Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên (Full)

 

CHƯƠNG 555 

Quan Hán hừ lạnh một tiếng, không đấu võ mồm với Cửu Thiên nữa, xoay người bước vào bên trong võ đài. 

Ngọc Châu Mục đi đến bên cạnh Cửu Thiên, nhẹ giọng nói: “Cửu Thiên, cậu chuẩn bị thế nào rồi?” 

Cửu Thiên đáp: “Chuẩn bị xem như cũng đầy đủ.” 

Ngọc Châu Mục nhẹ giọng nói: “Cửu Thiên, về sau cậu có thể đánh cậu ta, nhưng nhất định không được giết cậu ta. Nếu không, cậu sẽ gặp phải phiền phức lớn đấy.” 

Cửu Thiên đang định chuẩn bị đi vào thì lập tức dừng bước lại. 

“Châu Mục đại nhân, hình như ngài rất tự tin rằng tôi sẽ giành chiến thắng trong trận chiến sinh tử ngày hôm nay. Có thể nói cho tôi biết tại sao không?” 

Ngọc Châu Mục khẽ mỉm cười, nửa thần bí nói: “Những bản lĩnh khác của tôi đều ở mức bình thường, nhưng năng lực phán đoán lại rất chuẩn xác!” 

Câu trả lời này tương đương với không trả lời, Cửu Thiên lại nhìn Ngọc Châu Mục vài lần, đột nhiên nói: “Châu Mục đại nhân, sau trận chiến này, tôi còn muốn tham gia cuộc thi Tuần tra sứ cấp trung, mong ngài giúp đỡ tôi.” 

Ngọc Châu Mục nhìn Cửu Thiên một cái thật sâu và nói: “Dã tâm của cậu thật không nhỏ. Được, nếu đánh thắng Quan Hán thì tôi có thể nói cho cậu biết trước nhiệm vụ của kỳ khảo hạch là gì.” 

Trong lòng Cửu Thiên khẽ động, trong mắt cũng thoáng hiện lên một tia vui mừng. 

Khẽ gật đầu rồi bước vào trong võ đài. 

Đám đông xung quanh đều nhìn Cửu Thiên và đám người Ngọc Châu Mục bằng ánh mắt rực lửa. 

“Đây chính là cậu Cửu à, quả nhiên là tuấn tú lịch sự.” 

“Nhìn khí thế của Cậu Cửu, cho dù đánh với Quan Hán cũng không phải không có phần thắng” 

“Tôi cũng cảm thấy vậy. Trận chiến này rất đáng để xem!” 

Một đường thông suốt không có trở ngại, Cửu Thiên đi vào trong võ đài. 

Khi Hàn Liên sư huynh tiến vào còn thuận tay lấy hết tất cả tiền trên người Lưu Lão Lục, bảo đảm không còn chừa lại một đồng nào cho người kia. 

Không có sự ngăn cản của Lưu Lão Lục, đám đông bên ngoài cũng lao vào như ong vỡ tổ. 

Cho dù phải xếp thành bức tường người thì bọn họ cũng phải xem trận chiến sinh tử hôm nay. 

Cửu Thiên và Quan Hán lần lượt bước vào võ đài. Khi họ vừa mới đi vào thì đã thấy vô số khán giả đứng dậy hoan hô. 

 

Trên mặt Quan Hán lạnh lùng như băng, không chút để ý đến những người này, đi thẳng đến bên cạnh sân ngồi xuống, ném áo choàng đi. Một số khán giả lập tức nhường chỗ cho hắn ta. 

Một đám đệ tử của Huyết Sát Môn cũng ngồi xuống phía sau Quan Hán, trên người bọn họ có sát khí tản ra, đủ khiến cho những người nhát gan tè ra quần ngay tại chỗ. 

Cửu Thiên và đám người Ngọc Châu Mục ngồi xuống một bên khác, vô tình hay hữu ý mà Tiếu Nhi lại ngồi bên cạnh Cửu Thiên, còn cách hắn rất gần. Cửu Thiên có thể ngửi được mùi hương thơm truyền đến từ trên người Tiếu Nhi. 

Mùi hương dễ ngửi hơn nhiều so với mùi phấn son thông thường, nếu không có gì khác thì chắc hẳn đây là mùi hương của cơ thể. 

Tại sao lần trước hắn lại không ngửi thấy nó nhỉ? 

Chẳng lẽ là do lần trước hắn đã không chú ý đến? 

Trong đầu Cửu Thiên tràn ngập những suy nghĩ linh tinh. Vào đúng lúc này, hắn thấy một người đàn ông mập mạp đi vào trong võ đài. 

Võ đài to lớn như vậy được làm bằng sắt đá Thanh Hồng, không chỉ chất liệu rất cứng rắn mà khi di chuyển trên đó còn có thể phát ra âm thanh vô cùng rõ ràng. 

