CHƯƠNG 473
“Làm quan?”
Cửu Thiên nghi ngờ nói, ánh mắt ẩn chứa sự khó hiểu.
Hàn Liên từ từ giải thích: “Sư đệ Cửu Thiên, huynh nhớ huynh đã nói với đệ, rằng là bây giờ thân phận thật sự của đệ không thua kém bất cứ Hộ Quốc nào đúng không?”
Cửu Thiên gật đầu nói: “Đúng là sư huynh đã từng nói. Nhưng đệ chỉ có thân phận học viên của học viện võ đạo mà thôi, nó có liên quan gì đến việc làm quan?”
Hàn Liên cười nói: “Ha ha, có liên quan đấy. Sư đệ Cửu Thiên, có thể đệ không biết, mỗi một học viên tốt nghiệp từ Học Viện Võ Đạo đều có cơ hội lăn lộn ở nước Võ Đỉnh. Lấy quy định của Đông Hoa châu đi, sau ba năm kể từ khi tốt nghiệp học viện võ đạo, học viên có thể lấy thân phận đệ tử, tham gia cuộc thi tuần tra sứ ở thành Đông Hoa. Chỉ cần đỗ là có thể trở thành tuần tra sứ sơ cấp của nước Võ Đỉnh, tương đương với chức Trấn thủ, chỉ không có binh quyền nhưng vẫn có thể quản lý Hộ Quốc. Nghe hay đúng không?”
Nghe xong Cửu Thiên hai mắt tỏa sáng, nói: “Có quy định như vậy sao? Lúc đó đệ còn tưởng huynh chỉ muốn khoe khoang với Chu Trấn thủ chứ. Hóa ra sau khi tốt nghiệp học viện, còn có đãi ngộ như vậy.”
Hàn Liên cười to nói: “Đúng vậy nếu không vào Học viện Võ đạo làm gì? Chắc huynh không cần nói, gia đình bình thường muốn làm Trấn thủ là chuyện khó khăn đến mức nào đúng không? Nhưng chỉ cần là học viên đệ tử tốt nghiệp từ Học viện Võ đạo sẽ tham dự cuộc thi tuần tra sứ. Điều này đã may mắn rồi, nhưng huynh không chỉ muốn nói đến điều này, có cái còn trâu bò hơn.”
Hàn Liên dừng lại một chút, rồi chấm nước bọt vẽ ba đường lên bàn, đầu tiên hắn ta chỉ vào đường dưới cùng nói: “Tuần tra sứ chia làm ba cấp, tuần tra sứ sơ cấp, quản lý Trấn thủ. Nếu phát hiện ra Trấn thủ lơ là, bỏ bê nhiệm vụ, hãm hại người dân, có thể bắt giam rồi báo cho Châu mục. Chức này có bổng lộc, nhưng không chia cấp, hầu như đều là võ giả trên canh cảnh. Cả đời cùng lắm cũng chỉ có thể nhỏ như lưu manh ở thành Long Cửu. Nếu đến thành lớn, thậm chí còn chẳng có tí gì. Chẳng còn cách nào khác, Trấn thủ nào cũng có mấy thuộc hạ là võ giả Ngoại Canh cảnh, một Tuần tra sứ sơ cấp nho nhỏ định quản lý thì đúng là chọc cười người khác.”
Hàn Liên chỉ đường thứ hai nói: “Nhưng mà nếu thăng cấp làm Tuần sử trung cấp vậy đó lại là một chuyện khác. Quan viên dưới Châu mục đều phải lễ phép với đệ. Nơi tuần sử đi qua dù là quan viên lớn nhỏ cũng đều phải cung kính như thấy Châu mục. Có cấp bậc và lãnh thổ.
Lãnh thổ chính là quê hương của Tuần sử trung cấp đó, đều do người trong gia tộc hắn ta bảo vệ. Hắn ta còn pháp luật nước Võ Đỉnh bảo vệ, muốn binh có binh, muốn quyền có quyền. Có thể tự xây dựng năm trăm đến một ngàn người thân cận thành vệ binh. Dù lãnh thổ không quá lớn, cùng lắm cũng chỉ có một thành nhưng chắc chắn nó là của đệ. Đây cũng là cách mà nước Võ Đỉnh chào mời các cường giả.
Cửu Thiên hít một hơi sâu, địa vị này đúng là khác hẳn người bình thường
Chắc chắn đệ sẽ đỗ kỳ thi đó. Cho nên, cách của huynh là đệ trở thành Tuần tra sứ trung cấp rồi quay về. Đến lúc đó, đệ có chức quan, cả thành Long Cửu này sẽ là lãnh thổ của đệ. Dù Huyết Sát Môn có tài giỏi thế nào, cũng chắc chắn không dám đụng tới quê hương của một Tuần tra sứ trung cấp. Dù cho gan hắn ta lớn bằng trời, hắn ta cũng không dám tới.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất