Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Lâm Phong (FULL)

Sau khi trở lại khách sạn, Lâm Phong bắt đầu nghiên cứu bản đồ bí cảnh Tây Hải do Ngũ lâu chủ của Phong Vân Lâu tặng cho. Anh phát hiện nội dung bên trong tấm bản đồ này cực kỳ ít ỏi, chỉ vẽ lại sơ lược địa hình, còn thông tin chi tiết về mỗi địa điểm thì không biết.  

 

 

Nhưng ở trên bản đồ có một ký hiệu ngôi sao đỏ cực kỳ bắt mắt. Dựa theo lời mô tả thì tại vị trí của ký hiệu ngôi sao đỏ tồn tại cơ duyên cực lớn...  

 

"Cơ duyên lớn?" Lâm Phong ngồi xếp bằng, híp mắt trầm ngâm.  

 

Anh không tin trên đời này lại chuyện tốt như vậy. Nếu có cơ duyên thạt, tại sao Phong Vân Lâu lại mang nó đi bán đấu giá? Có điều dù ai ai cũng biết rõ chân tướng đằng sau không đơn giản, nhưng chắc chắn vẫn sẽ ghé qua xem thử...  

 

Vì đó là bản tính của con người!  

 

Thà tin là có chứ không thể không tin.  

 

***  

 

Sáng sớm hôm sau, Diệp Thiên Tâm tông cửa xông vào, cắt ngang buổi tu luyện của Lâm Phong.  

 

"Cậu Lâm, cậu đúng là thần! Quả nhiên bí cảnh Tây Hải không hề mở, có người tiên đoán rằng có lẽ phải chờ thêm ba ngày nữa.  

 

Ngoài ra, đêm qua Hàn Khưu và Thần tử nước Oa chạm trán, hai người họ đấu với nhau một trận, vốn đang bất phân thắng bại, ai mà ngờ môn chủ của Minh Kiếm Môn bỗng ra tay đánh lén, kết quả là Hàn Khưu bị thương nặng, đành bỏ chạy."  

 

Lâm Phong vốn định tẩn cho Diệp Thiên Tâm một trận, không ngờ lại nghe thấy tin này, ngạc nhiên hỏi: "Hả? Chưa chi Hàn Khưu đã bị thương nặng rồi sao?"  

 

"Chứ còn gì nữa! Hàn Khưu là một trong những cường giả siêu cấp khu vực Trung Á, trước giờ luôn đại diện cho sức chiến đấu đỉnh cao của người Đại Hạ chúng ta kia mà."  

 

Nhớ tới cảnh tượng Hàn Khưu xuất hiện tối qua, Diệp Thiên Tâm không khỏi thổn thức trong lòng.  

 

Sau vài giây tạm dừng, Diệp Thiên Tâm nói tiếp: "Hiện tại, có thể xác định chắc chắn bí cảnh Tây Hải sẽ mở ra trong ba ngày tới, giờ các thế lực lớn trong thành đã bắt đầu bắt tay thành lập liên minh. Cậu Lâm, chúng ta có cần không?"  

 

"Nhiều người cũng chẳng có ích gì, quan trọng là chất lượng."  

 

"Đúng! Cậu, chú Sơn, cộng thêm tôi, ba người chúng ta đã đủ để càn quét cả khu vực Trung Á rồi, hoàn toàn đủ trình đấu với các liên minh lớn." Diệp Thiên Tâm hăm hở nói.  

 

"Cút!" Lâm Phong tung cước đá Diệp Thiên Tâm ra khỏi phòng.  

 

***  

 

Thời gian trôi nhanh, trưa ngày thứ ba, Lâm Phong từ từ mở mắt, thoát khỏi trạng thái thiền.  

 

Sau khi hấp thu vô số linh thạch và vài quả tim hắc ám, cơ thể anh đã chạm tới ngưỡng giới hạn, chỉ cần thêm chút nữa thôi là có thể tiến hành lần tôi luyện thứ chín!  

 

"Chín là cực đại, sau lần tôi luyện thứ chín, nhất định thể chất của ta sẽ đạt tới cảnh giới đại viên mãn. Đến lúc đó, ta hoàn toàn đủ khả năng dễ dàng đánh chết tu giả Xuất Khiếu Cảnh trung hậu kỳ chỉ với sức mạnh cơ thể." Lâm Phong lẩm bẩm.  

 

Tuy quá trình tôi luyện thân thể vô cùng dày vò và thống khổ, nhưng lợi ích nó mang lại cũng vô cùng to lớn!  

 

Chỉ cần cơ thể Nguyên Anh kỳ là đủ đánh bại Xuất Khiếu Cảnh trung hậu kỳ là một khái niệm thế nào? Nói ngắn gọn thì dù có ở thời thượng cổ cũng chưa chắc tìm thấy tiền lệ.  

 

Đương nhiên, không phải tu tiên giả nào cũng chịu được chín lần tôi thể. Cơ thể của tu giả bình thường hầu như không có cách nào chống đỡ nổi sự tấn công dồn dập của linh khí chứ đừng nói gì đến tẩy gân phạt tủy!  

 

Lâm Phong đoán lý do bản thân có thể đi được tới tận đây, một là hẳn có liên quan rất lớn tới Cửu Thiên Tiên diễn pháp mà anh đang tu luyện. Đó là một loại tiên pháp tối thượng, có thể tối đa hoá lượng linh khí mà hắn vận chuyển được.  

 

Nguyên nhân thứ hai là nhờ linh thể trời sinh. Có thể nói, linh thể trời sinh chẳng khác nào một lọ chứa linh khí, tuy ở cùng cảnh giới, nhưng lượng linh khí dự trữ trong cơ thể lại nhiều gấp trăm nghìn lần những tu giả bình thường.  

 

Chỉ cần thiếu một trong hai điều kiện trên, Lâm Phong đoán chắc chắn thân thể sẽ không tài nào chịu nổi nhiều lần tôi luyện như vậy, nếu cứ bất chấp mà tôi thể, vậy chỉ còn nước  nổ tan xác mà chết!  

 

"Chỉ cần cho ta thêm hai ngày nữa thôi là đã có thể tiến hành tôi luyện lần thứ chín rồi, nhưng có vẻ đã không còn kịp nữa." Lâm Phong dời mắt về phía tây.  

 

Bầu trời nơi ấy thế mà đã nhuộm đẫm sắc đỏ, hơn nữa còn nhìn thấy loáng thoáng một khe hở hư vô thoắt ẩn thoắt hiện, bên trên lập loè đủ loại lực lượng quy tắc, nhìn kỳ bí vô cùng.  

 

Đúng lúc này, Diệp Thiên Tâm và Trần Sơn tiến vào phòng: "Cậu Lâm, bí cảnh Tây Hải sắp mở rồi! Chúng ta xuất phát thôi."  

 

"Được." Lâm Phong bật dậy.  

eyJpdiI6IkNVelV1M09ydWxXeDZqcnZUOGRVXC93PT0iLCJ2YWx1ZSI6IjJFT0dIcWtGaW1kemtXVk9xVHV6UVNFU21xcjRYMnptK2RGZXdqN0ljengyTXBnNWlrSVpjaFRpWThDNlpzbFoiLCJtYWMiOiI0YjdiODk3YThiMTZlZjVkOGNhNGU0N2Y3NjkzNDg4YTg0YzdiYzU4NGI1ZjBiMGI0MjkwNDZlZGE1ZGVlMDExIn0=
eyJpdiI6ImhIcFc5aGRxN2lLb2pUSkRIR25MT2c9PSIsInZhbHVlIjoiRGo3RmlVeU9mazZHMjdtQlZ1Qm5cL0hZUjhRQlQ5K1M4YkpQT0tDQmVVbGxxNWtETFZYSlJ6MmVuU0VcL2htWlk0N3ptNXFxVExKN2pic3dHa3dYdHpzUytXSDJZdVJ1ckozQlV4TmRxOURXOD0iLCJtYWMiOiI3MDk3ZTIwMzE4NTIyNWQ2MTNiYWMzOTA1ZjViZmIxMjlkZjlmMDY4ZTRkZjk5YjlmODgzYTg1ZmRmZWJkMTQ0In0=

Ads
';
Advertisement