Có thể bởi vì người đàn ông mập mạp này quá nặng nên khi ông ta đi trên đó đã phát ra âm thanh cực kỳ hùng hồn, toàn bộ võ đài đều có thể nghe thấy rõ ràng. 

eyJpdiI6IlFlekx0XC9nblwvMVwvMUxwVDM2Yjk5akE9PSIsInZhbHVlIjoiNUllXC9ERjlJUlNnTWRtZEswYTZlNk9LMURvcVhPdjNnaTNlUHNSY0NkbUNrSkJBcjJ6NlllTzhETndudFMweGI0aWJ2alpWNDdodlVSTlRDZVBJdFVxRVJPNFJMMzlOdmZpSmF6dzV4OXphNmNhOFRuUFFmOTU1Vjk0M3U3dWg5TVJpRVcwVjdjMEh2Q2dRWUJCWkNDblZuc0UzYlR3YW1ydm5WalVaTFJPSG5Ma2tnd2pHVWRlYTJrQ3dqNmhrSnFtS3ZnVitLemRWVDhENkVoRDl4SHlZUU1xUklsR2JjS0dxcWo5ZG1NNnN1VkZYMmlMcTlrWHU1QVBKSVwvcnpzcEw1bmlHK2tkdkpWSGJwSjZOdUdBMjBqSDN0dTlDWkRqdmFuREZrbGlOb29QNzhoVHZUV2hxc1lOYzZUQk9hclE2d28yMlpTcHprVWZHa1h5UXo2TTdXYmRjRkJ3U3RIN2psR1RMNDBKRTVRTGdjanJxaWRrSDcyM3hwSXpweUJraU5QdG5YbFhyVUJqNTEzSHJRVE5hTXFoM3hBOW1DOGtRU0hMaDJtbE5rVVBPNm13Y0x3TGZrQk9pNWV1VW5HSUdQMmI1MUhVMTJXOTc2a25LZzNlVWlTVWVSTG9XcGFjR2thRUVmZHdhVG5mcjJZWFwva1llcElueVJWOXRVUHVZdlVDYkN6U0ZrWDQ0M2RcL3U5QXNPdVVjb1l5XC9ZYjJ4bm9ocVBDWjR1a24zYkdWZ01rTW1lQ0ZSc3V1OGNveWRSaUdxM3ZIb0lQS2c5QWhabzM0WllOa0V1eDlZK0o0ZG1MZEt6TXd6U0p1d1IxK05yM05lRWhwdXN4M2tEMWZNZmE3Z0RrcXh1Sks2WlRoVWNGeUpERGQwa2xoMkg5dmJWVE1RZDNLODdwamY5WU5KTkJhdVBZYzVhbFRXeG1ZdkZcL09uTndwd2FCY2NVdnhYZXdRclVYeWtlQmZEeTBMVWZzY1NqVVdsaXlHazlvbFRJWFdkRlhvTU1cLzVPWGFna1p5UUtZN09Ob2d0RmJmTFdKOGRDcHN6S3Vob3pONFVjN3k0ZkFISllVcE9ITjRwcWlZMnBpNER2NE43REV2SDBuT08xTU9RVFhtdUhueWRETVpXYnk5aTQzb1ozcHNtclhGY2JvWVYxXC9YTzJDVlVwSnFsc0dPaXVqbHlDTjY0aGxxYXY3bDBlV2dhdDF6cGwwK1VySjZXWWt2ZWZcL0o2TldTTWJKZnlXTzVBPSIsIm1hYyI6ImE0YWY5MjQ3M2MwOTZjYjNjOTdkYWFkMjM3MmFjM2E2MGU3MGVjMjNlZjAxNGI0N2ZmODU5M2EwYzhlNWM1NzkifQ==
eyJpdiI6IjYwNEV1Ym1xeXpua1RObHlYRTZoa2c9PSIsInZhbHVlIjoiYzVTYk9LXC9zWGNIbnRLUU1FXC81NWFUeGJCZGZGeXpMVk01UmtBMGt5eG9MQjFRc2dta2xHdGlVbFRKQ1lHU0gyUEhEc0k4TzhpT3hya1A2M1NwcU1FN01NaThJRkg2ekRSNjZJTlZGeVN1MDFQbmYyYzZkMUlwQ2VLbm5jY05YN203YkVmYmswOE1ySFQrNFp2dW81d1ljNmZpNWdaalVcL1VIZVFMOTdES0p0UzcxNjBNcFpjWWxhWUl2S2FEN2poaHNGeFhWNkFaandVUWxVVUVjdmoyQnExWkVcL3I0Q1M4enhFZ0xaYktFRFlvNUtxUld4SFZMOUNhXC9hanIzQUFOTlZRTGNzOXVvVTdJNGNoMnR2Wkxwdz09IiwibWFjIjoiOGFhZWE3ZDZjZTE1Y2JkZDNmMThiYWQ1OTk2YWU2ZGU4MzZiMzRkOTUzMjkyYmM2ZGJmZTIwNGU0ZDI1Y2RlNCJ9

Một số người bình thường có lẽ không biết rõ về cái tên này của Quan Hán, nhưng danh hiệu Huyết Thủ Đồ Phu Lãnh Thiên Kiếm này thật sự như sấm đánh bên tai.

Ads
';
Advertisement