Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên (Full)

 

CHƯƠNG 481 

Đông Hoa bao la, diện tích vô cùng rộng lớn. 

Tuy chỉ là một châu nhưng trải dài hàng ngàn dặm. 

Không thể vượt qua bầu trời nếu không dựa vào hư không, những con chim di cư về phương Nam bay không ra khỏi vùng đất đó. 

Dân số vượt hơn trăm triệu người cùng vô số thú dữ. 

Toàn bộ châu Đông Hoa, trong số mười tám ngàn châu ở nước Võ Đỉnh cũng có thể xem như là một trong một ngàn châu đứng đầu. 

Trong châu có rất nhiều thành trấn lớn mọc lên như nấm. Nổi tiếng nhất chính là thành phố chính của châu, thành Đông Hoa. 

Nghe nói quốc chủ của nước Võ Đỉnh đã từng ghé thăm thành Đông Hoa một lần, lần đầu tiên nhìn thấy thành Đông Hoa, ông ta lập tức cảm khái: “Phương Đông mênh mông rộng lớn tạo ra thành phố hùng vĩ, nổi tiếng và thịnh vượng khắp thiên hạ!” 

Câu nói này có thể hình dung danh tiếng của thành Đông Hoa. 

Câu nói này nổi tiếng đến mức vẫn còn được khắc trên bức tường của thành Đông Hoa ngày nay. 

Lần đầu tiên khi Cửu Thiên và Hàn Liên nhìn thấy thành Đông Hoa, bọn họ đã vô cùng choáng ngợp trước sự hùng vĩ của nơi đây. 

Bức tường thành sừng sững cao khoảng chừng trăm mét, toàn bộ đều được làm bằng gạch đá màu đen, sau đó đổ sắt nung chảy lên đó, nhìn tổng thể đen nhánh như mực, tỏa sáng rực rỡ dưới ánh mắt trời. 

Cổng thành dường như không phải dành cho người bình thường đi lại mà giống như dành cho người khổng lồ, hai bên cổng đen đỏ đều khắc những hoa văn phức tạp, rõ ràng là một trận pháp công thủ. Nhìn từ xa, Cửu Thiên cũng có thể cảm nhận được sức mạnh cuồn cuộn và to lớn truyền đến từ cổng thành. 

Sông đào bảo vệ thành phố như dòng nước chảy xiết, có mười cây cầu sắt, vô cùng kiên cố. 

Hai bên tường thành còn có người khổng lồ thật sự đứng vững vàng, bọn họ cầm trong tay mũi đao, trợn to đôi mắt. 

Đây cũng chính là con rối nổi tiếng của thành Đông Hoa, quỷ thần đứng hai bên trái phải, nghe nói đều có sức mạnh để chống lại cường giả Võ Tôn cảnh, quả thực 

mạnh mẽ đến cực điểm. 

Khi vào đến thành, đường phố rộng rãi đủ để mười chiếc xe ngựa có thể đi song song với nhau. 

Trà quán tửu lầu mọc lên san sát. Những cửa hàng lầu các như cá diếc qua sông. 

Ngẩng đầu nhìn về phía trước có bốn tòa tháp cao trăm mét đứng sừng sững ở bốn hướng Đông, Tây, Nam, Bắc của thành Đông Hoa. 

Đây chính là tháp bảo vệ bốn phương, được đúc bằng sức mạnh của tứ tượng thần thú, chia thành Đông Thanh Long. Tây bạch Hổ, Nam Chu Tước, Bắc Huyền Vũ. Trong đó lấy Đông Thanh Long làm chủ, huy động sức mạnh của trời và đất tạo thành. 

Ngay cả cường giả Võ Tôn cảnh cũng không dám làm càn trong phạm vi canh giữ của thần tháp. 

Dòng người chen chúc nhốn nháo, kề vai sát cánh. 

Thương nhân không ngừng lui tới, ngựa xe như nước, cho thấy sự phồn hoa của thành phố rộng lớn. 

Cửu Thiên ngắm nhìn trước cổng thành ước chừng một nén nhang, lúc này mới tán thưởng một câu: “Thật sự là một thành phố hùng vĩ” 

Hàn Liên bật cười nói: “Cửu Thiên sư đệ, mới thế này mà đã kinh ngạc rồi, ha ha, xem ra đệ còn phải nhìn ngắm thiên hạ nhiều hơn nữa. Nếu sau này đệ đến đô thành của nước Võ Đỉnh thì chẳng phải sẽ ngạc nhiên đến mức rớt răng hàm sao?” 

Tiểu Hắc cũng sững sờ vì sự phồn hoa trước mặt, nhìn chằm chằm mọi thứ xung quanh. Nó giống như lần đầu tiên nhìn thấy thành trấn của con người vậy, để lộ vẻ mặt vô cùng tò mò. 

Cửu Thiên liếc nhìn Hàn Liên và nói: “Hàn Liên sư huynh, chẳng lẽ huynh đã từng đến đô thành của nước Võ Đỉnh rồi sao?” 

Hàn Liên ha ha cười nói: “Cửu Thiên sư đệ, đệ xem thường huynh phải không. Dù sao sư huynh cũng là một người từng gặp qua nhiều người trong thiên hạ rộng lớn. Đệ biết cái gì gọi là thiên hạ rộng lớn không, đó chính là... một thế giới cực kỳ to lớn. Không phải huynh khoe khoang với đệ, sư huynh đã từng đi qua rất nhiều thành phố lớn.” 

Cửu Thiên thản nhiên nói: “Đệ chỉ biết mỗi khi có người nói với đệ rằng mình không khoe khoang thì câu tiếp theo nhất định sẽ khoác lác. 

eyJpdiI6InBtMys1SlBiUnNuREI2clVcL0REUnl3PT0iLCJ2YWx1ZSI6ImlBUEorNTRlK1VVdFBld1VDazVSaktUSW13a3FSSHd5S3A1SDN3WmlcL3EyQ295UXIzUHRvSnp0TUl4cUFKbUpcL1RDM3AxQ1RvRWVncGNWUkx5ZGNsOFJrUGpyTDM4b0RsYXFwVGpKVGpydk9ocWpRMHRRaDAzTGRNVHdQMHVRN2FGOEQzeWRRK1UyZGRmNVI5MW9hV0YxZWZkbTBPeWNTeThJbXpPcHJOXC85OVhLbUNkU09MUERQNWU2MzNXdGtUWGtDelZGNWg0YUV3YzJaVlBcL3I4SVNGRlloaGF4bVA2aThoZWU3a2JpbE5mNGY4Yk1iTVFLZ2ZlMU9BdDcyZVIzZXJpZkp5czhFVStoc2hFTHVIb3R3bkdTT3V5YU5DbG82TUJQS2RTWUJjWlhDeVwvOEJIcDhBMm85WmhtdGhcLytpM2hFT0dkUm1cL1UwREV6V1BwSiszRzJkdlZEZTJCY2tPTGhrYXdySTFpNDNyVE0yUldhMHFKSFZaRlZLc09NUVZlbUljbGoySFwvdHcwQVEwK1BuWkswTVBFRTBWWnRDVkZMTFB3S1YxaTQ2RG5ZeEh3K1hJYkFRMVZUQTVydnl3byIsIm1hYyI6IjFmMWRiODExMGUyZTQwNmIyOTkzNGUyZDZiNzJiYjhkMjQ1MTY2ZjkwZTRhZTk3OWU4ZmZjMGQ0MDI1OGRmYjAifQ==
eyJpdiI6IjZrd1wvTjZibUEyMWk2THUyQ0l5N1FRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlJHcEpwVFlPRktYXC9STHhlakg5YjZLREVYQm0zUk1UNUNRbHJlY2ZtdFZVMlVKd2NQMTQraFd3TkF0cHF2T2hIdkEyV2UrQmJ3ZFJsV3M3cTJvYVZyNE1VRDREM01JU01JWEp4QVhmUk51eDNZc1pFbXlxSnJWWjdEVUJnd2Z0ZE9jNVlcL05FZ1dCTUkwaFZtZEhhOXUrdFJNZTBYa0pzUVJDRkJyNXlsSCt1ZVRRdEYxaFluYzJIbDFwdVNWSmlDclZ6Nm91eDhtbDJOb2t6NzV1dms0QT09IiwibWFjIjoiNGEwMzY5YzQ1MjY4NTQ5MGYyZTNiOWQ4OTE4MzNkYzE3MjEzNzk5ZDM4YjFjY2E4MGM2MzhhMjQ5YzE3Y2QxZCJ9

Cửu Thiên cũng chẳng màng để ý đến Hàn Liên sư huynh, ôm Tiểu Hắc phiên bản thu nhỏ bước vào bên trong.

Ads
';
Advertisement