sử dụng võ kỹ.
Không ai nhìn thấy từ trong chiếc quạt xếp của hắn ta, vô số đường tơ bay ra, tất cả đều rơi vào võ bào hắc long của Cửu Thiên.
Những tia lực lượng mạnh mẽ không ngừng thông qua những sợi tơ này truyền vào, sau đó nổ ở bên cạnh Cửu Thiên.
Chỉ cần tiếp tục như này Cửu Thiên thua chắc.
Lúc này Huyền Phong mở mắt ra, hơi nhướn mày nói: “Cửu Thiên, cậu sẽ không tệ như vậy chứ.”
Đối thủ này, thú vị, rất thú vị!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất