Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên (Full)

 

CHƯƠNG 427 

Người vui sướng kẻ bi thương. 

Đêm nay, học viện võ đạo nhất định sẽ có kẻ cười người khóc. Chuyện Nhất Nguyên viện đại thắng Âm Dương viện đã lan truyền khắp cả học viện, thậm chí mọi người còn có vẻ muốn bàn thêm tận mấy ngày nữa. 

Chiều hôm đó, Nhất Thanh sư tôn chính thức mang Lầu Các võ kỹ của Âm Dương viện đi. 

Đúng vậy, thật sự là mang đi. 

Nhất Thanh sự tôn cùng Đạo Quang sư tôn hợp lực nhổ Lầu Các võ kỹ của Âm Dương viện lên trước mắt bao người. Sau đó, họ nâng Lầu Các võ kỹ bay đi, trên mặt đất chỉ còn lại có một cái hố cực lớn. 

Trước cảnh tượng này, không biết bao nhiêu đệ tử Âm Dương viện khóc không thành tiếng, cũng không biết bao nhiêu đệ tử Âm Dương viện ảm đạm tinh thần. 

Tóm lại, với Âm Dương viện mà nói, ngày hôm nay không khác gì tai hoạ. 

Sau khi trận đấu kết thúc, Tinh Uyên sư tôn liền cùng Diêm Từ Vũ bế quan. 

Còn bế quan ở nơi nào thì không ai biết được. 

Tại Âm Dương viện, tiếng ai oán vang lên khắp nơi. Dưới sự tàn phá của Cửu Thiên và Diêm Từ Vũ, bao nhiêu trạch viện đều bị huỷ nát. 

Lúc này, Âm Dương viện thoạt nhìn không khác gì một nơi vừa trải qua thiên tai. 

Một đám đệ tử Âm Dương viện thất thanh khóc rống lên. 

“Âm Dương đại trận bị hủy, Lầu Các võ kỹ bị cướp đi. Âm Dương viện còn tồn tại làm gì.” 

“Nhất Nguyên viện khinh người quá đáng, tôi phải đi tìm bọn họ liều mạng. 

“Thôi đi, người ta thắng quang minh chính đại không có vấn đề gì. Chúng ta lấy cớ gì mà đi tìm họ liều mạng. 

“Haizz, Âm Dương viện hưng thịnh trăm năm cuối cùng cũng phải xuống dốc rồi.” 

Từng đợt thở dài vang lên. Không ít người ngồi trong viện của mình, trầm mặc suy nghĩ về con đường tương lai. 

Tuy bây giờ Âm Dương viện vẫn là phân viện xếp thứ hai. Nhưng chỉ cần là người thông minh đều có thể nhìn ra, sự xuống dốc của Âm Dương viện chỉ mới bắt đầu thôi. Không có đại trận, không có Lầu Các võ kỹ, Âm Dương viện chỉ còn lại một cái xác rỗng. Sớm muộn gì cũng bị người ta vượt mặt. 

Rất nhiều đệ tử đã bắt đầu suy nghĩ đường lui. Có thể thấy tới ngày mai, rất nhiều đệ tử sẽ rời khỏi Âm Dương viện. 

Bọn họ không còn có thể ỷ vào danh tiếng của Âm Dương viện mà ngang ngược, không còn có thể dùng thân phận đệ tử Âm Dương viện để hống hách và lấy làm tự hào nữa. 

Hư danh cuối cùng cũng kết thúc, trong nháy mắt, kẻ rơi xuống từ thiên đường như họ mới biết bản thân còn lại những gì. 

Nhất Nguyên viện. 

Mọi người ngồi tụm lại, năm vị đệ tử của Nhất Nguyên viện lại tăng thêm một người, chính là Huyễn Tầm vừa nói muốn gia nhập Nhất Nguyên viện. “Aiya, đây chính là Nhất Nguyên viện à. Ừm, nơi này không tồi, theo lời sư phụ tôi mà nói thì đây mới giống nơi tu luyện. Đêm nay tôi ở đâu đây?” 

Huyễn Tầm nhìn xung quanh rồi không ngừng gật đầu. 

Tiểu Hắc nằm dài ở cửa phòng Cửu Thiên nghi hoặc nhìn Huyễn Tầm. 

Bọn Cửu Thiên không để ý tới Huyễn Tầm, bọn họ ngồi quanh trước bàn, lẳng lặng nghe Cửu Thiên thuật lại chuyện hôm nay. 

Không như mọi người nghĩ, sau khi trở về Nhất Nguyên viện, bọn Cửu Thiên trông chẳng vui vẻ chút nào, thậm chí trên mặt còn có cả sự phẫn nộ. 

eyJpdiI6IlRlWUV0M0V0azFWWkE2clNIRW5FdHc9PSIsInZhbHVlIjoib3pKdXpFOWFwdzZGWSs5T1l2Mm5QdkYzTGVoMWE3XC8xRG1LWEs5b1RsdzZnTUo4NHdqMWdJbEJ1eVE4blwvUXhYd0hcLytFaWd3Q0xaSzV4RVJLQVF1enBhRGVQN1NRVzZoc3EyXC9rYWFCQlVwK05TWWQ0N254amw2MHVzM1Y4XC9EeStHbkV4NmwrRWtYcXhIcHk3bFhFR01ZOXpTcE1sMEVvbG9SVXJnMEVpRXBSekNIM2VTUHdaOURJdE5mcHczUVhpeUx2cXdxNGZwaVJUOXZmeHUycXlSdmpBOERVYnRLbXljcGxFVnc5eVBkQXhSd0phQ2w0MWFmMmpNMlwvXC9CbDNQYTA4bVRsVFNGKzllakloVXhuc3FKVjNIc1RKSG8rQlhsdWtrR2phMWJuTlBRM1lDbUdhV1FxbzFGVjRmRGlLTnR4K04ySEF5U3pib1RyR1YyOGRqMFwvQ1dmYnIyb25iVk1MczhodWlFMnF0eUJhd1IzbkozS3ZPMWQ3bE1PQ1ciLCJtYWMiOiJmNGRiYmM1NTU4OTg3MjhhZGUzZDFmNWRmNDdiZTU1MmYwNjU4NDg2MGQxM2MyOWU0ZjNlNDlkZDczZmJlZmNkIn0=
eyJpdiI6Ik1wTUhxTnB0YUhLRmR5SVwvaDhVWlwvQT09IiwidmFsdWUiOiJwa1ltOHhKaytvV0N3MFVkcm51ZDZmd1ZWXC9GdVlOdFhLeUZ2SmYyNUcrNHV4dDI0M2o5eitcL1RPNXk1dVFESXllaVwvV2dkak5UK1hTK2lqcnF4SXFYRWtvNDRneE5tdHNqTUtKckJjMHUxV0hkXC9rdzZTdGs4ZEhPYXAyN0ttY2tFcTI1QVhlNWIxOE9pZTVoSiswSUZNTUNka3JvblVOQ0VKQXVcL1hWbWxWRERINEptSmVoeWdUOUE5MjdpdHN6azdOXC9tcVJCT2YyZW5yUHU4UFI3VDdHOHdOOGxwcm5NamZ4QTJSYWxpQUp0RFBJcnRrRXUzSnNIbXRITnBsQnczVzZTbW9lOEJBZXlwMTNKVWtcL2R3SXc9PSIsIm1hYyI6ImZjNmMyYTYwYjVkMzA3ODRhNTljZDVkZGE0MGMxNWNkMDI3MzE3ZmY5ZDIyMThjMWIxNTNlNjAwMGI2MDhiYzAifQ==

"..... Tinh Uyên dùng tính mạng người nhà của đệ để uy hiếp, đệ không còn cách nào chỉ có thể buông tha Diêm Từ Vũ. Sư tôn, con muốn xin nghỉ, đêm nay phải chạy về gia tộc ngay, mong sư tôn cho phép.

Ads
';
Advertisement