Cùng lúc này, ở phía tây Thành Aden, tại một mảnh hoang mạc không nhìn thấy điểm cuối.
Giờ phút này, trên hoang mạc tụ tập rất nhiều nhóm người: Ám Duệ Đường, Minh Kiếm Môn, nước Oa, Thiên Thánh Giáo, Thánh Thủy Quốc, Vũ Trụ Quốc, Phong Vân Lâu…
Cường giả của các thế lực lớn đứng thủ ở tuốt phía trước, mặt mày lạnh băng, vô tình, cặp mắt sắc bén như ưng chuyên chú nhìn chằm chằm cái khe hư vô thoắt ẩn thoắt hiện trên trời. Một khi cái khe hoàn toàn lộ diện, họ sẽ lập tức nhảy vào!
Tại thời điểm mấu chốt thế này, không một ai có ý nhường nhịn hết!
Bao nhiêu bài học từ xưa đến nay đã dạy cho họ hiểu một điều rằng người nào vào trước ắt chiếm được lợi thế, còn kẻ vào sau thì có lẽ ngay cả nước cũng không có mà uống.
Về phần những thành viên thuộc các thế lực kém hơn một bậc, họ chỉ đành chen chúc phía sau, hâm mộ nhìn đông đảo các cường giả đứng phía trước.
Với họ mà nói, trở thành người trong nhóm đầu tiên xông vào bí cảnh là chuyện quá đỗi xa vời, có thể vớt vát được chút nước canh là đã xem như không tệ rồi.
"Vụt!"
Đúng lúc này, chợt xuất hiện một bóng người khủng bố dẫn theo ba người khác chạy như bay về phía trước nhất. Có điều mới bay được một nửa, họ đã bị một trong những cường giả đứng ở tốp đầu vung kiếm tấn công.
"Ầm!"
Bốn người rơi mạnh xuống đất, cả người lảo đảo, tuy không bị thương nhưng trông nhếch nhác, chật vật không chịu nổi, có thể nói là mất hết cả mặt mũi!
"Gia Cát Minh Kiếm, cậu có ý gì đây?" Cường giả nửa bước Hư Cảnh Kim Yeong lạnh lùng hỏi. Đứng phía sau lão ta là ba người Kim Myeong, Jeon In Hyeon và Kim So Ah!
Là cường giả nước H, trước kia, mỗi lần đứng chờ bí cảnh Tây Hải mở ra, họ đều chiếm đóng được vị trí tốt nhất. Nhưng rõ ràng tình hình lần này có gì đó không đúng.
"Từ khi vị kia của nước mấy người qua đời, mấy người đã không còn tư cách chen vào hàng ngũ đầu nữa rồi. Mau cút ra phía sau ngay, bằng không… sẽ chết!" Gia Cát Minh Kiếm từ tốn đáp.
"Cậu…" Kim Yeong đang tính phản bác, rồi lại bị Kim Myeong ngăn cản.
Gia Cát Minh Kiếm là môn chủ Minh Kiếm Môn, thực lực đã đạt tới Hư Cảnh, dù Kim Yeong và hai người họ có phối hợp với nhau cũng chưa chắc đã là đối thủ của gã, đấy là chưa bàn tới chuyện bên cạnh Gia Cát Minh Kiếm còn có vài vị cao thủ như Thần tử nước Oa…
Thấy bốn vị cường giả của nước H lui về sau, khóe miệng Gia Cát Minh Kiếm không khỏi nhếch lên đôi chút, trong mắt tràn đầy ý châm chọc.
"Tiền bối Minh Kiếm, sư phụ Chưởng giáo của tôi từng có giao tình với anh…" Lúc này, Đạo tử Lý Dương dẫn theo sư muội Lý Như xuất hiện.
Nếu là ngày thường, với thân phận của anh ta, tất nhiên sẽ không có chuyện thốt ra mấy lời "bắt quàng làm họ" kiểu này, nhưng vì bí cảnh Tây Hải, anh ta tình nguyện bất chấp tất cả!
"Cút!" Nhưng Gia Cát Minh Kiếm lại nhẹ nhàng phun ra một chữ.
Sắc mặt hai người Lý Dương và Lý Như biến đổi liên tục, hết xanh sang đỏ, cuối cùng chỉ đành cúi mặt lùi về sau.
Thấy vậy, nhóm người Thần tử Sabia của Bà la Môn Thánh Thuỷ Quốc, Đường chủ Ám Duệ Đường, Giáo hoàng Thiên Chúa Giáo khẽ phì cười.
Giờ là lúc nào rồi, còn bày đặt sư phụ của tôi có giao tình với anh?
Đúng là ngây thơ!
"Rác rưởi thì phải tự biết vị trí của mình đi, nếu còn có người không biết tự lượng sức mình, đòi xông lên trước, tất chết!" Một thanh niên ăn vận sang trọng, cao quý lạnh lùng cất tiếng.
Người đó là Thần tử nước Oa - Kuroto Ichiro!
Mấy ngày qua, Kuroto Ichiro đã hạ gục vô số cường giả Trung Á, còn làm Hàn Khưu bị thương nặng, có thể nói là tiếng xấu lan xa. Vậy nên anh ta vừa mở miệng, một lượng lớn cường giả Võ Thần đang rục rịch lập tức câm như hến, không dám nảy sinh ý định gì khác nữa.
Thế mà đúng lúc này, một giọng nói hờ hững chợt vang vọng khắp hoang mạc: "Tôi cần ba chỗ tốt nhất."
Nghe vậy, mọi người lập tức biến sắc, đồng loạt quay về hướng phát ra âm thanh, sau đó phát hiện có ba người đang lao nhanh về phía trước. Đi đầu là một cô gái mặc đồ trắng sở hữu dung mạo thanh cao, lạnh lùng. Đằng sau cô gái là hai ông cháu Tô Văn Tường và Tô Vũ Tình!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất