CHƯƠNG 482
Bọn họ cưỡi Vân Thiên Tước nên không thể mang vào trong thành, đành phải gửi nuôi tại chi nhánh Ngự Thú Trai bên ngoài thành. Nhưng cũng không thành vấn đề, dù sao đều là chi nhánh của Ngự Thú Trai, chỉ cần chi nhiều tiền vàng hơn mà thôi.
Hai người đi lang thang trên đường phố thành Đông Hoa, cũng không biết có phải do ảo giác hay không, Cửu Thiên phát hiện dường như các cô nương trong thành phố lớn đều trông xinh đẹp hơn rất nhiều.
Sau khi cẩn thận quan sát, hắn mới nhận ra không phải dung mạo của mọi người trông đẹp hơn mà là trên người bọn họ dùng rất nhiều son phấn.
Hương thơm tao nhã kia thật sự khiến người ta say mê. Còn có quần áo của bọn họ, sao lại ít như vậy...
Chà, Cửu Thiên cảm thấy mình có chút thích thành Đông Hoa rồi đấy.
“Hàn Liên sư huynh, bước kế tiếp chúng ta sẽ đi khảo hạch sao? Huynh có biết địa điểm khảo hạch ở đâu không?”
Hàn Liên sư huynh tùy tiện đáp: “Huynh làm sao biết chứ, tìm người hỏi thăm thôi. Cửu Thiên sư đệ, chúng ta tìm một chỗ có thể ngủ trước. Chúng ta đã đi đường mấy ngày nay, nên cần phải nghỉ ngơi cho thật khỏe, sau đó mới có tinh thần tham gia khảo hạch, mới có cơ hội thi đậu, có đúng không? Huynh sẽ đưa đệ đến một nơi vô cùng trâu bò để tham quan. Đừng sợ tiêu tiền, sư huynh mời khách.”
Cửu Thiên nghi ngờ hỏi: “Hàn Liên sư huynh, chẳng phải đây là lần đầu tiên huynh đến thành Đông Hoa à? Sao huynh lại biết nơi trâu bò gì đấy? Thôi quên đi, đệ đi theo huynh, huynh đừng để chậm trễ việc chính là được.”
Hàn Liên sư huynh vỗ ngực cam đoan nhất định sẽ không làm hỏng việc.
Nói xong, Hàn Liên sư huynh bắt đầu dẫn Cửu Thiên rẽ trái rẽ phải, nhìn ngó xung quanh, giống như đang tìm kiếm một nơi có dấu hiệu đặc biệt vậy.
Không lâu sau, Hàn Liên sư huynh tìm thấy một cửa hàng trông rất bình thường.
Không nhận ra cửa tiệm này buôn bán thứ gì, cũng không giống một cửa hàng, càng không giống trà quán tửu lầu, ngoài cửa có một quầy hàng, bên trong được che phủ nghiêm ngặt, hơn nữa còn ở trên một con đường náo nhiệt như vậy.
Trước cửa tiệm có một biển hiệu đề chữ “Tiền Chấn Bát Phương”.
Bốn chữ này thật sự rất có trình độ, e rằng có thể trở thành mong muốn cả đời của không ít thương nhân.
Hàn Liên sư huynh chỉ vào tấm biển hiệu và nói: “Tới rồi, tới rồi. Cửu Thiên sư đệ, ha ha, chính là chỗ này. Huynh đã sớm nghĩ đến loại cửa tiệm này lâu lắm rồi, chết tiệt, lần này nhị thúc cũng không thể quản, đại ca cũng không quản được. Không ai có thể quản được huynh, ha ha ha.”
Hàn Liên sư huynh bật cười thành tiếng, thu hút sự chú ý của đám đông xung quanh.
“Người này có bệnh sao?”
“Đừng từ bỏ việc điều trị chứ!”
Cửu Thiên cũng kéo giãn khoảng cách với Hàn Liên sư huynh, giả vờ rằng mình không quen biết hắn ta.
Rốt cuộc Hàn Liên sư huynh cũng thu lại nụ cười, kéo Cửu Thiên đến trước quầy, lấy một túi tiền vàng nhỏ ra, ném lên quầy và nói: “Cho đại gia hai gian phòng, một rộng rãi, một sáng sủa. Đúng rồi, còn có phục vụ đặc biệt nữa.
Cửu Thiên nhìn Hàn Liên bằng vẻ mặt quỷ dị, chẳng lẽ chỗ này là...
Ngay khi Cửu Thiên cho rằng người đàn ông trung niên ngồi sau quầy sẽ tỏ vẻ thấp hèn mời bọn họ vào trong.
Thì người đàn ông trung niên lại khinh bỉ nhìn Hàn Liên và nói: “Xin lỗi, mời đưa thẻ pha lê ra.”
Hàn Liên nhất thời sửng sốt nói: “Thẻ pha lê, thẻ pha lê là gì, có quy tắc như vậy sao?"
Vẻ khinh thường trong mắt của người đàn ông trung niên càng tăng thêm mấy phần, nói: “Ngay cả quy tắc này mà cũng không biết, tại sao còn đến nơi này của chúng ta? Tốt hơn hết là cậu đi đến một nhà trọ khác đi, trên góc phố có một cái, Đại Thông Phố, một đồng bạc một đêm, tôi cảm thấy rất thích hợp với cậu.”
Cửu Thiên chậm rãi lấy thẻ vàng của mình ra và nói: “Ông nhìn xem, cái này dùng được không?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất